Rafiq chùi nước ở khóe mắt khi chầm chậm biến tràng cười thành sự yên lặng
méo mó. “Trẻ con quá, Caleb. Jair chỉ là một nguồn cung cấp thông tin
mỗi khi cậu không hữu dụng lắm mà thôi. Ta hiểu cậu rất rõ, Khoya, và ta sẽ là kẻ ngốc khi nghĩ rằng cậu sẽ kể với ta tất cả. Bên cạnh đó, ta muốn xem cô gái cậu đã chọn cho Vladek. Ta muốn đảm bảo rằng cô ta hoàn hảo cho nhiệm vụ này. Thẳng thắn mà nói, vào lúc này, ta thấy không được thuyết phục cho lắm.”
Caleb hướng cơn tức giận vào bên trong; một cách lơ đãng, hắn với tay ra vuốt tóc Mèo Con. “Tôi chấp nhận công kích, Rafiq. Tôi đã tự mình chọn
Mèo Con, và cũng như trong câu chuyện của ngài: tôi bằng lòng với lựa
chọn của mình. Có bao giờ ngài nghĩ rằng một phút trong vòng tay của ả
điếm đó là tất cả những gì tôi cần không?” Caleb cuối cùng cũng dịu lại
và mỉm cười. “Ả ta đã nói chuyện đó rất hoàn hảo.”
Rafiq bật cười khùng khục và Caleb không thể ngăn mình cười theo. Họ đã
biết nhau một thời gian rất dài. Rafiq là người duy nhất thật sự hiểu
Caleb, và mặc cho mối quan hệ kì quặc và thường xuyên căng thẳng giữa
họ, Caleb phải thừa nhận rằng thật tốt khi lại được cười cùng ông. Cũng
lâu rồi họ không gặp mặt nhau, và những cuộc điện thoại chủ yếu chỉ toàn bàn về công việc.
Caleb thả lỏng.
“Ta chắc đó là một phút tuyệt vời nhất của cuộc đời ả ta, Khoya.”
“Tôi đồng ý.” Caleb cười khẩy. Khi hắn chắc mẩm Rafiq sắp đưa ra thêm
một lời nhận xét dí dỏm nữa thì vị chủ tiệc tối nay lên tiếng kêu gọi sự chú ý của cả căn phòng.
“ Thưa các quý ông và quý bà. Đêm nay, tôi có một tiết mục đặc biệt dành cho tất cả mọi người. Nhờ vài người bạn yêu quý, gần đây tôi đã sở hữu
được một nô lệ mới vô cùng tuyệt vời. Cậu ta còn non nớt và chưa bị khai phá, nhưng tôi chắc mọi người sẽ thích thú khi được chứng kiến nô lệ
thiếu kinh nghiệm.” Ông ta cười khùng khục, “Chao ôi, tôi đã trao vinh
hạnh làm chủ cậu ta cho nô lệ lâu năm của tôi: Celia.”
Một tràng thì thầm đồng thuận cùng tiếng vỗ tay vang dội khắp phòng.
Caleb liếc nhìn Rafiq, người có vẻ thích thú trước trò cười của Felipe.
Về phần Caleb, hắn thấy hơi dè dặt trước phản ứng của Mèo Con lúc nhìn
thấy cô gái tóc vàng. Hắn đã chuẩn bị sẵn sàng cho bất kì chuyện gì sắp
xảy đến. Đã quá trễ để rời khỏi phòng rồi.
“Celia của tôi đến từ Tây Ban Nha, và tiếng Anh của cô ấy rất tệ. Tôi sẽ phiên dịch và trợ giúp cô ấy. Hi vọng mọi người đều vui vẻ.” Felipe vẫy tay ra hiệu và một cánh cửa hé mở, xuất hiện sau đó là Celia, vận trên
người một chiếc coóc-xê bằng da thuộc màu trắng, cùng với vớ dài và giày đồng bộ.
Tiếng thở hổn hển của Caleb dường như dồn dập hơn. Celia chính là tinh
hoa của vẻ đẹp Tây Ban Nha. Mái tóc cô ta đen nhánh, còn đôi mắt thì
thẫm đến độ người ta dễ dàng lạc lối trong đó. Khuôn miệng cô ta được tô son đỏ sậm, cùng màu với bông hoa cài trên tóc. Làn da cô ta là một bề
mặt trắng như sữa, dễ dàng lưu lại bất kì dấu vết nào. Đôi bồng đào nhỏ
xinh của Celia được để trần trong chiếc coóc-xê, và nổi bật trên nền
trắng nhợt của chúng là hai nhũ hoa cứng ngắc màu quả mâm xôi sẫm. Phía
dưới coóc-xê, cô ta không hề mặc quần lót, để mặc cho phần da thịt hồng
hào lộ ra trước những cặp mắt chăm chú soi mói. Cô ta vừa mới bị đét
mông ban nãy và hai gò mông đã thể hiện rõ điều đó. Vớ của cô ta có dạng lưới màu trắng, tạo nên những hoa văn quyến rũ khi chúng ôm lấy đùi và
chân cô ta. Đôi bốt lửng da thuộc của cô ta nhỏ nhắn và xinh xắn, với
một chút ren trang trí ở phần đỉnh. Caleb cần khen ngợi những thứ xứng
đáng, nô lệ của Felipe quả là lộng lẫy. Hắn bất chợt muốn thấy cô ta có
thể làm gì với bàn tay cầm roi.
Bên cạnh ghế, Caleb để ý thấy Mèo Con cũng đang sững sờ nhìn Celia. Hắn
vuốt tóc cô, âm thầm thể hiện sự hài lòng khi cô nghiêng tới và tựa đầu
lên gối hắn. Hắn cũng không quên chú ý việc cô luôn giữ tay yên phận
trong lòng.
Có chút náo động khi hai người đàn ông “hộ tống” tên nhóc mà Caleb biết với cái tên Kid, đi qua cánh cửa trước đó chỉ vài giây sau. Kid rõ ràng đã là một người đàn ông rồi, không nhỏ hơn mười tám, cũng không quá hai mươi ba, song gương mặt của cậu ta lại mang nét trẻ con, dẫn đến việc biệt danh kia ra đời. Caleb phải đồng ý là nó cực kỳ phù hợp.
Kid tiến vào phòng, mắt bịt kín, tay bị trói và miệng bị nhét giẻ, còn
những phần còn lại của cơ thể thì phơi ra hoàn toàn. Nhìn sơ qua có thể
thấy được cậu ta đã bị đánh, nhưng không tệ như Caleb nghĩ. Cứ như có ai đó đã can thiệp vào trước khi cậu ta có kết cục như bạn gái mình. Caleb khó chịu thay đổi tư thế trên chỗ ngồi. Có gì đó ở cậu ta khiến Caleb
thấy rất phiền.
“Cậu ta trông hơi giống cậu,” Rafiq nói.
“Mẹ kiếp ông,” Caleb nói bằng tiếng Anh. Đầu của Mèo Con ngẩng phắt lên, nhưng rồi cúi xuống trở lại trên gối Caleb khi hắn nhẹ nhàng ấn tay.
Rafiq bật cười, song lại không đưa ra thêm nhận xét nào.
Celia lên tiếng đầy uy quyền, “Để cậu ta quỳ xuống rồi khóa cổ tay vào
cổ chân cậu ta.” Trong khi những người đàn ông làm theo lời cô ta bảo,
Felipe phiên dịch lại và đám đông vỗ tay khe khẽ.
Kid run rẩy thấy rõ, nhưng ngạc nhiên thay lại không chống cự hai người
đàn ông kia. Caleb tự hỏi liệu cậu ta có phải người phục tùng bẩm sinh
không, hay liệu cậu ta đã được nhắc nhở bằng cách thức hung tàn về hình
phạt cho việc không nghe lời. Hắn hi vọng sẽ là vế trước. Nếu cậu ta có
liên quan gì đến tình trạng của Mèo Con, Caleb sẽ đảm bảo cậu ta phải
chịu đau khổ: dù có phục tùng hay không.