Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 127: Chúng ta lại gặp nhau rồi




Lý Phong nhìn Tôn Hâm Võ, sau khi ngăn lại việc xây ra chiến đấu thì Tôn Hâm Võ bay trở lại đội ngũ của nhà họ Tôn, không nói thêm gì cả.
Nhưng rõ ràng là vừa nấy Tôn Hâm Võ đã giúp đỡ nhà họ Lý bọn họ.
“Phần ân tình này mình sẽ nhớ kỹ” Lý Phong thầm nói trong lòng.
Trong mắt hắn lóe lên một tia quang mang, có lệnh bài Huyết Võ của quân Hắc U, chỉ cần một câu nói đã có thể khiến gia tộc lớn cấp bậc Đan Nguyên cảnh không dám làm trái.
Thực tế, quân Hắc U nằm giữ quyền khống chế đại lục Hắc U, một mệnh lệnh truyền xuống thì có thể khiến đại lục Hảc U rung chuyển.
“Tiểu Phong, thực lực của con mạnh như vậy rồi?”
Nguy cơ chiến đấu biến mất, mấy người Lý Thiên Dương nhìn Lý Phong, trong mắt mang theo sự kích động.
Giết chết Tiên Thiên cảnh, điều này nói rõ thực lực của Lý Phong bây giờ đã đạt đến Tiên Thiên cảnh hậu kỳ!
“Cha, là do con dựa vào chút thủ đoạn đặc thù..."
Lý Phong cười nói, truyền âm nói chuyện với cha mình.
“Thiên Dương.”
Nói mấy câu, Chu Hải Đào đi đến trước mặt Lý Thiên Dương, muốn nói gì đó nhưng lại không nói ra lời.
Lý Thiên Dương biết Chu Hải Đào vì sao lại như vậy, ông cười nói: "Hải Đào, lớp trẻ tự có cách nghĩ của mình, những chuyện đó để cho bọn chúng tự giải quyết, chúng ta là trưởng bối, đừng nên quan tâm đến những việc này.”
Lúc trước quả thật ông có chút bất mãn với Chu Hải Đào, nhưng vừa nãy nhà họ Chu lại đứng về phía bọn họ nên chút bất mãn của ông cũng biến mất.
Nghe vậy, Chu Hải Đào khẽ than một câu, nhìn Lý Phong cũng không biết nên nói gì.
Sau lưng ông ta, trên mặt Chu Dao cũng mang theo một chứt phức tạp.
Nhưng cô ta hiểu Lý Phong, không cần biết Lý Phong tương lai sẽ đạt đến cấp bậc gì thì giữa bọn họ cũng sẽ không có bất kỳ quan hệ nào cả.
......
Thời gian nhanh chóng trôi qua, vẫn còn một vài thế lực đến.
Cứ như vậy kéo dài mười mấy phút, tất cả thế lực đều đã đến đủ.
Ong...
Trên cung điện khổng lö, quang mang màu đen phát ra, những quang mang này vô cùng chói mắt, khiến cho mọi người không nhìn rõ được tòa cung điện màu đen này.
“Truyền thừa Huyền Long sắp xuất hiện rồi!
“Không biết rốt cuộc sẽ lấy được thứ gì?"
Thấy vậy, trong mắt mọi người đều tràn ngập sự kích động nhưng càng nhiều hơn là sự khát vọng
Ai cũng biết nếu như lấy được truyền thừa Huyền Long thì thế lực của bản thân sẽ có thể nhanh chóng phát triển!
“Ha ha, các vị, chúng ta lại gặp nhau rồi”
Vô số quang mang màu đen lóe lên, sau đó một lão giả mặc trường bào màu đen xuất hiện trước mặt mọi người, người đó chính là Huyền Long.
“Xem ra truyền thưa của ta có sức hấp dẫn rất lớn đối với mọi người."
Trên mặt Huyền Long mang theo nụ cười nói: “Biết mọi người nôn nóng, ta cũng không nói nhiều nữa, muốn lấy được truyền thừa rất đơn giản, những thế lực lúc trước đổi được bảo vật trong danh sách có thể phái một người đi để tranh đoạt. Nhớ kỹ, thiên phú càng mạnh thì khả năng lấy được truyền thừa càng lớn."
Vừa dứt lời, đã có hai thân ảnh trực tiếp bay ra từ trong đám người.
Một người là Tôn Hâm Võ, một người khác là Tiêu Tử Hâm thiếu nữ thiên tài của nhà họ Tiêu.
“Quả nhiên Tôn Hâm Võ và Tiêu Tử Hâm đều lấy được bảo vật trong danh sách."
“Cũng rất bình thường, gia tộc của bọn họ đều có cường giả Thất Phách cảnh, cường giả trong gia tộc nhiều hơn không biết bao nhiêu lần gia tộc cường giả Đan Nguyên cảnh”
Thấy hai người xuất hiện, trên mặt mọi người đều mang theo sự kính sợ.
Sau khi hai thân ảnh bay ra thì ngay sau đó Phùng Nguyên Kiệt cũng đi ra.
Cả Chu Dao cũng như vậy.
“Nhà họ Phùng, nhà họ Chu quả nhiên cũng lấy được bảo vật.”
“Bọn họ đều là người quận Thanh Vô, có thể nhanh chóng tiến vào dãy núi Văn Vụ, lấy được bảo vật trong danh sách cũng rất bình thường."
Sau Phùng Nguyên Kiệt, Chu Dao thì nhà họ Tiền cũng có một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi bay ra.
Nhà họ Phùng và nhà họ Chu đều có thiên tài, nhưng nhà họ Tiền lại không có, trong thế hệ trẻ vẫn không có ai đạt đến Tiên Thiên cảnh.
“Cha, các vị trưởng lão, con đi đây.”
Lý Phong nhìn đám người Lý Thiên Dương nói.
“Tiếu Phong, cẩn thận một chút.”
“Lúc tranh đoạt thì nhớ chú ý người khác ra tay.”
Đám người Lý Thiên Dương dặn dò nói.
“Con biết rồi” Lý Phong gật đầu, nhanh chóng đi lên phía trước.
“Nhà họ Lý quận Hoang Lâm vậy mà cũng lấy được bảo vật trong danh sách.”
“Nhà họ Lý cách quận Thanh Vô rất xa, bọn họ may mắn quá rồi đấy?”
“Lý Phong này nhìn vô cùng trẻ vậy mà đã có thực lực Tiên Thiên cảnh hậu kỳ, thật khó mà tin nổi, ta hoài nghỉ chiến đao trong tay hẳn là binh khí cấp Linh Huyễn."
“Cũng có thể!"
Thấy Lý Phong bay ra, mọi người lập tức kinh ngạc nói.
Một vài người nhìn chiến đao trong tay Lý Phong, trong mắt hiện lên sự hâm mộ và khát vọng.
Binh khí cấp Linh Huyễn tam phẩm, bất kỳ cường giả Tiên Thiên cảnh nào sử dụng thì thực lực cũng sẽ được tăng lên rất nhiều.
“Đáng chết!"
Triệu Lâm nhìn Lý Phong bay ra, trên mặt tràn ngập sự âm trầm.
Nhà họ Triệu bọn họ biết tình hình nhà họ Lý, lúc bọn họ đến quận Thanh Vô thì nhà họ Lý vẫn không có người nào biết chuyện xảy ra trong dãy núi Vân Vụ, vậy mà bọn họ không lấy được bất kỳ bảo vật nào còn nhà họ Lý lại lấy được.
Hưu! Hưu! Hưu!
Sau khi Lý Phong bay ra thì lại có thêm một người nữa bay ra, sau người này thì không còn ai đi ra nữa.
Trước cung điện khổng lồ lúc này chỉ có sáu người.
“Nhiều bảo vật như vậy, ngoài những thứ mình đổi thì còn lại tám món bảo vật bị người khác đổi mất, nhưng bây giờ chỉ có năm người, chắng lẽ có thể lực lấy được hai thậm chí là hơn hai bảo vật sao?” Lý Phong thầm nói trong lòng
Thực tế vẫn còn một khả năng đó chính là có thế lực lấy được bảo vật nhưng lựa chọn không đi ra.
Nếu như thế lực của bản thân yếu, thậm chí là không có một Đan Nguyên cảnh nào, vậy thì một khi bảo vật bị bại lộ thì rất có thể sẽ bị những thế lực khác để ý đến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.