Gần đây một chuyện lớn đã xảy ra trong kinh thành, chính là Phó lão tướng quân tranh luận với Hoàng Đế ngay trên triều. A Cẩn nghe mà líu lưỡi, quả nhiên to gan. Nhưng nghe mọi người nói thì cũng cảm thấy dường như có dấu vết để lần theo. Hoàng Đế chiếm Phó Thời Hàn người ta không trả, đương nhiên gia gia người ta muốn tới đòi người. A Cẩn cảm thán lần thứ mười ngàn, có một nha hoàn mau miệng là chuyện may mắn đến cỡ nào.
Quả nhiên, A Bình vẫn đang nói linh tinh với A Bích, nhưng tiểu loli A Cẩn cũng nhận ra. Tuy A Bình nhìn như lắm mồm, nhưng sẽ không nói với bất cứ người nào những lời nàng nói với A Bích. Nói đến đây, nàng lại cảm thấy quả nhiên mẫu thân mình rất có năng lực. Ít nhất, phòng này của nàng cực kì ổn thỏa.
"A Bích tỷ tỷ, tỷ nói xem, lần này Thời Hàn công tử phải về nhà sao?" A Bình đã gặp Phó Thời Hàn mấy lần, thấy hắn khác hẳn với trong truyền thuyết. Nếu như thật sự là thế, sao có thể dịu dàng với tiểu Quận chúa của các nàng như vậy. Chăm sóc tận tâm với một tiểu hài tử chưa hiểu chuyện, sao lại có thể đối không tốt với người bên ngoài. Nghĩ như thế thì lại càng cảm thấy chuyện năm đó người ta chắc chắn là người bị hại.
A Cẩn mút ngón tay, đường đường chính chính nghe lén người ta nói chuyện, đến lúc này mới hiểu rõ mọi chuyện. Thì ra, mẫu thân của Phó Thời Hàn đúng là nữ nhi của Hữu Thừa tướng đương triều, bà là tài nữ nổi danh trong kinh, lúc còn nhỏ quen biết với Phó tướng quân, tuổi dậy thì thành hôn, cũng là một cặp ân ái sâu nặng. Ba năm sau khi cưới thì hạ sinh Phó Thời Hàn, cũng chính là lúc mang bầu ấy, Phó tướng quân nạp tiểu thiếp Như Lan vào cửa. Như Lan này là muội muội của phụ tá trọng dụng bên cạnh Phó tướng quân, trước đó người này vì cứu Phó tướng quân trên chiến trường mà mất mạng, chuyện duy nhất không yên tâm chính là người muội muội này. Có lẽ là vì tình nghĩa huynh đệ, Phó tướng quân mới nạp Như Lan.
Nhưng nghe nói, phu nhân của Phó lão tướng quân cực kì không thích mẫu thân Phó Thời Hàn, Như Lan vào cửa lại rất yêu thích ả ta, cảm thấy ả ta vừa dịu dàng vừa biết nguyên tắc. Phó phu nhân và lão phu nhân, Như Lan di nương sóng gió không ngừng, A Cẩn gần như có thể đoán được lúc ấy xảy ra đủ chuyện. Lúc Phó Thời Hàn ba tuổi, Phó phu nhân lại mang thai, không ai ngờ lần mang thai này lại khiến bà thẳng thừng chặt đứt một tia tình cảm cuối cùng với Phó tướng quân. Bởi vì Như Lan phu nhân lặng lẽ hạ độc, nữ nhi vừa mới ra đời của Phó tướng quân và Phó phu nhân trúng độc chết, mà Phó phu nhân cũng được chẩn đoán chỉ còn lại nửa năm. Đã thế, Phó lão phu nhân còn che chở cho vị Lan di nương kia, lúc mọi người đang ồn ào thì không ai ngờ, Phó Thời Hàn sắp tròn năm tuổi lại dùng chủy thủ đâm chết Lan di nương, nếu không phải Phó phu nhân ngăn cản kịp, Phó lão phu nhân cũng suýt nữa bị Phó Thời Hàn đâm chết.
Phó phu nhân dẫn Phó Thời Hàn về nhà mẹ đẻ, đồng thời hai tháng sau vì cứu giá mà bỏ mình. Người người đều biết, Phó Thời Hàn đã từng thề với thi thể của mẫu thân mình, tuyệt đối không về Phó gia.
Rốt cuộc những chuyện này ai đúng ai sai rất khó nói rõ, Phó lão tướng quân cảm thấy thẹn với bạn già và nhi tức, sau khi Phó tướng quân mất thê tử mới biết bà tốt, nhưng tất cả đã không thể trở lại như trước nữa.
Phó phu nhân gửi gắm nhi tử cho tỷ tỷ mình, Nhị Vương phi Cảnh Lê Nhược. Không chỉ Nhị Vương phủ, thiên gia cũng đặc biệt thích và dung túng khiến cho mọi người bàn tán, ai cũng biết năm đó Phó phu nhân Cảnh Lê Tịch thường xuyên tiến cung, có thể gọi là bạn vong niên với thiên gia, sau đó lại vì cứu giá mà chết. Thiên gia lại còn yêu thương Thời Hàn - con của bà. Nói chung là vì thế, trên phố mới có lời đồn Phó Thời Hàn là con riêng của thiên gia.
Tuy đều truyền miệng thế này, nhưng A Cẩn lại cảm thấy chắc chắn Phó Thời Hàn là hài tử của Phó gia. Nếu như hắn thật sự là con riêng của Hoàng đế, Nhị Vương phi sẽ không nói đùa như thế, không phải bà ấy nói muốn để cho Phó Thời Hàn cưới nàng sao? Dù sao cũng không thể để cho chất nữ nhi gả cho tiểu thúc thúc chứ?
Hơn nữa… A Cẩn vặn ngón tay, vì sao nghe tới nghe lui, mẫu thân của Phó Thời Hàn, chính là vị Phó phu nhân Cảnh Lê Tịch kia lại cực kì giống một thành viên của đảng xuyên không chứ! Nhưng mà cũng không phải không có khả năng, trên đời này cũng đâu chỉ có một mình nàng xuyên qua. Bây giờ đã xuyên thành cái sàng, có người khác cũng là bình thường, nghĩ đến đây, A Cẩn nhìn trời!
"Vậy muội nói xem, thiên gia lớn hơn hay Phó lão tướng quân lớn hơn?" A Bích không ngẩng đầu, chỉ hỏi như thế.
"Đương nhiên là thiên gia." A Bình bĩu môi: "A Bích tỷ tỷ coi muội ngốc hả?"
A Bích mỉm cười: "Nếu như thiên gia lớn hơn, vậy tại sao Phó công tử phải về Phó gia? Năm đó tuy Vân di nương ác độc, nhưng nói cho cùng, sao Phó tướng quân và Phó gia lại không có trách nhiệm được? Phó Thời Hàn công tử mới tám tuổi thôi, sao ngài ấy có thể nhìn thoáng được? Có rất nhiều nữ tử cho dù đã ngoài năm mươi tuổi cũng chưa chắc đã nhìn thoáng được. Tuy Phó phu nhân vì cứu giá mà chết, nhưng mọi người đều hiểu là vì ngài ấy bị hạ độc nên chỉ còn nửa năm. Nói đến cùng, đó mới là lí do thật sự."
A Bình cảm thán: "Đúng là như thế! Muội đã nói mà, Phó phu nhân không thoát ra được, nếu như giống Vương phi nhà chúng ta có lẽ đã không đau khổ như vậy."
A Bích dừng lại, cười có thâm ý: "Muội biết không? Cách đây không lâu phu nhân của chúng ta cũng từng rất dịu dàng."
A Bình không hiểu.
"Muội có biết vì sao phu nhân của chúng ta lại thích Phó công tử vậy không?" A Bích dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Sau này nếu gặp Phó công tử, muội phải cực kì cung kính với ngài ấy. Nếu như năm đó không gặp được Phó phu nhân, có lẽ phu nhân chúng ta vẫn còn không biết gì."
A Cẩn bày ra bộ mặt kinh hãi, thì ra mẫu thân nàng trở thành thế này là vì gặp được mẫu thân của Phó Thời Hàn sao?
Nàng nói mà, mẫu thân nàng hung tàn như vậy, thì ra là bị nữ xuyên không ảnh hưởng sao? Nghĩ đến đây, nàng giơ bàn chân nhỏ lên cắn, Phó phu nhân quả thật là nữ xuyên không điển hình, so với bà ấy thì mình lại không có đặc sắc gì! Nhưng mà, A Cẩn nghĩ đến một đời của Phó phu nhân, lại nhìn tình cảnh của Phó Thời Hàn bây giờ, chỉ có thể cảm thán vận mệnh trêu người!
"A Cẩn phải làm một nữ hài tử phóng khoáng! Tuyệt đối đừng cố kỵ người bên ngoài." Nàng giật mình nghĩ đến lời Phó Thời Hàn, nghĩ có lẽ đây chính là đề nghị chân thành nhất từ nội tâm của hắn.
Biết quá khứ của Phó Thời Hàn, A Cẩn đã cảm thấy thiếu niên này cũng chật vật quá nhỉ? Tuy tổ mẫu của hắn đã một lòng hướng về Phật, nhưng ai cũng biết hắn đã từng suýt chút nữa hại chết bà ta, cũng vì vậy mà ánh mắt mọi người nhìn hắn đều có một chút khác lạ. Một hài tử mới bốn tuổi đã muốn giết tổ mẫu của mình, đây là sự tồn tại đáng sợ đến thế nào, cho dù hắn giống như tiên giáng trần, nhưng chuyện hung hãn thế này vẫn tồn tại.
"Nhà ai cũng có nỗi khó xử riêng." A Bích nói một câu kết thúc.
A Cẩn gật đầu, là một người trưởng thành, tuy không hiểu mọi chuyện trong đó, nhưng nàng cũng cảm thấy chuyện của Phó gia không rõ lắm. Bây giờ Phó lão tướng quân bức thiết hi vọng Phó Thời Hàn trở về đúng là không phải hành động sáng suốt lắm. Nếu như ông ta thật sự tán đồng nhi tức, yêu thương tôn tử của mình như vậy thì sao lại tùy ý để cho mọi chuyện phát triển đến như thế chứ? Còn Phó tướng quân kia, người còn sống không trân trọng cho tốt, đến khi chết lại nói chuyện tình thâm thì có ích gì chứ!
Có lẽ là vì linh hồn của nàng là người hiện đại, A Cẩn không có thiện cảm với nam nhân cưới tiểu thiếp. Nàng bĩu môi, tỏ vẻ mình xem thường. Nhưng nàng lại không ngờ chỉ mới có hai ngày, nàng đã gặp được nam nhân trong tin đồn này! Mà lí do nhìn thấy nam nhân này là vị phụ thân cặn bã của nàng lại bị đánh!