8.
Cơm nước xong xuôi, tôi gửi cho Thẩm Tinh Nguyên 200 tệ, ghi rõ AA.
Anh ấy không lấy mà bảo tôi mua trà sữa cho anh ấy trong một tuần, tại quán trong trung tâm phục vụ lầu một kia, đá bình tường, ba phần ngọt.
Tôi có được tất cả các viện và khoa, thời khoá biểu của toàn bộ các cấp học, còn có một nhóm tình báo có thể thăm dò được bất gì thông tin gì, đưa trà sữa à, chút lòng thành thôi.
Tôi suy nghĩ một lúc, đồng ý.
Kế đó mỗi buổi sáng tôi lại phát một bao lì xì trong nhóm, ba mươi tệ, chỉ một bao, yêu cầu người cướp được đi trung tâm phục vụ lầu một kia mua một ly trà sữa truyền thống đá bình thường, ba phần ngọt đưa đến cho Thẩm Tinh Nguyên, cứ báo là Tống Nhiễm mua.
Một ly trà sữa mười mấy tệ, còn có cơ hội quang minh chính đại tiếp cận với hotboy trường học, nhóm những người đưa tin không chỉ không có ý kiến mà sau khi hoàn thành nhiệm vụ còn có thể chụp hình check in gửi vào nhóm.
Thẩm Tinh Nguyên không tiếp tục tìm tôi, bản thân tôi cũng ước gì có thể né tránh anh ấy, mặc dù trên tay tôi còn thư tình cần đưa cho anh ấy.
Ngày thứ sáu, sau khi một vị gián điệp hoàn thành nhiệm vụ thì tag tôi vào, bảo Thẩm Tinh Nguyên yêu cầu ly trà sữa cuối cùng muốn tôi tự mình đưa.
Ngày thứ bảy tôi có hai tiết học, vừa lúc sát bên phòng học của Thẩm Tinh Nguyên, khi đi qua trung tâm phục vụ tôi dừng lại mua trà sữa.
"Chị Nhiễm." Một người đưa tin đi ngang qua, nhìn thấy tôi thì chủ động đến gần, "Chị có đang hẹn hò với anh Thẩm thật không?"
Tôi nhíu mày, "Sao vậy?"
"Chính là tò mò." Cô ấy làm mặt xấu, "Người khác hẹn hò đều hận không thể một ngày gặp được một trăm lần. Chị thì ngược lại, giúp người khác viết thư tình hay đưa thư tình thì sức mình tay mình, mua trà sữa cho bạn trai lại kêu người khác làm thay, chị đây là đang cho bạn trai cơ hội ngoại tình sao?"
Tôi nhìn cô ấy, im lặng.
Nếu trong lòng Thẩm Tinh Nguyên có tôi, ngược lại tôi sẽ bằng lòng sức mình tay mình, đáng tiếc "Tống Nhiễm" được anh ấy giấu sâu trong trái tim không phải là tôi.
Lại nói, chỉ là bạn trai trên danh nghĩa mà thôi, sao được tính là ngoại tình.
Vừa lúc trà sữa làm xong, tôi nhận lấy cầm trên tay, cười với cô ấy, "Hotboy trường học vĩnh viễn là của mọi người, không tốt sao?"
Cô ấy nhìn về đằng sau tôi, đột nhiên đổi sắc mặt, giơ ngón tay cái với tôi rồi chạy đi như bay.
Lòng tôi trầm xuống, quay đầu —
Thẩm Tinh Nguyên mặc một bộ đồ thể thao, ôm bóng rổ đứng sau lưng tôi, trên khuôn mặt tuấn tú ấy mây đen giăng kín.
Nam sinh bên cạnh anh ấy, ai nấy đều câm như hến.
9.
"Đây, trà sữa của anh." Tôi đưa trà sữa trên tay cho Thẩm Tinh Nguyên.
Anh ấy không nhận mà hỏi lại tôi, "Mấy ngày trước là ai mua?"
"Không biết." Chuyện tới bây giờ tôi chỉ có thể ăn ngay nói thật, "Đại khái là ai đưa thì người đó mua."
"Tống Nhiễm, em được lắm." Anh ấy đen mặt, đi ngang qua tôi, nhìn cũng không nhìn trà sữa trên tay tôi một chút.
Những nam sinh kia vọt qua bên cạnh tôi, không dám thở mạnh.
Tôi có chút không hiểu tình hình — người muốn trà sữa chính là anh ấy, không nhận cũng là anh ấy.
Rõ ràng là một đôi tình nhân giả, có cần nhập diễn sâu đến vậy không?
Ly trà sữa bị anh ấy từ chối kia được tôi uống từng ngụm đến hết — rõ ràng là ba phần ngọt, uống vào lại thấy đắng.
Mặc kệ Thẩm Tinh Nguyên như thế nào, cuộc sống của tôi còn phải tiếp tục.
Mãi đến ngày nào đó trong nhóm nhắn tới mấy tin tức.
Giaogiao phòng Mễ Kỳ: chị Nhiễm, bạn trai chị gần đây bận cái gì vậy?
Cung phản xạ rất dài: cùng câu hỏi.
Hội chứng ám ảnh xã hội chân thực: tôi không muốn biết papa đi đâu, chỉ muốn biết Tinh Tinh đi đâu [ngượng ngùng].
Máy sưởi: hu hu hu, nên dùng cái gì cứu vớt cậu đây, các fan của Tinh Tinh ơi.
Tinh Tinh là tên thân mật mà các fan chị fan em đặt cho anh ấy.
Tôi nhắn lại dấu chấm hỏi "?"
Gió bấc hiểu lòng ta: chị Nhiễm có biết không? Anh Thẩm đã ròng rã bảy ngày không đến trường.
Gần đây tôi cố hết sức xem nhẹ tin tức về Thẩm Tinh Nguyên, bọn họ nói chuyện tôi mới nhớ ra trong nhóm đã thật lâu không xuất hiện định vị của Thẩm Tinh Nguyên.
Anh ấy ở trọ một mình bên ngoài trường, tôi có chút lo lắng, gọi điện thoại cho Lục Thần hỏi có biết Thẩm Tinh Nguyên qua lại gần gũi với ai ở trong lớp hay không?
Lục Thần im lặng thật lâu mới nói, "Chị Nhiễm, quan hệ giữa anh Tinh Nguyên và bạn cùng lớp đều không hề tốt đẹp gì."
Tôi sửng sốt, "Tại sao?"
"Không biết." Lục Thần thở dài, "Chỉ nghe nói năm ngoái anh Tinh Nguyên xảy ra xung đột với bạn ngủ cùng phòng, sau đó thì dọn ra ngoài, đồng thời cách xa tất cả bạn học."
Đến mức tôi hoảng hồn.
Thẩm Tinh Nguyên mặc dù hành xử không bị trói buộc nhưng quan hệ luôn luôn vô cùng tốt, đây là lần đầu tiên tôi nghe đến chuyện anh ấy xảy ra mâu thuẫn với người khác.
Ký túc xá đại học phía Nam xếp theo chữ cái đầu của tên trong danh sách, bốn người một phòng.
Tôi điều tra danh sách lớp của Thẩm Tinh Nguyên, sắp xếp theo chữ cái đầu, sau khi loại trừ nữ sinh, tôi xác định được đại khái nam sinh cùng ký túc xá với Thẩm Tinh Nguyên.
Tôi tìm được người xảy ra xung đột với Thẩm Tinh Nguyên, hẹn gặp ở quán cà phê trong trường, quấy rầy truy hỏi, cuối cùng đạt được câu trả lời tôi muốn.
Sở dĩ anh ta xảy mâu thuẫn với Thẩm Tinh Nguyên là vì anh ta lật xem một quyển sách trên bàn Thẩm Tinh Nguyên khi chưa có sự cho phép, cùng với đó có một bức thư rơi ra từ trong, là một bức thư tình tôi viết cho Thẩm Tinh Nguyên.
Anh ta nói người ngủ cùng phòng lấy việc Thẩm Tinh Nguyên cất giữ thư tình do "Đại vương thư tình" viết để giễu cợt Thẩm Tinh Nguyên, nào ngờ tới vốn chỉ là việc nhỏ mang tính chất đùa vui cuối cùng lại phát triển thành đánh nhau ẩu đả.
Tôi thế mới biết, người bình thường không có gì đặc biệt như tôi ấy thế mà còn một cái tên đẹp như "Đại vương thư tình".
Tôi ngấm ngầm thăm dò anh ta, hỏi cái gì gọi là "Thư tình tôi viết cho Thẩm Tinh Nguyên?"
Anh ta nói cho tôi biết phần ký tên trên bức thư kia chính là Tống Nhiễm, giấy viết thư ố vàng, chữ viết phai màu không ít, xem ra đã nhiều năm rồi.
Anh ta còn nói trước khi chuyển ra khỏi ký túc xá, Thẩm Tinh Nguyên tuyên bố tất cả mọi người phải nuốt chuyện này xuống bụng, về sau ai nhắc tới thì đánh người đó, có người không tin đã vi phạm, đúng thật là bị Thẩm Tinh Nguyên đánh dữ dội một trận, anh ta xin tôi đừng tiết lộ tên của mình.
Trước khi đi anh ta còn trịnh trọng xin lỗi với tôi, nói lúc đó anh ta không có ác ý, kêu tôi đừng để bụng.
Tôi không có ý tốt mà nói cho anh ta biết, tôi viết cho Thẩm Tinh Nguyên rất rất nhiều thư tình, mỗi bức lại đều ghi tên của người khác, người viết bức thư tình như thế căn bản không phải là tôi.
Tôi ngồi một mình trong quán cà phê thật lâu, trong lòng trăm mối ngổn ngang.
Chiếm vị trí "Bạn gái hiện tại" của Thẩm Tinh Nguyên cùng việc dùng chung một cái tên với bạn gái cũ của anh ấy, thật là một chuyện rối loạn không thể nói rõ ràng