Bạch Dương vươn tay về phía sau.
Đồng Khê đưa một tập tài liệu vào khuỷa tay cô.
Sau khi cô nhận lấy đã đẩy tới trước mặt Đoàn Hựu Đình: “Cuộc họp lần trước, cháu và Tổng giám đốc Đoàn chú đã đánh một ván cược, nếu như cháu có thể lấy được ghế hợp tác, chú sẽ chia một nửa quyền quản lý của Thiên Thịnh cho cháu, bây giờ cháu thắng rồi, Tổng giám đốc Đoàn nên làm theo chứ?”
Bạch Dương cười híp mắt nhìn ông ta.
..“ Khóe miệng Đoàn Hựu Đình mấp máy, siết chặt nắm đấm.
Giám đôc Vương đứng ở bên tay phải ông ta càng cúi đầu.
Quả nhiên đã bị anh ta đoán trúng.
Sếp Bạch tích cực tổ chức cuộc họp như vậy, chắc chắn không phải thua, mà là gấp gáp muốn lấy quyền quản lý từ trong †ay Tổng giám đốc Đoàn. Anh ta đã khuyên Tổng giám đốc Đoàn rồi, nhưng Tổng giám đốc Đoàn quá mức kiêu ngạo, cho rằng Sếp Bạch không thể thắng, kết quả bây giờ lập tức làm ông ta mất mặt.
“Cháu gái à…” Đoàn Hựu Đình miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, muốn nói cái gì đó.
Bạch Dương vẫn tươi cười cắt đứt lời ông ta: “Tổng giám đốc Đoàn, chú sẽ không muốn chơi xấu chứ? Nhưng chơi xấu cũng vô dụng, lúc trước, khi đánh cược đã lập ước, những người ngồi đây đều nghe được, hơn nữa cháu còn ghi âm, Tổng giám đốc Đoàn muốn nghe lại lời nói của chú lúc đó không?”
Cô giơ điện thoại lên và đặt nó lên bàn.
Sắc mặt Đoàn Hựu Đình tái mét, trong rất khó coi: “Không cần, lời chú đã nói, chú thừa nhận!”
Có nhiều người như vậy làm nhân chứng của vụ đánh cược, ông ta muốn chối cũng không được.
Nếu như ông ta nhất định chối bỏ, trái lại người của ông ta đều sẽ nghi ngờ rốt cuộc ông ta có đáng để bọn họ ủng hộ hay không. Cho nên ông ta chỉ có thể thừa nhận, cùng lắm thì sau này lại tìm cơ hội bắt được nhược điểm của con nhóc chết tiệt này, rồi lấy lại quyền quản lý.
“Nếu Tổng giám đốc Đoàn đã thừa nhận, vậy mời Tổng giám đốc Đoàn ký tên đi” Bạch Dương cười đưa qua một cây bút.
Mặt Đoàn Hựu Đình lạnh lùng kéo qua, mở tài liệu ra ký tên mình.
Thấy vậy, ý cười trong mắt Bạch Dương càng sâu, đồng thời trong lòng cũng hoàn †oàn thở phào nhẹ nhõm.
Đoàn Hựu Đình ký tên, một nửa quyền quản lý đến tay cô, hiện giờ cô cũng coi như là danh chính ngôn thuận trở thành Sếp Bạch rồi.
Tiếp theo, cô nên mưu tính làm thế nào để lấy được một nửa quyền quản lý còn lại †ừ trong tay Đoàn Hựu Đình, đợi đến khi †oàn bộ quyền quản lý về tay mình, cô có thể đá Đoàn Hựu Đình ra khỏi Thiên Thịnh.
Cuộc họp kết thúc, Bạch Dương trở lại phòng làm việc, cô cầm điện thoại di động gọi cho Lục Khởi báo tin vui.
Cùng lúc đó, tập đoàn Phó Thị.
Trợ lý Trương đi vào văn phòng Tổng giám đốc: “Tổng giám đốc Phó, chuyện trước đây anh bảo tôi điều tra, tôi đã điều tra rõ ràng.”
Phó Kình Hiên buông con chuột ra ngẩng đầu lên: “Hả?”
“Căn cứ theo tin tức truyền đến từ bộ phận tuyên truyền, Cố Việt Bân đăng tin tức kìa là vì muốn tìm con gái lớn của bọn họ.” Trợ lý Trương nói.