Tiên Quốc Đại Đế

Chương 710: Thành Công Bổ Thiên




Vô số Thiên Ma xuất hiện, mọi người hốt hoảng chạy trốn.
Bách Thiện lão nhân mỉm cười nói:
- Trông chừng cho tốt, nơi này chỉ được phép vào, không được ra!
- A a!
- Grao! Grao!
Đám Thiên Ma la hét.
Bách Thiện lão nhân mỉm cười, đi theo những tu giả bay hướng phía bắc. Phương bắc là mộ của Chỉ Trần Nữ Thần.
............
.........
...
Mười ngày trước, trên bầu trời.
Vạn ma nuốt trời, vô số Thiên Ma dùng sinh mệnh đồng quy vu tận với mặt trời.
Tương tự, vô số Thiên Ma lao hướng các tu giả trên tinh thần này.
- Grao!
Thiên Ma tuôn ra.
- A! Nguy rồi, mau chạy trốn!
- Cứu mạng!
- A! Đừng!
...
Thiên Ma không có thực thể, công kích bằng pháp bảo, binh khí căn bản không thể chạm tới chúng nó. Thậm chí cương khí hộ thể của mọi người cũng không ngăn được Thiên Ma.
Phút chốc vô số tu giả trúng chiêu, càng nhiều tu giả chạy vắt giò lên cổ.
Đám Vương Tiễn, Mạnh Dung Dung, Mạnh Văn Nhược biến sắc mặt.
Long Ngũ, Minh Long Thất Sát ánh mắt lọ kinh khủng.
Long Ngũ nôn nóng bất an:
- Grao!
Minh Long Thất Sát tuyệt vọng nói:
- Tổ cha nó, nhiều Thiên Ma như vậy, còn có Thiên Ma Thần? Ta không muốn chết, ta vẫn còn là long hùng trong trắng!

Linh Cảm điện.
Diêm Xuyên đứng ở chính giữa đại điện, căn cứ đạo dẫn không ngừng thôi diễn Thanh thiên đạo.
Đạo dẫn chỉ bao gồm đường nét đại khái của một thiên đạo, nhưng một thiên đạo không chỉ là đường nét mà bên trong bao gồm vô tận pháp tắc, quy tắc.
Thôn thiên đạo Kinh đã tới đệ bát trọng, thiên đạo đã có hình dáng đại khái, nhưng còn kém chút ít, có nhiều vết rạn. Đây chính là quy tắc, phép tắc tàn khuyết, Diêm Xuyên cần làm là hoàn mỹ bổ sung nó.
Bổ thiên giả, được thiên đạo chiếu cố. Mỗi một bổ thiên giả đều là một Đạo Thần, một Đạo Thần hiểu rõ thiên đạo này.
Kiếp trước Diêm Xuyên ở tại độ cao sớm quyết định năng lực của hắn.
Thôi diễn? Đối với ngươi khác có lẽ cần thời gian dài, nhưng với Diêm Xuyên thì thiên đạo đã hoàn thành hơn phân nửa, cũng không cần quá lâu.
Ầm!
Ầm!
Quanh thân Diêm Xuyên toát ra tầng tầng ánh sáng xanh. Trong huyệt Thần Đình, khe nứt thanh sắc thiên đạo liên tục lành lặn.
Vết nứt ngày càng ít, ánh sáng quanh người Diêm Xuyên cũng càng lúc càng đậm.
Miêu Miêu ở một bên đã thu hết đạo dẫn.
- Meo?
Miêu Miêu hơi mệt mỏi nhìn Diêm Xuyên, mắt lim dim, cuộn người co ro bên chân hắn, thiếp ngủ.
Ầm ầm!
Từng luồng sáng xanh bùng phát trên người Diêm Xuyên.
Một ngày, mười ngày, một tháng.
Rốt cuộc sau một tháng.
Ầm!
Trong huyệt Thần Đình của Diêm Xuyên phát ra ánh sáng xanh rực rỡ, ánh sáng xanh chiếu rọi đại điện sáng ngời. Trông Diêm Xuyên như là thần thánh.
Thiên địa bên ngoài chợt nổ vang, sau đó bốn phía ánh sáng ngập trời, tiên nhạc du dương, ảo ảnh vô số thần thú, tiên cầm bay trên trời.
Thiên địa vô số tường thụy.
Tu giả toàn thiên hạ ngửa đầu nhìn trời.
Đông Hải long cung.
Một đám Long Vương nhìn thiên tượng đều bay hướng Thủy Tinh cung.
Bên ngoài Thủy Tinh cung, Long Hoàng ngửa đầu nhìn trời.
Long Hoàng hít sâu, nói:
- Thiên hàng tường thụy, khắp chốn mừng vui? Lại có người bổ một thiên đạo?
Tây ngoại châu. Đại Chu thiên đình, Thái Cực điện!
Võ Chiếu mặc long bào đang chầu triều.
Bỗng nhiên thiên địa vang tiếng nổ, Võ Chiếu hất ống tay áo dài, mắt lóe tia sáng nhìn lên trời, con ngươi biến thành vàng kim.
Trong con mắt vàng kim, Võ Chiếu thấy thiên địa này chậm rãi xuất hiện ảo ảnh một thanh sắc thiên đạo.
Thanh sắc thiên đạo hiện ra, mấy trăm thiên đạo cũng hiện theo.
Võ Chiêu nheo mắt nói:
- Thiên Dương chi thủ? Thanh thiên đạo?
Trung Thiên Châu, bên ngoài một gian đại điện.
Triệu A Phòng ngửa đầu nhìn trời, vươn tay, trước mặt nàng xuất hiện một luân bàn. Triệu A Phòng nhanh chóng suy tính.
Triệu A Phòng suy tính một lát, bỗng lộ nụ cười hưng phấn.
Triệu A Phòng kích động nói:
- Thanh thiên đạo? Phu quân đã thành công rồi!
Dương gian cửu châu, Âm phủ lục châu, vô số cường giả ngửa đầu nhìn lên trời.
Diêm Xuyên ở trong Linh Cảm điện có công đức vòng quanh.
Vô tận thiên địa công đức ùa vào trán của Diêm Xuyên.
Thành công bổ thiên, tất cả thiên đạo không chút keo kiệt ban cho Diêm Xuyên nhiều công đức.
Vù vù!
Diêm Xuyên mở mắt ra, bắn hai luồng sáng.
Diêm Xuyên hít sâu, nói:
- Thôn thiên đạo Kinh rốt cuộc viên mãn, Thanh thiên đạo? Thiên Dương chi thủ? Đáng tiếc là dù bổ thiên cũng không thể đột phá cấm cố Tổ Tiên.
Diêm Xuyên nhìn dưới chân mình:
- A?
Miêu Miêu cuộn người ngủ dưới chân Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên mỉm cười nâng Miêu Miêu lên, đi hướng cửa Linh Cảm điện.
Bên ngoài Linh Cảm điện.
Đinh đinh đinh đinh, đông đông đông đông!
Tiếng cầm dồn dập vang lên.
Mạnh Dung Dung không ngừng đánh đàn, xung quanh Long liễn bao vây gần vạn tu giả, bên ngoài mặt đất ngã đầy xác chết.
Ngày càng nhiều Thiên Ma vây quanh cật như nêm cối.
May là cầm đạo của Mạnh Dung Dung cường đại, âm thanh công phá, vô số Thiên Ma quay giáo vào nhau, chặn lại nhiều Thiên Ma tiến tới.
Nhưng Thiên Ma thật sự quá nhiều, khiến vòng vây con người càng lúc càng nhỏ.
Trán Mạnh Dung Dung toát mồ hôi lạnh, dường như sắp không thể ngăn lại được.
Minh Long Thất Sát, Long Ngũ và ba Đạo Thần khác nhanh chóng dựng thiên đạo chặn bước chân của đám Thiên Ma.
Minh Long Thất Sát sốt ruột nói:
- Không được! Thánh vương mau đi ra!
Ầm ầm!
Tiếng cầm ngày càng yếu đi, hoặc nên nói thực lực của Thiên Ma càng lúc càng mạnh.
Ầm!
Phía xa mặt trời nổ điếc tai, càng nhiều vết rạn hơn. Mặt trời ban đầu nóng cháy hình như trong khoảnh khắc ảm đạm nhiều.
Hắc Thứ Thiên Ma Thần đứng trên không trung lạnh lùng nhìn mặt trời.
Hắc Thứ Thiên Ma Thần trầm giọng nói:
- Làm tốt lắm, tiếp tục đi, hủy mặt trời của giới này!
Hắc Thứ Thiên Ma Thần nói xong bỗng nhìn hướng đám người đứng trước Linh Cảm điện dốc sức chống cự.
Vèo!
Chớp mắt Hắc Thứ Thiên Ma Thần đã tới gần.
Vương Tiễn xông lên.
Ầm!
Quanh thân Vương Tiễn bùng phát sát khí, sát khí huyết sắc tuôn hướng bầy Thiên Ma, vô số Thiên Ma thụt lùi.
Hắc Thứ Thiên Ma Thần liếc Vương Tiễn, im lặng một lúc nói:
- Sát tính? Ta cảm giác được lực lượng của ngươi không hợp với thế giới này, vì vậy nên ngươi không thể hoàn mỹ phát huy ra thực lực của mình?
Vương Tiễn lạnh lùng nhìn Hắc Thứ Thiên Ma Thần, nói:
- Thiên địa pháp tắc có xung đột với ta, nhưng sát ý của ta sẽ không bị xung đột. Thiên Ma Thần yếu nhất thế giới, ngươi có muốn thử xem không?
Hắc Thứ Thiên Ma Thần trầm giọng nói:
- Yếu nhất thế giới? Ha ha, thế nhân đều cho rằng thiên địa này là yếu nhất thế giới, nhưng các ngươi có ai biết đây là thế giới thứ nhất sinh ra trong vô cực? Thiếu niên, ngươi còn quá trẻ tuổi.
Vương Tiễn khinh thường cười to bảo:
- Thiếu niên? Ha ha ha ha!
Hắc Thứ Thiên Ma Thần thản nhiên nói:
- Rồi sẽ có một ngày ngươi hiểu ra có lẽ sát khí của ngươi đúng là thô bạo, có lẽ thật sự tổn thương ta được. Không phải ta sợ ngươi mà là ta có chuyện càng quan trọng hơn, lần này tha cho các ngươi khỏi chết!
Nói xong Hắc Thứ Thiên Ma Thần vung tay lên.
Ầm!
Vô số Thiên Ma bay tứ tán.
Các tu giả sắc mặt thả lỏng, cảm giác sống sót sau tai nạn, hưng phấn cười.
Bỗng nhiên sau lưng Vương Tiễn vang tiếng quát lạnh:
- Tha cho chúng ta khỏi chết? Là ai mà ăn nói lớn lối như vậy?
Bởi vì không yên tâm? Lúc trước Mạnh Dung Dung oán đã biến mất hơn phân nửa, nàng không phản bác nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.