Tiên Quốc Đại Đế

Chương 732: Mưa Gió Nổi Lên




Nhắc tới cương vực Tử Thanh, sắc mặt Tống Thiên Tông bỗng nhiên hiện vẻ phức tạp, nói:
- Diêm Xuyên đã chém giết Tử Thần Vương, Thanh Thần Vương, hơn nữa còn tặng lại cương vực Tử Thanh.
- A? Thật không? Ha ha, quả nhiên không khiến ta thất vọng, thật tốt quá!
Tống Thiên Nhân hưng phấn, nói.
- Tốt? Tốt cái rắm, ngươi không biết sao? Tiếp theo sẽ phải đối mặt với công kích toàn diện từ Tuyệt Cung, là công kích toàn diện đó, ngươi biết không? Rống!
Tống Thiên Tông gần như rống lên.
- Vậy thì thế nào? Đại ca, cùng lắm thì liên minh với Diêm Xuyên, lại đấu với bọn họ.
Tống Thiên Nhân nói.
- Ngươi biết cái gì, ngươi thì biết được gì, ngươi không biết cung chủ Tuyệt Cung lợi hại làm sao, ngươi biết hắn có bao nhiêu lợi hại không?
Sắc mặt Tống Thiên Tông càng khó coi.
- Lợi hại?
- Đứng, một mình hắn cũng có thể diệt đạo trường Thiên Đao của ta, chỉ cần một mình hắn, ngươi chưa thấy được thủ đoạn của hắn đâu. Ngươi đó, ngươi chọc vào đại họa rồi. Lúc trước ta tiết lộ tin tức cho bọn hắn, chính là không muốn kết thù với bọn hắn, cho dù song vương Tử Thanh gặp chuyện không may, chúng ta cũng báo lại cho hắn, cung chủ Tuyệt Cung sẽ không trách tội chúng ta, nhưng mà ngươi…
Tống Thiên Tông lo lắng kêu lên.
- Vậy đại ca, ngươi nộp ta ra ngoài đi! Ta chết đi đổi lại bình an cho ngươi!
Tống Thiên Nhân cũng tức giận, nói.
- Ngươi… Khi cha mẹ chết đã giao phó ngươi cho ta, ta làm sao có thể để ngươi chết? Nhưng mà, lần này, chúng ta…
Sắc mặt Tống Thiên Tông sa sút tới cực điểm.
- Không, đại ca, ngơi thay đổi, đây không phải là ngươi!
Tống Thiên Nhân kêu lên.
- Cái gì?
- Đại ca, nắm đó ngươi ngạo khí cỡ nào, năm đó ngươi dám nghênh chiến thiên hạ, năm đó ngươi lấy chiến đấu Thánh nhân làm mục tiêu, nắm đó ngươi ngạo thị cương vực Thiên Đạo, năm đó không ai bì nổi ngươi, nhưng hiện tại thì sao? Chỉ vì một Tuyệt Cung khiến ngươi sợ đầu sợ đuôi? Đây không phải ngươi, hùng tâm của ngươi đâu rồi? Đao tâm bất bại của ngươi đâu rồi? Không phải ngươi đã nói, một đao tu phải có hùng tâm chiến thiên sao? Vì sao ngươi lại biến thành như vậy?
Tống Thiên Nhân thất vọng kêu lên.
Bị Tống Thiên Nhân hỏi, thân hình Tống Thiên Tông đột nhiên lui lại, trên mặt lộ ra một vẻ khó coi.
- Đại ca, không chỉ một lần, thậm chí lần trước ở Hàm Dương khi ngươi muốn chiến đấu với Diêm Xuyên, tưởng rằng sẽ không quá nhiều tâm tư, động quá nhiều mưu kế, chỉ cần vung đao, nhưng lần đó căn bản không phải phong cách của ngươi. Ta vẫn không thể tin được, ta nghĩ ngươi sợ, phàm là người có thể mạnh hơn ngươi, ngươi đều sợ rồi? Không dám đấu với hắn? Tại sao?
Tống Thiên Nhân lại kêu lên.
Tống Thiên Tông bị hỏi tới hỏi lui, sững sờ lùi về sau một bước, trên mặt lộ ra một tia khủng hoảng.
- Thiên Đao Tống Thiên Tông, ngươi là Thiên Đao, ban đầu có được khí phách nghênh chiến thiên hạ! Nhưng giờ thì sao, tại sao?
Tống Thiên Nhân ép sát từng bước.
Tống Thiên Tông bỗng nhiên nhắm hai mắt lại, trên mặt lộ ra một tia thống khổ.
Nhìn nét thống khổ trên mặt đại ca, trong mắt Tống Thiên Nhân bỗng nhiên hiện lên một tia không đành lòng.
- Đại ca, tại sao?
Thanh âm Tống Thiên Nhân chậm dần.
- Ai!
Tống Thiên Tông khẽ thở dài, mở mắt.
- Đây là một bí mật năm đó của ta, đáng tiếc, ai! Thật ra thì tu vi đại ca ta cũng không cách nào đề cao thêm nữa!
Tống Thiên Tông thống khổ, nói.
- Chuyện gì xảy ra?
- Đao tâm ta bị phá, đạo tâm bị phá, trận chiến ấy lưu lại trong ta bóng ma vĩnh viễn không thể nào quên, một đao kia, một đao kia…
Tống Thiên Tông khổ sở nói.
- Người nào? Đao của người nào có thể so sánh hơn được đại ca?
- Là người bên cạnh Diêm Tự Tại năm đó, Đao Ma!
- Đao Ma?
- Đúng vậy, đoàn người bọn họ đi ngang qua đạo trường Thiên Đao, khi đó ta là đao si, chỉ cần có đao tu cường đại, ta liền muốn tỷ thí một phen. Lúc ấy thấy Đao Ma, ta liền quấn hắn tỷ đấu, nhưng Đao Ma căn bản không để ý tới ta, còn giống như xem thường ta, quấn nhiều lần cũng không công mà lui, ta liền đánh lén hắn, lấy nữ nhi của hắn, buộc hắn đối chiến.
- Ngươi không biết, đêm hôm đó, bởi vì ta mãi dây dưa, Đao Ma đánh ra một đao, chỉ một đao này liền phá đi đao tâm của ta, phá đi đạo tâm của ta, mặc dù giữ cho ta một mạng, nhưng…
Tống Thiên Tông khổ sở nói.
- Đao tâm bị phá, đạo tâm bị phá, kiếp này vĩnh viễn không có khả năng đột phá?
Sắc mặt Tống Thiên Nhân khó coi cực điểm.
- Có, nếu ta chém được Đao Ma, nhưng mà, ngươi cho rằng ta chém được sao? Cả đời này của ta cũng chỉ có thể đạt được tới độ này, thế nên ta mới hi vọng ngươi cường đại, thế nên ta làm hết thảy đều là vì ngươi, ta muốn khởi động đạo trường Thiên Đao, cho ngươi có thể vượt xa ta, nhưng mà…
Tống Thiên Tông thở dài, nói.
- Đại ca, ta… Ta thực không biết!
Tống Thiên Nhân bỗng nhiên hổ thẹn, nói.
- Báo!
Bên ngoài truyền đến một tiếng hô to.
Một đệ tử nhanh chóng tiến vào đại điện.
- Sao vậy?
Tống Thiên Nhân hỏi.
- Bẩm báo hai vị giáo chủ, bảy đại cương vực phục kích Tuyệt Cung, cuối cùng thất bại trong gang tấc, chỉ có cương vực Trung Môn, cương vực Thiên Đô thu được thắng lợi. Triệu Thần Vương, Bạch Thần Vương trọng thương quay về, nhưng toàn bộ những cương vực khác đều thua trận, Tuyệt Cung đại thắng. Nhưng bởi vì hai vị Thần Vương trọng thương, Tuyệt Cung bắt đầu phản kích, vực chủ cương vực Trung Môn và đám người đạo tràng dẫn theo đều bị đồ lục sạch sẽ. Đệ tử trở lại trước, tám Thần Vương liên hiệp, đang vây giết trong cương vực Thiên Đô.
Đệ tử kia nói.
Huynh đệ Tống Thiên Tông liền biến sắc, Triệu Thần Vương và Bạch Thần Vương chẳng qua là bị thương, bọn họ liền muốn tiêu diệt hai vực chủ cương vực? Diêm Xuyên kia chém giết hai vực chủ cương vực, Tuyệt Cung sẽ có bao nhiêu lửa giận? Vậy đạo trường Thiên Đao ta sẽ thế nào…
Tống Thiên Tông bỗng nhiên run lên.
Tống Thiên Nhân thấy đại ca kinh hoảng, nhất thời khổ sở một trận, đao tâm, đạo tâm bị phá toàn bộ, cả đời đại ca không còn thuốc chữa sao?
- Không có biện pháp rồi? Đạo trường Thiên Đao của ta cũng muốn xong? Muốn xong rồi?
Tống Thiên Tông nhắc tới, bỗng nhiên trên mặt hiện lên một đạo lệ quang.
- Không được, đạo trường Thiên Đạo ta tuyệt đối không thể là kẻ chết thay cho Đại Trăn, tuyệt đối không được, ngay từ đâu ta đã báo cho bọn họ, ta đã mật báo rồi. Lão nhị, ngươi cũng bị Diêm Xuyên đầu độc, ngươi phải nhớ kỹ, ngươi bị lừa gạt. Muốn giữ được đạo trường Thiên Đao, chỉ có cách liên hiệp với Tuyệt Cung, dẫn lửa giận của Tuyệt Cung về phía thánh đình Đại Trăn! Dẫn toàn bộ lửa giận của Tuyệt Cung qua đó.
Tống Thiên Tông trừng mắt.
- Không thể, đại ca, không thể làm mất tín nghĩa.
- Không, không gì là không thể, chết đạo hữu không chết bần đạo, để hắn chết cho chúng ta yên.
- Đại ca, chúng ta chưa chắc đã chết, đại ca, ngươi không phải sợ, chúng ta chưa chắc không đấu lại được Tuyệt Cung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.