Tiên Võ Đế Vương

Chương 423:




Nói cũng phải, thiên kiếp mạnh như vậy, từ xưa đến nay chỉ có những bậc tiền bối với khả năng kinh người mới kéo theo thiên kiếp. Một tên tu sĩ ở cảnh giới Ngưng Khí như hắn mới chỉ đột phá lên cảnh giới Nhân Nguyên mà đã bị sét đánh rồi, hắn tin rằng ông trời muốn diệt hắn.
“Ngươi bớt chê đi”, Sở Linh nói bằng giọng chẳng mấy dễ chịu: “Không biết có bao nhiêu người muốn nhờ thiên kiếp để tôi luyện cơ thể, có những người hết kiếp cũng chẳng thể gặp thiên kiếp một lần, so với bọn họ thì ngươi thấy ngươi có hạnh phúc hơn không?”
“Cũng đúng”, Diệp Thành gãi gãi đầu.
Quả thực, sau khi trải qua thiên kiếp hắn cũng có thêm được gặt hái. Cơ thể rắn rỏi hơn, linh hồn cũng nhờ thiên kiếp mà được gột rửa, mặc dù có đau đớn nhưng lại thu được rất nhiều.
“Này, cầm lấy nó”, phía này Sở Linh lấy ra hai cái vòng phát sáng ở trong túi đựng đồ.
Diệp Thành vừa nhìn thấy vòng đã nghĩ ngay tới Nguyệt Tinh Thất Tinh Hoàn.
Hắn suýt thì quên, khi độ kiếp, Nguyệt Tinh Thất Tinh Hoàn bị sét đánh bay đi, lần này Sở Huyên lại chuẩn bị cho hắn cái vòng khác cho xem.
“Nhanh lên”, Sở Linh tròn mắt nhìn Diệp Thành: “Tỷ ta nói rồi, trong lúc tỷ ấy không có ở đây thì ta tu hành với ngươi, dám không nghe lời cẩn thận ta cho ngươi một trận đấy”. . Ngôn Tình Tổng Tài
Hự, hự…
Diệp Thành hoang mang tiến lên trước nhận lấy Nguyệt Tinh Thất Tinh Hoàn như con cừu non rụt dè. Hắn tin rằng cốt cách của Sở Linh trông không hề giống như khuôn mặt có vẻ yêu kiều diễm lệ mà cô thể hiện. Thực ra tính khí của Sở Linh cũng chẳng kém cạnh gì tỷ tỷ Sở Huyên, đúng là một cặp chị em song sinh trời ban có khuynh hướng bạo lực.
Vù!
Vù!
Diệp Thành vừa đeo Nguyệt Tinh Thất Tinh Hoàn lên thì chiếc vòng liền rung liên hồi.
Ngay sau đó, trong bảy ngôi sao trên chiếc vòng thì có năm ngôi sao lần lượt sáng lên.
“Tên tiểu tử này là yêu nghiệt sao?”, cảnh này khiến Sở Linh phải tròn mắt nhìn.
“Mới tiến giới tới cảnh giới Nhân Nguyên mà đã có thể chịu đựng được áp lực hơn một nghìn cân sao?”, Sở Linh ngỡ ngàng.
Ở bên, Diệp Thành cũng thẫn thờ.
Hắn còn nhớ trước khi chưa tiến giới thì chỉ có hai ngôi sao sáng lên, bây giờ vừa tiến giới đã khiến năm ngôi sao sáng lên. Sức nặng từ năm trăm cân lên hơn ngàn cân.
Trong chốc lát, Diệp Thành chỉ cảm thấy hai vai nặng trĩu, sức mạnh toàn thân cũng bị đè nén, trên lưng hắn như đang vác theo tảng đá cả nghìn cân.
“Đêm nay ngủ cho ngon, ngày mai tỉnh dậy ta đưa ngươi đi tu luyện ma đạo”, Sở Linh thản nhiên nói.
Tu luyện ma đạo? Lại nữa sao?
Diệp Thành tròn mắt, hắn cảm thấy như trời đất muốn sụp đổ đến nơi, rơi vào tay Sở Linh không chết cũng bị lột lớp da.
“Sư phụ của con đâu?”, Diệp Thành hỏi dò.
“Không nói cho ngươi biết”, Sở Linh nói một câu khiến Diệp Thành suýt chút nữa thì phun ra máu.
Ban đêm, Diệp Thành đứng lặng hồi lâu trước ngôi nhà nhỏ bằng tre, tắm mình dưới ánh trăng, tận hưởng sức mạnh dồi dào khi đã vào được cảnh giới Nhân Nguyên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.