Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 323: Ngủ một giấc tỉnh dậy là lành ạ




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vẻ mặt mỗi người đều khác nhau, nhưng có một điểm chung là hai mắt đều trợn tròn. Đêm qua Diệp Thành còn sống dở chết dở, hôm nay đã nhảy nhót tung tăng, nếu không Sở Huyên cũng không đánh hắn.  
Chuyện này đã làm đảo lộn nhận thức của họ.                Bị thương nặng như vậy không chết, sau một đêm đã nhảy nhót tung tăng, cho dù là bọn họ cũng không khỏi cảm thấy kinh ngạc.  
Mà Sở Huyên thì lồng ngực phập phồng kịch liệt, dữ tợn nhìn Diệp Thành, hai má đỏ bừng, không chỉ là xấu hổ mà còn là tức giận. Cô không ngờ Diệp Thành lại dám suồng sã sờ vào nơi đó của mình, nếu mấy người phía Dương Đỉnh Thiên không đến, cô sẽ không ngần ngại đánh hắn từ sáng đến đêm.  
Nhưng giận thì giận, trong lòng cô vẫn rất kích động.  
Mới tối qua cô còn đang rơi nước mắt vì đồ nhi của mình, vậy mà sáng nay Diệp Thành đã nhảy nhót tung tăng khiến cô không chỉ vui mừng mà còn rất sốc, sự kỳ quái của Diệp Thành hoàn toàn vượt xa dự liệu của cô.                Đây là lần thứ mấy rồi? Hình như từ khi gặp Diệp Thành, chuyện như này đã diễn ra rất nhiều lần rồi!  
Mỗi lần Diệp Thành bị thương dù có nặng đến mấy cũng sẽ khoẻ lại, ngay cả Đan Hồn tầng tám cảnh giới Không Minh cũng không giết được hắn, cô cực kỳ nghi ngờ đồ nhi của mình là lão thiên gia chuyển thế, dù thế nào cũng không chết.  
Khụ khụ!  
Tiếng bàn tán của mọi người cuối cùng vẫn bị tiếng ho khẽ của Dương Đỉnh Thiên cắt ngang, ông nhìn Diệp Thành cười bảo: “Tiểu tử, đạo thương… đạo thương của con lành lại bằng cách nào vậy?”  
“Ngủ một giấc tỉnh dậy là lành ạ”, Diệp Thành cười ngượng ngùng, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt ăn tươi nuốt sống của Sở Huyên, hắn lại vội vàng cúi đầu.  
“Ngủ… Ngủ một giấc tỉnh dậy là lành?”, sắc mặt mấy người phía Dương Đỉnh Thiên cực kỳ thú vị, vết đạo thương mà ngay cả Thái thượng lão tổ của Hằng Nhạc Tông cũng bó tay, nhưng tên tiểu tử này chỉ ngủ một giấc là lành? Chuyện gì thế?  
Vẻ mặt mọi người thú vị nhưng Sở Huyên lại không khách sáo như vậy. Cô xắn tay áo bước về phía trước, ấn Diệp Thành xuống đất ngay tại chỗ: “Nói, rốt cuộc làm sao lành được?”  
“Hôm qua người đã nói sẽ không đánh con nữa mà”, Diệp Thành bị ấn xuống đất bắt đầu gào khóc kêu to.  
“Ta có nói à?”  
“…”
A!  
Trước Ngọc Linh Trì, Sở Linh đang liên tục đổ linh dịch vào đó để tinh nguyên bên trong đạt đến mức dồi dào nhất.  
Tiếp theo đó Diệp Thành sẽ chữa lành đạo thương cho Liễu Dật ở trong Ngọc Linh Trì.  
Cuối cùng hắn vẫn không chịu nổi áp lực mà nói ra bí mật thiên kiếp có thể chữa lành đạo thương.  
Nhưng dù không nói thì hắn vẫn sẽ chữa lành đạo thương cho Liễu Dật.  
Lúc trước khi hắn có Thiên Lôi, vẫn chưa biết Thiên Lôi có thể chữa lành đạo thương, hơn nữa khi ấy hắn cũng chưa gặp Liễu Dật, càng không biết huynh ấy có đạo thương, nếu không chắc chắn hắn đã giúp.               “Thiên Lôi thiên kiếp

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.