Tinh Thần Châu

Chương 313: Tru tiên




Đang suy nghĩ có nên đem chuyện con rồng đỏ đầy vẻ vương bát khí kia nói cho sư phụ hay không, lại nghe Tất Trường Xuân nói: "Dược Thiên Sầu, nếu một ngày kia ta đem vị trí chưởng hình sử Yêu Quỷ Vực truyền cho ngươi, ngươi có tiếp thụ hay không?"
 
"Ách..." Dược Thiên Sầu sửng sốt, con rồng kia đã bị hắn ném ra sau đầu, nghĩ thầm, để tìm cơ hội hiểu rõ ràng rồi hãy tính. Mặt mày hắn rạng rỡ xoa xoa tay khiêm tốn nói: "Sư phụ nói đùa, bằng tu vi hiện tại của đệ tử, tiếp nhận Yêu Quý Vực làm sao đủ khả năng trấn trụ."
 
"Đúng vậy! Bằng pháp quyết tu luyện huyền diệu của ngươi, nếu có tu vi Độ Kiếp kỳ, hẳn là không thành vấn đề, đáng tiếc ta không có nhiều thời gian để đợi như vậy, xem ra đến lúc đó chỉ đành thỉnh Lộng Trúc đến giúp đỡ ngươi một đoạn thời gian." Tất Trường Xuân cảm thán nói.
 
Hạc Ly ngươi ngủ yên đi! Chuyện ngươi chưa làm được để ta tiếp tục hoàn thành. Trong lòng Dược Thiên Sầu yên lặng cầu khẩn một phen, hỏi: "Sư phụ, Lộng Trúc tiên sinh là ai, vì sao có thế khiến cho ngài xem trọng như vậy?"
 
Trên mặt Tất Trường Xuân lộ ra ý cười, nói: "Hắn là một tu sĩ Hóa Thần trung kỳ, thường ở Nam Hải Tử Trúc Lâm, thỉnh thoảng cũng sẽ chạy đến thế tục du hí nhân gian. Tiền nhiệm chưởng hình sử Yêu Quỷ Vực lẽ ra là lựa chọn hắn đến kế nhiệm, hắn cũng đã miễn cưỡng đáp óng, nhưng do hắn tiêu dao lười nhác thành tính, đúng lúc ta hợp thời xuất hiện, vì vậy thằng nhãi này dụ ta đến Yêu Quỷ Vực, nhân duyên tế hội, ta lại trở thành chưởng hình sử hiện nay của Yêu Quỷ Vực."
 
Nam Hải Tử Trúc Lâm? Lộng Trúc tiên sinh là Quan âm Bồ Tát? Dược Thiên Sầu nghi hoặc nói: "Sư phụ, Lộng Trúc tiên sinh là nam hay nữ?"
 
"Tự nhiên là nam, bất quá hắn có một nữ đệ tử, có cơ hội ta sẽ cho ngươi đến Nam Hải bái kiến hắn, dù sao ta đi rồi, ngươi còn cần hắn đến đỡ." Tất Trường Xuân giật mình, hỏi: "Ngươi hỏi chuyện này làm gì?"
 
"Nga, không có gì, tùy tiện hỏi thăm." Dược Thiên Sầu gãi đầu nói: "Sư phụ, ngài có thể không đi Đông Cực Thánh Thổ không? Đệ từ nghe Hạc Ly nói rất hung hiểm, tiến vào không có ai có thể đi ra, huống chi cũng không chắc sẽ tìm được pháp môn phi thăng tiên giới, nghe sư phụ kể chuyện thời thượng cổ, nói vậy tiên giới cũng không hề tự tại, hà tất chạy đi chịu tội, nào có tiêu diêu tự tại như ở lại nhân gian."
 
Tất Trường Xuân lắc đầu mỉm cười nói: "Ta đi Đông Cực Thánh Thổ cũng không phải vì cầu pháp môn phi thăng tiên giới, thọ hạn của vi sư đã gần đến, cầu chính là vì muốn đột phá Hóa Thần hậu kỳ để trường sinh. Huống...Nói đến đây, trong mắt hắn bỗng nhiên hiện ra thần thái dị dạng: "Nếu tiên nhân có thể trường sinh, nói vậy bên trong Đông Cực Thánh Thổ có rất nhiều tiên nhân bị nhốt, dù ta cầu không được trường sinh, cũng phải đi cầu một trận đại chiến nhẹ nhàng thống khoái, mong muốn ở lúc còn sống có thể thống thống khoái khoái bị bại một lần, là tâm nguyện nhiều năm của ta. Dược Thiên Sầu, vi sư từ sau khi tu vi đạt tới Hóa Thần hậu kỳ, cho tới bây giờ chưa từng bị bại, hơn hai ngàn năm qua, tâm tình của vi sư ngươi sẽ không sao hiểu nổi."
 
Hiểu! Ta thế nào lại không hiểu, không phải là Độc Cô cầu Bại sao! Nói nghe tao tình như vậy, rõ ràng là do tinh thần trống rỗng muốn đi tìm kích thích, còn nhiều lý do mượn cớ như vậy, có thời gian thì đi duyệt tẫn thiên hạ mỹ sắc còn tốt hơn, lại không ai giành thắng được ngài. Xem ra có thời gian phải đi tìm Lộng Trúc tiên sinh luận bàn một chút, là người đồng đạo của ta a!
 
Trong lòng Dược Thiên Sầu nói thầm, nhíu mày nói: "Sư phụ, tu vi ngài mặc dù nhân gian vô địch thủ, nhưng đi khiêu chiến tiên nhân, vậy...Sư phụ, tu vi tiên nhân không như người thường a!" Ý tứ trong lời nói đơn giản là khuyên sư phụ nên suy nghĩ kỹ lại rồi hãy làm, tiên nhân nào có dễ khi dễ như vậy.
 
"
Hừ! Nguyên bản ta cũng cho rằng tiên nhân rất giỏi." Tất Trường Xuân bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng, thẳng tấp đứng lên, nét mặt tang thương lộ ra một tia ngạo khí, nói: "Hai trăm năm trước, ta đi đến ngoại vi Đông Cực Thánh Thổ kiểm tra, vừa mới gặp phải một tiên nhân lén xuống phàm trần, sau khi biết được thân phận của hắn, ta thật lễ ngộ, khiêm tốn thỉnh giáo hắn vài vấn đề, hắn lại không coi ai ra gì, ta giận dữ đánh với hắn, kết quả không được bao lâu đã chết dưới kiếm của ta...Hừ! Tiên nhân bất quá cũng như vậy, không biện pháp nhượng ta tận hứng, bởi vậy vi sư càng thêm kiên định tín niệm tiến nhấp Đông Cực Thánh Thổ."
 
Ngài ngưu! Ngay tiên nhân đều bị ngài làm thịt, xem như ta chưa từng nói qua lời khi nãy. Dược Thiên Sầu nhìn hắn ngây ngần cả người, triệt để hết chỗ nói, xem ra vị sư phụ này lòng tin cực độ bành trướng a!
 
"
Dược Thiên Sầu, hiện tại ngươi hẳn là minh bạch ngươi sập sửa gánh vác dạng gì trọng trách!" Tất Trường Xuân thong thả bước tới của, nhìn về hướng chân trời viễn phương nói. Dược Thiên Sầu đứng lên đi theo, cười khổ nói: "Sư phụ hi vọng đệ tử tiếp tục trấn thủ Yêu Quỷ Vực." Chính hắn cũng không rõ ràng vì sao, nguyên bản chuyện hắn cực kỳ khát vọng, hiện tại lại thấy rã rời hứng thú, đã thiếu hứng thú rất nhiều.
 
"
Ân!" Tất Trường Xuân gật đầu nói: "Không chỉ như thế, hơn nữa.., bỏ đi, có một số việc ngươi tạm thời còn không cần phải biết, tới thời gian tự nhiên sẽ nói cho ngươi, hiện tại cần ngươi đi làm hai việc."
 
"
Sư phụ cứ phân phó." Dược Thiên Sầu cung kính nói.
 
Tất Trường Xuân cũng không quay đầu lại nói: "
Thứ nhất, ngươi tìm một người tin cậy trong Yêu Quỷ Vực đến giúp ngươi chăm sóc Khuyết Diễm Huyền Quả, người trong Yêu Quỷ Vực mặc cho ngươi tuyển, hiện tại ngươi không nên hao tốn thời gian trong việc này. Thứ hai, làm xong xuôi chuyện thứ nhất, ngươi đi Nam Hải Tử Trúc Lâm, tìm được Lộng Trúc, ngươi tới rồi hắn sẽ hiểu được ý tứ của ta, hắn sẽ an bài việc cho ngươi đi làm, mượn cơ hội này, hai ngươi vừa vặn có thể làm quen."
 
"
Đệ tử tuân mệnh." Dược Thiên Sầu đáp ứng, thầm nghĩ, chuyện thứ nhất dễ làm, ngày mai vừa lúc các yêu vương quý vương họp mặt một chỗ, tùy tiện chọn một người là được, nói vậy mình chỉ cần lên tiếng, người muốn làm chắc sẽ tranh nhau phá đầu. Đi làm chuyện thứ hai là có thể quang mình chính đại trở lại Kim Châu một chút, đã qua suốt một tháng, không biết bên ngoài hiện tại lại có tình huống thế nào?
 
Còn đang trầm tư nghĩ ngợi, chợt thấy Tất Trường Xuân hừ lạnh một tiếng, ngẩng đầu nhìn theo ánh mắt hắn, chỉ thấy viễn phương không biết xảy ra chuyện gì, mây đen trên bầu trời đang xoay quanh chuyển động, mơ hồ còn có thể thấy được lôi điện liên tục hiện ra bên trong. Dược Thiên Sầu sủng sốt, đó không phải phương vị chỗ ở của Mộc Nương Tử hay sao? Hắn không khỏi hỏi: "Sư phụ, nơi đó làm sao vậy?"
 
"
Một quý tu đột phá tới Quỷ Vương hậu kỳ, đang độ kiếp." Tất Trường Xuân nói, bỗng nhiên quay đầu liếc mắt nhìn hắn hỏi: "Bên trong Yêu Quỷ Vực, những yêu vương quỷ vương ta giao phó đều đang hướng địa phương kia tập kết, là ngươi cảo ra sao?"
 
"Ách..." Dược Thiên Sầu xấu hổ gật đầu nói: "Lũ yêu vương và quỷ vương biết đệ tử trở thành đệ tử của ngài, đều nghĩ đến bái kiến, đệ tử không đành lòng cự tuyệt ý tứ của họ, nên chỉ định cho họ một địa điểm hội hợp, chuẩn bị ngày mai gặp mặt, nếu sư phụ nghĩ không thích hợp, hiện tại đệ tử bảo họ tán đi."
 
"
Chuyện như vậy không cần hỏi ta, chính ngươi có quyền suy nghĩ mà làm." Tất Trường Xuân nói xong quay về chỗ khoanh chân ngồi xuống, lại nhắm mắt dưỡng thần.
 
Dược Thiên Sầu lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, lão gia hỏa đây là ủy quyền cho hắn, chỉ cần không gây loạn, hẳn là sẽ không có việc gì.
 
Nói tới, Ngu Cơ nhận được tin tức, Dược Thiên Sầu muốn triệu tập yêu vương quỷ vương trong Yêu Quỷ Vực hội hợp gặp mặt, tâm trạng nàng vui mừng, lần này đến cần phải nhắc nhở Dược Thiên Sầu chuyện hắn đã từng đáp ứng mình, thật sự sợ hắn đã quên, vì vậy tranh thủ thời gian chạy tới sớm một ngày đêm. Vừa đến sơn trại của Mộc Nương Từ, liền phát hiện còn có người tới sớm hơn nàng, thậm chí có người đã tới sớm hơn mười ngày.
 
Người tới là khách, Mộc Nương Tử thân là chủ nhân nơi đây, lại có thêm lệnh do Dược Thiên Sầu phân phó, tự nhiên nhiệt tình chiêu đãi quỷ vương và yêu vương các nơi. Ngu Cơ vừa mới ngồi xuống trong sơn trại, sắc mặt đột nhiên biến đổi, thầm nghĩ không xong. Nàng vốn có tu vi Quỷ Vương trung kỳ, ngay thời gian trước đột phá tới Quỷ Vương hậu kỳ, tính tính, trong vòng một năm sắp sửa độ kiếp, ai biết sớm không tới muộn không tới, thiên kiếp lại tới trong ngày hôm nay.
 
Dị tượng hiển hiện trên bầu trời, lũ yêu vương và quý vương đều là người có kinh nghiệm, tự nhiên hiểu được là chuyện gì đang xảy ra. Mộc Nương Tử cấp tốc đưa Ngu Cơ đến một gò đất cách sơn trại rất xa, tuy rằng là sợ sơn trại bị liên lụy, nhưng đồng dạng cũng là hỗ trợ, nàng có thể giúp Ngu Cơ cũng chỉ việc này, nếu như là ai nhúng tay giúp đỡ, Ngu Cơ sẽ thừa nhận thiên kiếp còn lợi hại hơn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://trumtruyen.vn
 
Lúc này một đám quỷ vương và yêu vương đứng xa xa quan sát, mây đen đầy trời đen như mực nước, từng đạo thiểm điện dữ tợn hiện lên, theo thiểm điện càng ngày càng nhiều, cuồng phong gào thét, tiếng nổ ầm ầm, rốt cục tụ tập ra một đạo cường quang mãnh liệt đánh xuống, Ngu Cơ giống như lục binh trong cơn gió, ra sức chống cự lại lôi điện không ngừng kích xuống...
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.