Thẩm Trường Hà dời tầm mắt, cười nói: "Không có gì."
Sau khi anh tiến vào, ngồi xuống vị trí của anh, lúc này Lộ Kiêu Dương mới thở ra một hơi.
Cũng may anh không nhận ra, thật muốn hù chết cô rồi!
Cô vừa bổ não chính mình bị Thẩm Trường Hà nhận ra sau đó sẽ náo loạn như thế nào.
Vừa đến ba giờ, người chủ trì đứng trên sân khấu, bắt đầu sự kiện hôm nay: "Các vị giáo viên, các bạn học, hoan nghênh tất cả mọi người..."
Quách Trung Nguyên đi vào, nhìn Lộ Kiêu Dương một cái, nói: "Chúng ta vào tìm chỗ ngồi đi."
Anh ta đặc biệt giữ lại vị trí cho mình.
Lộ Kiêu Dương gật đầu, "Được."
Cô đi theo Quách Trung Nguyên, ngồi xuống vị trí bên cạnh.
Sau khi người chủ trì giới thiệu thân phận của Thẩm Trường Hà, liền mời anh đi lên.
Ánh đèn xanh nhạt chiếu vào người anh, anh cao như thế, đứng ở nơi đó, lập tức hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.
Rõ ràng rất trẻ, ngũ quan góc cạnh, khuôn mặt tràn đầy cảm giác thiếu niên, nhưng khi mặc tây trang vào, hơn nữa vì để bảo vệ đôi mắt vừa phục hồi lại không lâu, nên anh đặc biệt đeo chiếc kính lam quang, trông lại tăng thêm vài phần khí thế của một lão giáo sư.
Nhìn bộ dáng này của anh, Lộ Kiêu Dương không khỏi nhớ đến ở trấn nhỏ Dương Hà, anh ôm cả người cô, dáng vẻ làm nũng ở trước mặt cô và người đàn ông này, nào giống cùng một người?
Thẩm Trường Hà nói về đề tài nghiên cứu nông nghiệp, nông học không phải là chủ đề mà giới trẻ ngày nay cảm thấy hứng thú, trước đây Lộ Kiêu Dương nghĩ đến rất nhiều chuyên ngành, nhưng cho đến bây giờ cũng chưa từng nghĩ đến ngành này.
Nhưng ngành nghề này lại có gắn bó chặt chẽ với cuộc sống của chúng ta.
Lương thực, rau cải, hoa quả...
Rất khó tưởng tượng một người tễ nguyệt thanh phong* như anh, sẽ đi học cái này.
Tễ nguyệt thanh phong: có nghĩa là trăng thanh gió mát ẩn dụ cho vẻ ngoài thanh bình, bình lặng và xinh đẹp.
Trong đầu Lộ Kiêu Dương bất chợt hiện lên hình ảnh dáng dấp anh đội mũ rơm ở trấn nhỏ Dương Hà, cảm giác anh đẹp trai chết người.
Anh diễn thuyết một hồi, khiến Lộ Kiêu Dương đang lắng nghe rất bội phục.
Sau khi bài diễn thuyết kết thúc thì chuyển sang phần tương tác đặt câu hỏi.
Có người hỏi: "Giáo sư Thẩm, xin hỏi tại sao ngài lựa chọn tham gia nghiên cứu nông nghiệp này?"
Ai cũng biết anh là người sáng lập ra trấn nhỏ Dương Hà, thương hiệu rượu vang đỏ của anh cũng đã được xuất khẩu ra nước ngoài, vì vậy anh hoàn toàn không cần bận rộn như thế.
"Ban đầu là do ảnh hưởng từ ba tôi, về sau lựa chọn con đường này là vì vợ tôi."
Lúc anh nói câu này, ánh mắt anh đột nhiên hướng về phía Lộ Kiêu Dương nhìn một cái.
Lộ Kiêu Dương: "..."
Bởi vì đang trong phần giao lưu tương tác, Thẩm Trường Hà bỗng nhiên từ trên sân khấu đi xuống, thoạt nhìn rất bình dị gần gũi.
Khi anh đi xuống, mọi người đều vô cùng phấn khích vì có thể nhìn thấy anh ở khoảng cách gần.
Thực ra Lộ Kiêu Dương rất bất ngờ, vào lúc này anh lại nhắc đến cô ở tại đây.
Hiện tại có không ít người biết tin tức cô và Giang Hành 'ngoại tình', công chúng luôn thích ăn dưa, không quản thật giả.
Thẩm Trường Hà nhắc đến cô vào thời điểm này, chẳng lẽ không thấy là một loại sỉ nhục hay sao?
Anh đứng bên cạnh cô, mắt nhìn về phía bạn học đặt câu hỏi phía sau, tiếp tục trả lời, "Cô ấy là một người rất ấm áp và ưu tú. Là cô ấy đã truyền cho tôi rất nhiều cảm hứng và động lực..."
Thanh âm của anh gần kề như thế, những ngón tay của anh vẫn còn đặt trên bàn ở trước mặt cô.
Lộ Kiêu Dương thích nhất là đôi bàn tay của anh, lần đầu tiên gặp mặt đã bị đôi bàn tay của anh hấp dẫn.
Giờ phút này, cô rất vô dụng lại một lần nữa bị đôi bàn tay này hấp dẫn.
Nghe thấy giọng nói của Thẩm Trường Hà truyền đến trên đỉnh đầu, trong lòng cô có chút khẩn trương, anh không nhận ra cô, là cố ý sao?
Cố tình Quách Trung Nguyên ngồi bên cạnh cô, cậu ta biết thân phận của cô, lại biết chuyện Thẩm Trường Hà là chồng cô, cô chỉ cảm thấy xấu hổ không chịu được.
( Hết chương)