Hạ Thiên Tịch không để ý tới Úc Trục Thiên, trực tiếp kéo cửa xe đi xuống.
Úc Trục Thiên đi theo Hạ Thiên Tịch bước xuống, nhưng lại không đi cùng Hạ Thiên Tịch vào đại môn Hạ gia, một người đứng ở bên ngoài nhìn theo bóng dáng Hạ Thiên Tịch, cả người đều lộ ra vẻ cô đơn mà tịch mịch.
Hạ Thanh đứng ở cửa sổ tầng hai nhìn một màn này trực tiếp nhíu mày, nói thực, hơn một tháng qua, Úc Trục Thiên mỗi ngày ở trước mặt anh qua lại, trực tiếp đánh vỡ cuộc sống yên tĩnh của anh lúc trước, thật sự khiến anh phiền não, nhưng hiện tại nhìn Hạ Thiên Tịch một mình đứng ở bên ngoài, vẻ ưu thương cùng tịch mịch lẳng lặng bọc lấy hắn, Hạ Thanh thở dài một hơi.
Anh rõ ràng hiểu biết con trai của mình, nếu mình không nói, tin rằng Hạ Thiên Tịch vĩnh viễn sẽ không có vẻ mặt ôn hòa với Úc Trục Thiên, anh biết mình tương đối ích kỷ, nhưng anh thật sự không thể đem đứa con mà mình nuôi lớn như vậy chắp tay nhường cho người khác được.
Cho dù người đó đã tường là người yêu của anh cũng không được.
18 năm trước anh cũng đã chết tâm với Úc Trục Thiên, nếu chỉ dùng một tháng thời gian này Úc Trục Thiên có thể dễ dàng mở ra nội tâm của anh, như vậy cũng quá dễ dàng.
Hạ Thanh xoay người rời đi, vẻ mặt như cũ là một mảnh lãnh đạm không có biểu tình gì, biết Hạ Thiên Tịch đã trở lại, lập tức đi xuống."Phụ thân." Vừa mới đi vào đại sảnh Hạ Thiên Tịch liền nhìn đến Hạ Thanh từ trên lầu đi xuống, khuôn mặt tinh xảo lập tức hiện lên tươi cười, bước nhanh đi tới.
"Về rồi à." Trên khuôn mặt vô biểu tình của Hạ Thanh hiếm khi xuất hiện một tia ôn nhu, đây là ôn nhu từ trước tới nay anh sẽ không lộ ra với người ngoài, hiển nhiên mặt anh vẫn là vô biểu tình, nhưng so với lúc trước, đường nhiên cứng rắn trên khuôn mặt đã mềm đi rất nhiều.
Hạ Thanh ngẩng đầu sờ sờ đầu Hạ Thiên Tịch, đây là động tác gần đây anh yêu thích nhất, anh cảm thấy hành động vuốt ve mái tóc con trai này, không chỉ có thể kéo gần quan hệ giữa anh và con trai, mà còn khiến anh cảm thấy thoải mái.
Anh rất thích xoa xoa cái đầu xù xù của con trai.
Hạ Thiên Tịch cũng làm nũng dùng đầu cọ cọ bàn tay Hạ Thanh, ngẩng khuôn mặt tinh xảo mang theo ý cười thân thiết nói: "Phụ thân, hôm nay có làm món con thích không?"
"Có, toàn bộ đều là món con thích ăn." Hạ Thanh hơi gợi lên khóe môi, cảm nhận được con trai thân mật, đây là chút ấm áp duy nhất trong nội tâm lạnh băng của anh.
"Nguyên soái, tiểu thiếu gia, đồ ăn đã dọn xong, mời ra dùng cơm ạ!" Libor quản gia kịp thời xuất hiện, cung kính nói.
Hai người đi tới nhà ăn, giờ phút này trên bàn cơm đã đặt đầy một bàn đồ ăn, vì biết Hạ Thiên Tịch về nhà cho nên đa số đều là món Hạ Thiên Tịch thích ăn.
Từ trước tới nay Hạ Thanh đều không chú ý tới phương diện này, nhưng từ khi quan hệ với Hạ Thiên Tịch trở nên tốt lên, anh mới chú ý tới nhất cử nhất động của con trai, càng là khi nhìn thấy Lăng Thần chăm sóc tỉ mỉ đối với Hạ Thiên Tịch, mới cảm thấy bản thân là một phụ thân có bao nhiêu thất trách.
Con trai của mình thích cái gì anh cư nhiên không biết, đây thật đúng là một người phụ thân thất bại.
Cho nên khi đã biết bản thân thất trách, Hạ Thanh liền lập tức đền bù.
Cho nên, tình cảm giữa cha con giữa anh và Hạ Thiên Tịch càng thêm thân mật.
Hạ Thanh nhìn Hạ Thiên Tịch cúi cái đầu lông xù nỗ lực ăn món ăn mà mình thích, nội tâm liền một trận ấm áp, cho dù trái tim anh có lạnh thế nào đi nữa, khi đối mặt với con trai của mình, tim anh vẫn không thể lạnh lùng được nữa.
"Tiểu Tịch."
"Dạ." Hạ Thiên Tịch tạm dừng lại một chút ngẩng đầu chớp mắt nhìn Hạ Thanh.
"Con...." Hạ Thanh dừng một chút nói: "Con có thích Úc Trục Thiên không?"
"Ách......" Hạ Thiên Tịch chớp chớp đôi mắt đáng yêu không rõ nguyên do nhìn Hạ Thanh.
"Ý tứ của ta là, con có muốn nhận Úc Trục Thiên làm cha con không?" Hạ Thanh cảm thấy, mình vẫn không nên ích kỷ như vậy, tuy anh rất không thích Úc Trục Thiên nhận lại Hạ Thiên Tịch, nhưng anh không thể ích kỷ cướp đoạt quyền lợi nhận lại cha mình của tiểu Tịch.
Một tháng qua, Hạ Thanh cũng suy nghĩ rất nhiều, từ lúc bắt đầu hoảng loạn đến bây giờ, anh rõ ràng minh bạch rất nhiều, cho nên hôm nay anh mới muốn hỏi Hạ Thiên Tịch.
Anh không thể ích kỷ khiến cho con trai giống như mình, anh có thể lựa chọn làm lơ Úc Trục Thiên, nhưng con trai thì không thể, nếu con trai thật sự muốn nhận lại Úc Trục Thiên, trong lòng anh tuy có chút mất mát, nhưng vẫn sẽ ủng hộ.
Hạ Thiên Tịch buông đôi đũa trong tay, ngẩng đầu ánh mắt nghiêm túc nhìn Hạ Thanh, khó hiểu nói: "Phụ thân vì sao lại hỏi như vậy?"
Hạ Thanh cũng đặt đôi đũa trên tay xuống bàn cơm, cầm lấy khăn ăn lau lau miệng, dừng một chút nói: "Ta cảm thấy, ta không nên ích kỷ ngăn cản con và hắn nhận lại nhau như vậy, nếu con muốn nhận lại hắn, ta sẽ không phản đối nữa, ta cũng tin tưởng, mặc kệ con có nhận lại hắn hay không, con vĩnh viễn đều là con trai ta."
Hạ Thiên Tịch chớp chớp mắt suy nghĩ một chút nói: "Vậy phụ thân thì sao? Phụ thân hiện tại có còn tình cảm với ông ấy không?"
Hạ Thanh không nghĩ tới Hạ Thiên Tịch sẽ hỏi trực tiếp như thế, bị con trai của mình hỏi tới vấn đề tình cảm của mình, khiến Hạ Thanh quẫn bách một chút, ngay sau đó cứng đờ lắc đầu trả lời: "Đã không còn."
Người có rộng lượng hơn thì tâm cũng đã chết.
Trái tim anh đã chết, không phải dễ dàng có thể ấm áp trở lại được nữa.
18 năm trước nản lòng thoái chí, 18 năm qua trái tim dần dần đóng băng, muốn một sớm một chiều cởi bỏ phong ấn, muốn dùng gần 1 tháng thời gian này là có thể đem trái tim đóng băng 18 năm qua của anh ấm áp lại, đây là việc không thể.
Hạ Thanh anh, càng không phải một người như vậy.
"Nếu phụ thân đối với ông ta đã không còn cảm tình, vì cái gì con còn muốn nhận lại ông ta chứ?" Hạ Thiên Tịch cười hì hì nói, ai bảo Úc Trục Thiên đã từng hoa tâm khiến y nhìn không vừa mắt như vậy, xứng đáng.
Hạ Thiên Tịch ở trong lòng xấu xa nghĩ, nếu hắn dùng thời gian gần một tháng là có thể dễ dàng mở ra trái tim của phụ thân, Hạ Thiên Tịch sẽ lập tức hoài nghi phụ thân có phải bị quỷ bám vào người hay không ấy!
Nhưng mà, ai bảo hắn lại từng hoa tâm như vậy, hiện tại mình thân là con của hắn, chắc chắn phải hung hăng mà ngược hắn một phen, để hắn cũng nếm thử cái tư vị bị ngược là như nào.
"Tiểu Tịch......" Hạ Thanh không nghĩ tới Hạ Thiên Tịch sẽ nói như vậy, ánh mắt có chút phức tạp nhìn Hạ Thiên Tịch."Phụ thân, con muốn hỏi một câu, phụ thân về sau còn có ý định kết hôn không?" Hạ Thiên Tịch lập tức hỏi.
Trước kia khi không biết những việc này, thời điểm ở cái nhà này chỉ có y và Hạ Thanh, tuy tình cảm của y và Hạ Thanh cũng không tốt, nhưng từ trước tới nay y cũng không hy vọng phụ thân sẽ tìm một nữ nhân trở về.
May mà, phụ thân cũng vẫn luôn không tìm nữ nhân về, thậm chí cuộc sống của phụ thân vẫn luôn thực lãnh đạm, người từ trong quân đội ra sẽ trực tiếp về nhà, chưa bao giờ qua đêm ở bên ngoài, cho nên Hạ Thiên Tịch lúc ấy rất khó tưởng tượng được, phụ thân nếu mang một nữ nhân về thì sẽ là dạng nữ nhân như thế nào?
Nhưng từ khi chuyện này xảy ra, từ khi y và Lăng Thần sinh sống cùng nhau, có người yêu làm bạn, cuộc sống của y hạnh phúc như vậy, Hạ Thiên Tịch mới đột nhiên phát hiện vốn dĩ Hạ gia đã rất trống trải, sau khi y rời khỏi, phụ thân chắc chắn sẽ càng thêm tịch mịch.
Cho nên, giờ phút này, Hạ Thiên Tịch thật sự hy vọng phụ thân có thể tìm một vị ái nhân làm bạn.
Nhưng tính tình phụ thân quá mức lạnh lùng, sự lạnh lùng của người và Lăng Thần không giống nhau, tính tình phụ thân là kiểu tản ra hơi thở người khác chớ lại gần, đem tất cả những người không liên quan ngăn cản hết bên ngoài, phụ thân như vậy có thể kết bạn với người nào?
Càng là không có khả năng tìm được một người có thể chung sống với anh cả đời. Úc Trục Thiên xuất hiện là một cái chuyển cơ, nhưng Hạ Thiên Tịch biết, Úc Trục Thiên hoa danh bên ngoài, hơn nữa phụ thân còn có khúc mắc lớn như vậy, cho nên muốn lập tức đánh vỡ khúc mắc của phụ thân cũng không dễ dàng, nếu Úc Trục Thiên thật sự thích phụ thân, chỉ cần hắn trả giá bằng hành động thực tế có thể khiến y nhìn thuận mắt, y nguyện ý giúp ÚC Trục Thiên.
Nhưng bây giờ còn chưa được, mới ngắn ngủn một tháng, hành động của Úc Trục Thiên còn chưa đủ để chứng minh cái gì.
Y phải đợi thời gian dài mới có thể nhìn ra Úc Trục Thiên có phải thật sự thích phụ thân hay không.Hạ Thiên Tịch ở trong lòng suy nghĩ, tuy y cũng không quá thích Úc Trục Thiên, nhưng y lại nguyện ý vì hạnh phúc của phụ thân làm ra một ít nhượng bộ, hơn nữa nếu Úc Trục Thiên thật sự thích phụ thân, có một tình nhân cường đại như Úc Trục Thiên làm hậu thuẫn, đối với phụ thân cũng là có trợ giúp.
Hạ Thanh thật đúng là không nghĩ tới Hạ Thiên Tịch sẽ hỏi trực tiếp như vậy, cả người có chút lúng túng, sau một lúc lâu vẻ mặt mới có chút cứng đờ trả lời: "Không có."
Đúng vậy, trải qua 18 năm trước nản lòng thoái chí, 18 năm qua vẫn luôn độc thân một mình, anh đúng là không có ý định kết hôn.
Anh cũng không tưởng tượng được về sau nếu mình kết hôn sẽ tìm một người như thế nào để kết hôn.
Cho nên, từ trước tới nay anh đều không có tính toán bản thân sẽ kết hôn.
"Nếu phụ thân không tính toán kết hôn, con lại càng thêm không thể rời khỏi phụ thân rồi." Hạ Thiên Tịch cười hì hì nói."Tiểu Tịch......" Hạ Thanh sắc mặt có chút cứng đờ nhìn Hạ Thiên Tịch:"Con muốn cho ta kết hôn?"Tròng mắt Hạ Thiên Tịch quay tròn chuyển động một chút, nghĩ nghĩ gật gật đầu nói: "Con muốn cho phụ thân cũng có thể hạnh phúc giống như con, về sau nếu con cùng Lăng Thần kết hôn, trong nhà này chỉ còn dư lại một mình phụ thân, con cảm thấy một mình phụ thân ở nhà quá yên tĩnh."
Đúng vậy! Hiện tại tuổi của phụ thân cũng không tính lớn, chỉ mới hơn 30 tuổi mà thôi.
Ở thời đại tuổi thọ của nhân loại đã có thể kéo dài mấy trăm tuổi như này, nếu phụ thân không tìm một người có thể làm bạn chung sống với mình cả đời, như vậy mấy trăm năm còn lại chỉ có thể một mình cô đơn, Hạ Thiên Tịch chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy phụ thân thật sự là quá đáng thương.
Cho nên y mới muốn tìm cho phụ thân một người, cũng muốn phụ thân có một cuộc sống hạnh phúc.
..........