Nhâm Ái Đảng và Lữ Chính Nhân lo âu đi tới đi lui trong phòng khách văn phòng tổng bộ siêu thị Carrefour, đợi kết quả nghiên cứu của lãnh đạo siêu thị Carrefour.
Nhâm Ái Đảng và Lữ Chính Nhân là người cung ứng chủ yếu thịt tươi cho siêu thị Carrefour. Hai người có lò mổ tư nhân. Sau khi Tả Ái Quân, lãnh đạo lò mổ quốc doanh thứ tư của Phụng Nguyên bị hủy bỏ tư cách nhà cung cấp thịt vì vấn đề thịt bị chích nước, hai người chủ động thương lượng với bộ phận thu mua của siêu thị Carrefour, nhận lấy toàn bộ định mức cung ứng của lò sát sinh thứ tư. Hiện giờ hai lò mổ của họ mỗi ngày cung cấp 90% thịt tươi cho siêu thị Carrefour.
Nhâm Ái Đảng là người đàn ông cao lớn thô kệch, đầu bóng lưỡng, vẻ mặt dữ tợn, tạp dề da quấn quanh, trên giắt dao mổ, là hình ảnh một đồ tể điển hình. Vì thế, khi người bình thường biết được ông ta là ông chủ lò mổ đều nhìn ông ta bằng ánh mắt khác thường.
Lữ Chính Nhân lại khác hẳn ông ta, da mặt trắng trẻo, đeo kính, đầy vẻ trí thức, nếu không tự giới thiệu, không ai có thể nghĩ ông ta lại là chủ một lò mổ.
Hai người mấy hôm nay kiếm được cũng khá, tuy lợi nhuận ít hơn kinh doanh thịt chích nước, nhưng tiền kiếm được cố định, lương tâm lại không có gì bất an. Hơn nữa, với sự quan tâm của giới truyền thông với siêu thị Carrefour, thị chích nước ngày càng bị người dân để ý, doanh số ở quầy thịt tươi siêu thị Carrefour cũng tăng cao, doanh số thu được của lò mổ của hai người họ cũng tăng theo. Để thỏa mãn nhu cầu của siêu thị Carrefour, nhân viên của hai lò mổ ấy gần như đi ra ngoài toàn bộ, đến vùng nông thôn để thu mua heo hơi.
Nhưng theo thời gian, hai người gần như lần lượt phát hiện, heo hơi ở các huyện lân cận thành phố Phụng Nguyên, gần 70% đã bị người ta đặt trước, hơn nữa, càng ra xa, số lượng heo hơi bị đặt càng nhiều. Vì heo hơi đã bị đặt trước với số lượng lớn, các hộ gia đình có heo hơi còn lại đưa ra giá cả khiến họ không thể thu mua được. Theo giá cả này, nếu hai lò mổ của họ mua vào thì phải bán lỗ cho siêu thị Carrefour.
Nhân viên thu mua của hai lò mổ này không còn cách nào khác phải đi đến các huyện xa hơn để tìm mua heo hơi, nhưng vì chi phí vận chuyển nên giá heo cũng tăng không ít.
Vì thế hai người không thể không tìm đến văn phòng siêu thị Carrefour để báo cáo kết quả với lãnh đạo siêu thị, đồng thời muốn siêu thị Carrefour phải có đối sách với tình hình này. Mặt khác, cũng mong bộ phận thu mua của siêu thị Carrefour có thể xem xét tăng giá thu mua thịt tươi, nếu không hai lò mổ này không còn trụ được bao lâu.
- Ông chủ Nhâm, anh nói thử xem người đặt cọc heo hơi là ai?
Lữ Chính Nhân ngồi trên ghế sô pha, châm một điều thuốc hỏi.
- Còn có thể là ai?
Nhâm Ái Đảng vuốt cái đầu bóng lưỡng của y, cười lạnh nói:
- Đương nhiên là những người cảm thấy lợi ích của họ bị hao tổn, muốn chúng ta không có heo để mổ, siêu thị Carrefour không có thịt để bán.
Đừng nhìn y dáng người thô kệch, những người quen biết y đều biết rằng y có nét đẹp từ nội tâm.
- Nhưng sao bọn họ lại làm thế? Có ý nghĩa gì đâu? Họ làm như vậy e là cuối cùng chỉ có người nuôi heo có lợi, trừ phi bọn họ có thể tăng cao giá trên thị trường.
Lữ Chính Nhân hơi vò vò đầu nói. Theo tin tức của các nhân viên thu mua, giá heo hơi vẫn cao hơn giá thị trường, cho dù là chích nước rồi mới bán ra thì lợi nhuận cũng không khả quan.
- Lẽ nào bọn họ lại có năng lực này.
Nhâm Ái Đảng phân vân.
- Nhưng chính phủ có thể cho phép tăng giá thịt heo sao?
Lữ Chính Nhân hơi do dự hỏi.
- Có lẽ rất khó, nhưng siêu thị Carrefour lớn như vậy, lại là công ty nổi tiếng của tỉnh, nhất định ảnh hưởng với chính phủ rất lớn, vì quan tâm đến nó có thể sẽ mắt nhắm mắt mở.
Nhâm Ái Đảng gãi đầu, tuy nói như vậy nhưng trong lòng y rất thiếu tự tin. Người dân rất quan tâm đến giá thịt heo, nếu có động tĩnh gì sẽ mang đến rất nhiều phiền toái. Siêu thị Carrefour có muốn làm thế hay không y cũng không chắc chắn.
Nhưng có thể khẳng định, nếu siêu thị Carrefour không thể tăng giá thu mua thịt heo, y và Lữ Chính Nhân cũng chỉ có thể bất đắc dĩ cung cấp chậm lại, thậm chí là rời bỏ hàng ngũ nhà cung cấp của siêu thị Carrefour.
- Ông Tả, nhăn nhăn nhó nhó làm gì, dù sao thì lúc này siêu thị Carrefour cũng đang xui xẻo lắm rồi.
Người lái xe jeep là Tề Viễn Hoa hưng phấn kêu lên.
- Lần này xem bọn chúng ứng phó với đám người đi mua thịt ở siêu thị thế nào. Nhâm Ái Đảng và Lữ Chính Nhân nếu tiếp tục duy trì giá thu mua với siêu thị Carrefour thì bán càng nhiều lỗ càng nặng thôi.
- Nếu siêu thị Carrefour tăng giá thu mua thịt tươi thì sao?
Tả Ái Quân tựa vào ghế, biếng nhác hỏi.
- Vậy thì số thua lỗ kia chuyển sang siêu thị Carrefour thôi, cuối cùng bọn họ cũng là bán càng nhiều lỗ càng nhiều. Siêu thị Carrefour ở Phụng Nguyên mỗi ngày bán phải vài ngàn ký thịt tươi, tôi không tin, bọn họ có tiền cỡ nào lại có thể ngơ ngẩn nhìn mỗi ngày tổn thất hơn một trăm ngàn tệ, hơn nữa, thời gian càng dài thì càng thêm tổn thất. Tuy theo giá heo này, sau khi chích nước bán cũng không được bao nhiêu tiền nhưng chúng ta sẽ không lỗ vốn, xem cuối cùng ai sẽ thắng ai. Nếu siêu thị Carrefour tăng giá thu mua thịt tươi để giảm bớt thua lỗ thì đối với chúng ta cũng là chuyện tốt, giá bán thịt tươi của chúng ta khi đó cũng tăng theo, có thể kiếm thêm một ít.
Tề Viễn Hoa cười nói.
- Cho dù chúng ứng phó thế nào, đối với chúng ta đều có lợi.
- Chúng không thu mua được ở gần đây thì có thể ra ngoại thành, thậm chí là các tỉnh lân cận, các anh có thể chắc chắn khống chế được nguồn cung cấp heo hơi của chúng?
Tả Ái Quân tuy tham gia kế hoạch này, nhưng lại cảm thấy toàn bộ chuyện này lại không thuận thuận lợi lợi như bọn Tề Viễn Hoa nghĩ. Nhưng hiện giờ 70-80% vốn lưu động của lò mổ đều đã dùng để đặt cọc heo hơi, nếu gã có hối hận cũng không rút ra được nữa.
- Ông Tả, ông nói không sai, quả thật chúng ta không nắm chắc nhưng có người chắc chắn mà.
Tề Viễn Hoa đắc ý cười nói:
- Ông cứ yên tâm đi, đến lúc đó không thể ngăn chặn được 100% nhưng tuyệt đối không cho bọn chúng khai hỏa nổi.
- Hy vọng là thế!
Tả Ái Quân thở dài một hơi nói:
- Ông Tề, không thể kéo dài lâu quá, tiền vốn đã đến hạn rồi đó.
- Ông cứ yên tâm đi, nếu thời gian kéo dài quá, đơn giản là chúng ta chỉ cần bán heo ra, lấy lại tiền chứ không phá hủy kế hoạch của chúng ta đâu. Cho nên, đến lúc đó nếu tiền vốn đến hạn, nhất định sẽ có người giúp ông mà.
Tề Viễn Hoa vỗ ngực nói.
- Anh ấy sẽ không hại ông đâu. Đừng thấy lò mổ của chúng ta nho nhỏ như vậy, người đứng sau lưng không nhỏ đâu nha.
- Ha ha ha..không biết khi đám dân chúng phát hiện siêu thị Carrefour không có thịt bán thì sẽ thế nào?
Tề Viễn Hoa cười vui vẻ khác thường. Là lò mổ quốc doanh thứ nhất ở thành phố Phụng Nguyên, Tề Viễn Hoa vốn cho rằng, cho nói đến tư cách lò mổ, hay mạng lưới quan hệ ở thành phố, lò mổ quốc doanh thứ nhất đều có thể trở thành nhà cung cấp thịt tươi cho siêu thị Carrefour. Nhưng ai ngờ, sau khi nhân viên thu mua của siêu thị Carrefour đến lò mổ thứ nhất khảo sát hiện trường đã nói lò mổ thứ nhất không phù hợp tiêu chuẩn vệ sinh, loại ra, đưa hai lò mổ tư nhân vào hàng ngũ nhà cung cấp khiến Tề Viễn Hoa mất hết mặt mũi.
Sau đó không phải Tề Viễn Hoa không thông qua mặt khác để tìm mối quan hệ, nhưng những người ở bộ phận thu mua siêu thị Carrefour không ngờ cứng đầu không chịu. Tuy Tề Viễn Hoa có quen biết một ít nhân vập cấp cao, nhưng gã cũng hiểu được, hiện giờ không thể xem nhẹ sức ảnh hưởng của siêu thị Carrefour ở thành phố Phụng Nguyên, thậm chí là cả tỉnh Tần Tây. Gã chỉ là trưởng một lò mổ nho nhỏ, tuy người ta không từ chối thẳng nhưng không hứa hẹn gì. Hơn nữa, siêu thị Carrefour và hệ thống cảnh sát tỉnh Tần Tây quan hệ rất tốt không phải là điều bí mật gì, nếu muốn đả thương vài nhân viên thu mua của siêu thị Carrefour, e là mình phải đến sở cảnh sát. Thế nên Tề Viễn Hoa nhẫn nhịn lùi một bước trời cao biển rộng, bà nó chứ, quân tử trả thù mười năm chưa muộn.
Giờ thì hay rồi, gã không cần đợi đến mười năm. Cách làm của siêu thị Carrefour gần như đắc tội với tất cả lò mổ lớn nhỏ ở tp Phụng Nguyên. Bán thịt chích nước rất tốt. Một con heo ít nhất có thể bán thêm được hai ba mươi cân thịt, một ngày bán ba bốn mươi con heo thì tiền vào như nước. Siêu thị Carrefour chặn đường kiếm tiền của mọi người, tất nhiên khiến họ tức giận.
Siêu thị Carrefour tuy lớn, lại là công ty hàng đầu trong tỉnh, trong vòng một năm đã nổi trội trong nước, nhưng chủ của mấy trăm lò mổ ở thành phố Phụng Nguyên này cũng không phải ngồi không. Những người có liên quan mà Tề Viễn Hoa quen biết, trong những người này có người có quan hệ họ hàng thân thích với lãnh đạo thành phố hay người ở cục công thương, thậm chí là có quan hệ với quân đội, tuy rằng không quan hệ gần gũi với lãnh đạo tỉnh, nhưng lực lượng như vậy cũng đủ khiến siêu thị Carrefour phải chấn động.
Lúc này xem bọn bây vượt qua nguy cơ heo hơi như thế nào!