Ngay lúc Nhâm Ái Đảng và Lữ Chính Nhân gấp gáp trong phòng khách thì cửa phòng đột nhiên mở ra, có một người trung niên và một cô gái xinh đẹp bước vào.
Nhâm Ái Đảng và Lữ Chính Nhân cũng biết người đàn ông vừa bước vào. Anh ta là Phương Nhai, trợ lý tổng giám đốc siêu thị Carrefour. Bọn họ từng nghe nói, Phương Nhai tuy vào siêu thị Carrefour không lâu nhưng lai lịch không nhỏ chút nào. Anh ta là thành viên chính thức của đại cổ đông Phương gia, là nhân vật ngày sau tiếp quản chức vụ to nhất của siêu thị Carrefour.
Hai người vội vàng tươi cười tiếp đón Phương Nhai. Phương Nhai cũng khách sáo với họ mấy câu, bắt tay xong mọi người mới ổn định chỗ ngồi.
- Chủ nhiệm Nhâm, chủ nhiệm Lữ, đây là trợ lý Lâm Liên, cô ấy là trợ lý của cháu trai tôi. Về chuyện vấn đề heo hơi xảy ra lúc này, cô ấy sẽ nói với các anh phương án giải quyết tốt nhất. Tôi đây chỉ ngồi nghe. Đương nhiên, phương án mà cô Lâm đưa ra đã được siêu thị Carrefour chúng tôi chính thức đồng ý.
Phương Nhai chỉ Lâm Liên nói.
- Chú Hai, chú thật khách sáo.
Lâm Liên thản nhiên cười nói. Đây là chú Hai của Phương Minh Viễn, tuy địa vị hành chính trong sản nghiệp Phương gia không bằng cô, nhưng máu mủ tình thâm, không ái dám lên mặt với chú ấy.
Nhâm Ái Đảng và Lữ Chính Nhân kinh hãi. Họ làm ăn với siêu thị Carrefour không phải mới một hai ngày, tất nhiên đã từng nghe nói qua, đừng nhìn thấy Tổng giám đốc Tôn phụ trách kinh doanh trong siêu thị Carrefour, nhưng thật sự nắm giữ đường lối của siêu thị lại là cháu đích tôn của họ Phương, là một thiếu niên mới hơn mười tuổi. Tuy từ đầu đến cuối siêu thị Carrefour và họ Phương đều không thừa nhận điều này nhưng cũng không ai bác bỏ tin đồn đó. Vị cháu đích tôn họ Phương rốt cuộc vẫn là thần long thấy đầu không thấy đuôi, chưa bao giờ lộ diện trên phương tiện truyền thông, nhưng sự tích về hắn cũng ồn ào huyên náo ở thành phố Phụng Nguyên. Không thể ngờ hôm nay ở tổng bộ siêu thị Carrefour lại có thể gặp được trợ lý của hắn, lại là một cô gái trẻ trung xinh đẹp khiến người ta mê mẩn, địa vị cũng khá cao trong siêu thị Carrefour.
- Chủ nhiệm Nhâm, chủ nhiệm Lữ, trước tiên tôi đại diện siêu thị Carrefour cảm ơn hai vị đã cho chúng tôi biết tin tức kịp thời. Đồng thời, sau khi chúng tôi bàn bạc đã đưa ra mấy phương án giải quyết tình hình trước mắt để các vị lựa chọn.
Lâm Liên tiện tay mở xấp công văn vừa đặt lên bàn, lấy mấy tờ giấy bên trong ra, chia làm hai phần, đưa cho Nhâm Ái Đảng và lữ chính nhân.
- Hai vị cứ xem trước, chọn một phương án mà mình vừa ý rồi chúng ta lại tiếp tục nói chuyện.
Nhâm Ái Đảng vừa nhận xong, nhìn lướt qua, vẻ mặt dữ tợn không khống chế được mà run rẩy cả lên. Phương án thứ nhất trên giấy là siêu thị Carrefour đồng ý mua 50% cổ phần của hai lò mổ, ngoại trừ nhân viên tài vụ do siêu thị Carrefour phái ra thì sẽ không thay đổi công việc của tất cả những người khác, cũng hứa hẹn nếu không bị bắt buộc sẽ không can thiệp vào hoạt động bình thường của lò mổ. Nói cách khác, chỉ cần y gật đầu, tuy y mất đi quyền khống chế cổ phần của lò mổ nhưng tài sản của y trong nháy mắt lại nhiều gấp đôi.
Y cố nén tâm tình kích động xuống, nhìn tiếp xuống dưới, phương án thứ hai là quyền mượn nợ thế chấp; siêu thị Carrefour có thể cho hai lò mổ thế chấp tài sản và cho mượn tiền không lấy lãi trong ba năm, nếu sau đó không thể trả tiền thì hai lò mổ thuộc về siêu thị Carrefour.
Phương án thứ ba là siêu thị Carrefour có thể giúp hai lò mổ vay tiền ngân hàng. Điều này không phải dễ dàng. Nên biết rằng Hoa Hạ những năm 90, công ty tư nhân muốn vay tiền không phải chuyện dễ dàng, nếu không có chỗ dựa và quan hệ tốt, cửa ngân hàng sẽ không rộng mở đâu. Nhâm Ái Đảng đã từng nếm qua đau khổ này, mất bao nhiêu nước bọt, tốn bao nhiêu lời hay, người ta cũng không cho mượn, hoặc có cho mượn thì lãi suất và phí thủ tục cũng đủ làm người ta sợ hãi. Ngành giết mổ cũng không phải ngành sản xuất độc quyền hay mới nổi, đâu thể có lợi nhuận cao như vậy.
Nhâm Ái Đảng hơi mơ hồ, cho dù là phương án nào đều yêu cầu sắp tới lò mổ phải mở rộng quy mô, tăng số lượng heo hơi giết thịt, mở rộng lượng thịt tươi cung ứng. Nhưng vấn đề hiện nay là họ không thể cam đoan lợi nhuận hợp lý đồng thơi thu mua đủ heo hơi.
Y nghiêng mặt nhìn Lữ Chính Nhân, vừa đúng lúc Lữ Chính Nhân cũng đưa ánh mắt nghi ngại nhìn về phía y.
- Hai vị xem xong rồi.
Lâm Liên mỉm cười nói:
- Có lẽ trong lòng hai vị có không ít nghi hoặc, chúng ta sẽ từ từ nói cho rõ. Đầu tiên, tôi muốn báo với hai vị, ba phương án này nếu hai vị không chọn thì cũng không có vấn đề gì. Trong ngắn hạn, xét đến tình hình giá thu mua heo hơi quả thật đang tăng, bộ phận thu mua siêu thị Carrefour đã đồng ý có thể tăng biên độ giá cả từ 5 đến 10%, cam đoan quý vị sẽ không lỗ vốn.
Nhâm Ái Đảng và Lữ Chính Nhân thở phào, có 5% nhỏ bé này đủ để họ có chút lợi nhuận. Có những lời này, bọn họ sẽ không phải trắng tay. Đồng thời trong lòng hai người cũng có chút cảm kích, vốn bọn họ đã nghĩ đến siêu thị Carrefour than thở một chút để đối phương có thể nới tay, kiếm chút tiền lời, không ngờ người ta đã thẳng thắn nâng lên 5% trước.
- Còn ba phương án này, siêu thị cũng đã suy nghĩ, có lẽ trong thời gian dài, siêu thị chúng ta còn phải đấu tranh với bọn làm thịt chích nước. Để cam đoan cung ứng thịt tươi cho siêu thị, tránh những việc bực mình, có thể có hai lò mổ thuộc về siêu thị hoặc là siêu thị giữ cổ phần lò mổ thì càng đảm bảo việc cung ứng thịt tươi cho siêu thị, đồng thời cũng dạy dỗ cho những kẻ ngầm phá rối nên đưa ra ba phương án này.
Lâm Liên trầm ngâm một chút nói.
- Vì để phản kích lại những người này, nếu hai vị không thể nhanh chóng mở rộng ảnh hưởng trong ngành giết mổ ở thành phố Phụng Nguyên, thì chúng tôi chỉ có cách nhanh chóng tự xây dựng một lò mổ.
Lâm Liên nói rất thẳng thắn, không che đậy điều gì, cũng không nói vòng vo khiến Nhâm Ái Đảng rất thích thú.
- Trợ lý Lâm, tôi hiểu rõ ý của quý siêu thị, chính là muốn tạo một cọc tiêu cho ngành giết mổ ở Phụng Nguyên, hợp tác với quý siêu thị, thì quý siêu thị sẽ hết sức giúp đỡ để họ trở nên mạnh mẽ. Sau khi chúng tôi trở nên mạnh mẽ thì sẽ đủ khả năng cùng quý siêu thị chống lại những người đó, đại khái là như vậy đó ông Lữ. Ba phương án này chúng ta đều có lợi không ít. Nhưng tôi có điều muốn hỏi trợ lý Lâm, tình hình trước mắt của chúng tôi, trong thời gian ngắn sẽ gặp không ít khó khăn, nếu mở rộng quy mô sản xuất nhưng thu mua không đủ heo hơi thì cũng không làm nên việc gì.