Sáng hôm sau Liễu Tuấn ăn điểm tâm ở nơi chiêu đãi.
Nơi chiêu đãi này cách văn phòng khu ủy mấy trăm mét, đi bộ mất nhiều lắm là mười phút, Liễu Tuấn vừa đi ra ngoài cửa, đã thấy Ngụy Chính Quang cười tươi roi rói bên chiếc Audi.
- Chào Liễu bí thư.
Thấy Liễu Tuấn đi tới, Ngụy Chính Quang vội rảo bước đưa tay đón lấy chiếc cắp trong tay Liễu Tuấn, y tạm thời còn chưa chọn thư ký, công việc này liền phiền tới thư ký trưởng làm.
Liễu Tuấn cũng không khiêm nhường.
Ấn tưởng của y với Ngụy Chính Quang không tệ, nên không khách khí với hắn, đây cũng là một thủ đoạn của lãnh đạo với cấp dưới, càng tủy ý, người ta càng cảm kích trong lòng.
Ngụy Chính Quang nhận lấy cặp, còn Tiết Chương Dịch sớm đã mở cửa xe đợi sẵn.
Văn phòng của Liễu Tuấn ở phía tây tầng ba của tòa nhà khu ủy, diện tích rất lớn, trang trí cũng xa hoa.
Ngụy Chính Quang giải thích:
- Văn phòng của các đồng chí lãnh đạo chủ yếu khu ủy đều làm theo quy cách của thường ủy thành ủy.
Liễu Tuấn gật đầu.
Cùng với thời gian trôi đi thói đua đòi so sánh trong phạm vi toàn quốc ngày càng ác liệt.
Văn phòng này không khác mấy ở huyện Ninh Bắc, chỉ là diện tích lớn hơn, sau chiếc bàn gỗ lim lớn phong cách cổ, là một tủ sách chất đầy đủ các loại đầu sách kinh tế, chính trị, đều là tác phẩm nổi tiếng.
Liễu Tuấn không quan tâm tới chuyện này lắm, chỉ là đồ trang trí mà thôi, chắc sách trong đó toàn do Ngụy Chính Quang chọn.
Trong phòng có mấy chậu hoa lan tươi tốt và hai tây vạn tuế cao lớn.
Điều duy nhất khiến Liễu Tuấn không thoải mái là vách tường xung quanh quá trống, chẳng có mấy đồ trang trí.
Thấy ánh mắt Liễu Tuấn lướt qua vách tường, Ngụy Chính Quang hiểu ngay, nhỏ giọng nói:
- Trương bí thư trước thích trong phong thủy, không biết sở thích của Liễu bí thư ở phương diện này thế nào?
Khu Trường Hà từ khi thành lập tới nay, hai vị bí thư đều có kết cục không tốt. Một số người kế nhiệm rất kiêng kỵ, không ưa những thứ người tiền nhiệm để lại, nhưng trong thời gian ngắn không tìm được vị trí văn phòng tốt hơn, nếu không e rằng Ngụy Chính Quang đã đổi cả phòng làm việc cho Liễu Tuấn.
Liễu Tuấn cười:
- Tôi cũng thích tranh sơn thủy, đồng chí đi bố tri đi.
- Dạ, được được ạ.
Ngụy Chính Quang liên tục vâng dạ:
- Còn nhân tuyển thư ký, bí thư có yêu cầu gì không?
- Cố gắng tìm người trẻ tuổi quen thuộc công tác của khu đi.
Liễu Tuấn căn dặn đơn giản, tin rằng ở phương diện khác, Ngụy Chính Quang sẽ biết phải làm gì.
Nhắc tới thư ký, bất giác nhớ tới Phan Tri Nhân, đó là một thư ký tốt, ba năm qua Liễu Tuấn và Phan Tri Nhân phối hợp rất ăn ý, không biết điều tới cục kiểm toán rồi hắn làm việc có được thuận lợi không.
Chắc Thạch Trọng sẽ chỉ điểm cho hắn thôi.
- Vâng, được, vậy tôi đi lấy tư liệu cá nhân của mấy người cho bí thư chọn.
Ngụy Chính Quang lại thăm dò:
- Vậy còn lái xe...
Lái xe hiện nay là quơ tạm của ban xe hơi trên thành phố, không biết Liễu Tuấn có vừa lòng không.
Đối với Ngụy Chính Quang mà nói, tất nhiên là mong Liễu Tuấn không hài lòng.
Nhân tuyển thư ký và lái xe của người đứng đầu là hai vị trí quan trọng nhất, vì kỵ húy, Ngụy Chính Quang tuy không dám đưa người có sắc thái hệ phái quá rõ rệt tới bên cạnh Liễu Tuấn, nhưng bất kể thế nào đây cũng là một món ân tình lớn, dù Ngụy Chính Quang tiến cử ai, chỉ cần được Liễu Tuấn chọn là bằng với việc có ơn rồi, hơn nữa về sau càng tiện có được tin tức của Liễu Tuấn, Ngụy Chính Quang lọc lõi chuyện đời, biết thăm dò ý tứ cấp trên là bí quyết làm việc của thư ký trưởng.
Liễu Tuất khoát tay:
- Lái xe của thành ủy cấp rất được, không cần phải đổi nữa.
Ấn tượng của Liễu Tuấn với Tiết Chương Dịch rất tốt, hơn nữa là nhân tuyển do chủ nhiệm văn phòng thành phố ăn bài không tiện từ chối.
- Vâng vâng.
Ngụy Chính Quang hơi thất vọng, có diều che đậy rất tốt, không lộ ra trên mặt chút nào.
Hắn đích thân pha trà cho Liễu Tuấn xong rồi mới cáo từ ra ngoài.
Liễu Tuấn ngồi xuống bàn làm việc, gọi điện cho Liễu Tấn Tài.
- A lô!
Bên kia truyền tới giọng trầm ổn thân thuộc.
- Ba, con đây, con tới thành phố Ngọc Lan rồi, hiện giờ đang ở văn phòng khu Trường Hà.
Liễu Tuấn thông báo đơn giản hành tung của mình.
- Ừ, đến là tốt rồi, hôm nay chính thức đi làm hả?
Nhận được điện thoại của con trai, Liễu Tấn Tài rất cao hứng.
- Vâng, sáng hôm qua họp thành ủy, chiều tới khu Trường Hà gặp các đồng chí, tình huồng nơi này lẫn công ty Trường Phong đều rất phức tạp.
Chẳng phải là Liễu Tuấn kể khổ, từ khi y mười tuổi, hai cha con thường trao đổi như vậy, cái này thành thói quen rồi.
- Phức tạp cũng không sao, nếu không phức tạp Hà tỉnh trưởng đã không gọi con tới rồi.
Liễu Tấn Tài cổ vũ con trai, cách ứng phó cụ thể Liễu Tuấn không hỏi ông cũng không nói nhiều. Đứa con trai này luôn làm ông rất yên tâm, nhiều việc trong mắt người khác khó khăn vô cùng với Liễu Tuấn lại là chuyện giải quyết dễ dàng.
- Vâng, đào chín sao tới lượt con hái chứ.
Liễu Tuấn cười, nhớ tới vị Cao đại thiếu gia đang hái đào chín ở thành phố Dương Đông.
Cao Trường Hoành đi trước y một bước, cũng đã thành lãnh đạo phó sở, hiện giờ là phó thị trưởng thường vụ một thành phố cấp phó tỉnh giàu có.
Cao đại thiếu gia hơn Liễu Tuấn bốn tuổi, lại có bối cảnh lớn đằng sau, lên tới vị trí này là hết sức bình thường, hiện giờ hắn là phó thị trưởng mà không phải phó bí thư, có thể thấy ý của nhà họ Cao là muốn Cao Trường Hoành có thêm kinh nghiệm ở phương diện kiến thiết kinh tế.
Trước đó Cao Trường Hoành ở cơ quan quốc gia nhiều năm, kinh nghiệm đó đủ rồi, hiện giờ các nơi trong cả nước đều ra sức kiến thiết, Cao Trường Hoành rèn luyện ở vị trí phó thị trưởng, càng có lợi cho việc làm phong phú lý lịch bản thân hắn.
Là người nối nghiệp nhà họ Cao, gia tộc tất nhiên an bài mọi thứ thỏa đáng cho hắn rồi, có thể nói với bối cảnh đó, trước khi lên tới cấp phó tỉnh, cơ bản hắn sẽ không bị trở ngại lắm.
So ra thì con đường Liễu nha nội gian nan hơn nhiều.
- Ba không hiểu tình huống bên đó, nên không tiện nói với con phương pháp công tác cụ thể, nhưng con phải nhớ, tới địa phương mới trước tiên là phải kiềm chế, bất kỳ nơi nào cũng có những hiện tượng không hợp lý tồn tại, muốn thế giới đại đồng trong một đêm là không thực tế.
Liễu Tấn Tài dặn.
- Vâng con nhớ rồi.
Liễu Tuấn biết ông lo mình tuổi trẻ sốc nổi, không đủ bỉnh tĩnh, tân quan nhậm chức nóng lòng nổi lửa, trước khi làm rõ tình thể đã lỗ mãng ra tay, chẳng may chuyện không thành, vừa mất nhuệ khí lại tổn hại uy phong.
Lãnh đạo vừa mới nhậm chức đã bị mất uy thường là chuyện trí mạng, rất có khả năng không trở mình lại được nữa.
Quân đội đánh tránh coi trọng chiến thắng trận đầu cũng vì lý do này.
- Còn nữa, gặp phải vấn đề gì phải tự mình giải quyết, không nên tùy tiện đi gây phiền toái cho Hà tỉnh trưởng. Hà tỉnh trưởng cũng có chỗ khó của mình, đồng chí Cận Tú Thật chừng làm hết khóa này sẽ lui về tuyến hai, thời khắc quan trọng, Hà tỉnh trưởng phải ứng phó với rất nhiều vấn đề.
Lời như vậy chỉ có khi cha con tâm tình mới có thể nói, nếu không Liễu Tấn Tài thân là tỉnh trưởng lại đi bình luận quan hệ giữ tỉnh trưởng và bí thư tỉnh ủy một tỉnh khác, bất kể thế nào cũng là chuyện rất hạm húy.
Liễu Tuấn cười nói:
- Ba yên tâm, dì Hà gọi con qua đây không phải để con gây thêm rắc rồi, thế nào cũng phải làm chút thành tích lấy thể diện cho dì ấy.
Trước mặt cha mình, Liễu nha nội chẳng khiêm tốn lắm.
- Con mau chóng an định rồi đón Phi Phi qua đi.
Hai cha con nói chuyện một hồi, Liễu Tần Tài dặn.
Nếu như nói đứa con này còn có gì làm Liễu Tấn Tài thực sự lo lắng, thì đó là phương diện nữ nhân, người trẻ khí huyên phương cưong, nhất định có lúc mất kiểm soát, trước khi kết hôn với Nghiêm Phi hoang đường một chút còn được, hiện giờ thành gia thất đàng hoàng lại gây chuyện gì thì không hay.
Phía bên này mặt thớt của Liễu nha nội hơi hồng lên, chỉ biết vâng dạ.
- Buổi tối gọi điện thoại về nhà nói chuyện với mẹ vài câu, mẹ con mấy ngày qua luôn nhắc đấy.
Trước khi cúp điện thoại, Liễu Tấn Tài lại nhắc.
- Vâng, tối nay con nhất định gọi điện về. Ba cũng phải chú ý sức khỏe, công việc làm không hết được.
Liễu Tấn Tài cũng ừ.
Có điều Liễu Tuấn đoán chừng ông đáp cho có lệ thôi, giống như lúc nãy y cũng đáp lấy lệ khi bị nhắc chuyện “gái mú” vậy.
Vừa cúp điện thoại Ngụy Chính Quang đã gõ cửa đi vào, bên trong là hồ sơ nhân sự nói:
- Liễu bí thư, tôi dựa theo yêu cầu của bí thư chọn qua các cán bộ trẻ tuổi, lấy tài liệu một số người cho bí thư thẩm duyệt, xem xem có ai thích hợp không.
Nói rồi Ngụy Chính Quang đặt hồ sơ lên bàn làm việc.
Y và Liễu Tấn Tài nói chuyện chỉ hai mươi mấy phút mà Ngụy Chính Quang đã đưa tài liệu tới, có thể thấy đã chuẩn bị từ trước rồi, chỉ cần Liễu Tuấn có yêu cầu thư ký, hắn có thể thuận tay chọn ra những người có điều kiện tốt nhất.
Vị thư ký trưởng này làm việc khá tinh tế, Liễu Tuấn rất thích phong cách làm việc có chuẩn bị trước như vậy.