Trùng Sinh Kiều Thiên Ninh

Chương 43: Chân tướng




Thiên Ninh nhìn sâu vào ánh mắt hai người rồi chầm chậm nói:
"Phụ thân, người không nghe nhầm đâu con chính là Kiều Kiều nhị tiểu thư của Tướng quân phủ, đúng là con đã nhảy từ trên lầu cao xuống nhưng ông trời thương xót cho con không chết và nhập vào thân xác của đại công chúa Nam Sở quốc và được đưa hòa thân đến đây ".
Kiều Lực Thái và Kiều phu nhân vẻ mặt ngạc nhiên, hai người nọ vẫn chưa thể nào tiếp thu và hình dung nổi.
Kiều Thiên Ninh liền nghẹn ngào nói tiếp:
"Năm con lên sáu tuổi vì ham chơi nên trốn vào rừng chơi dẫn đến bị thú rừng bao vây may mà lúc đó phụ thân đến kịp nên con mới thoát được nạn nhiwng cũng bị thương không ít.
Năm con tám tuổi mẫu thân mời ma ma về dạy cầm, kỳ, thi,họa cho nữ nhi nhưng con tính tình ngang nhiều lần gây họa nên ma ma bỏ về không dạy nữa.
Và cuối cùng con đã không nghe theo lời khuyên của phụ thân, tin lời thái tử nên đã lấy trộm binh phù của người đưa cho hắn ta dẫn đến thảm án Kiều gia ".
Nói xong những lời ấy nàng khóc lên nghẹn ngào, những gì đã trải qua khiến cho nàng không bao giờ quên được.
Nghe đến đây thì hai người đã hoàn toàn tin tưởng không hề nghi ngờ gì nữa, mẫu thân vội ôm chầm nàng vào lòng rồi nói:
“Qua rồi, tất cả đều đã qua rồi, cả nhà chúng ta đã được đoàn tụ coi như là ông trời cũng đã thương xót”.
Kiều tướng quân cũng rưng rưng nước mắt, sau khi nữ nhi tuyệt vọng nhảy xuống lầu cao rồi chết ông đã vô cùng ray rứt và khổ tâm.
Giá như ông có thể nói rõ kế hoạch thì nữ nhi cũng không đến nỗi tuyệt vọng đến như thế.
Ngoài mặt động viên thê tử nhưng hơn ai hết ông mới là người đau khổ nhất.
Kiều Thiên Ninh ánh mắt tức giận nói:
“Không thể bỏ qua cho bọn chúng được, con sẽ làm cho bọn chúng phải trả giá vì những gì đã gây ra cho Kiều gia ta, con phải để đích thân cẩu hoàng đế đó sửa lại án phản quốc cho phụ thân.”.
Nhìn ánh mắt lạnh lùng quyết tuyệt của nữ nhi Kiều tướng quân dịu dàng nói:
"Không được, bây giờ phụ thân đã trở lại, phụ thân sẽ làm chỗ dựa cho con, đích thân ta sẽ trả thù cho Kiều gia, con hãy an tâm làm Lục Vương phi, chỉ cần con hạnh phúc là ta và mẫu thân của con đã mãn nguyện rồi.
Lục Vương gia là một người tốt, con lấy ngài ấy ta cũng vô cùng yên tâm ".
Vì để phụ thân và mẫu thân yên lòng nàng nhẹ nhàng nói:
“Con biết rồi hai người cứ yên tâm đi ạ!”.
Rồi như chợt nhớ ra nàng lại nói:
"Chuyện của con hai người đừng nói cho ai biết, hai người cứ công bố với bên ngoài nữ nhi là được hai người nhận nuôi ".
Hai người nhìn nhau rồi thầm gật đầu, chuyện này quá huyền huyễn nên giải quyết như thế là hợp lý, dù sao nữ nhi vẫn còn sống là tốt lắm rồi.
Ba người cùng mở cửa đi ra ngoài, lúc này Lâm Thiên Bá và Lục Minh Viễn đang ngồi đánh cờ, tài đánh cờ của hai ngang cơ với nhau.
Lúc thấy nàng bước ra Minh Viễn mỉm cười với nàng khiến cho Lâm Thiên Bá không nhịn được trêu trọc:
"Tiểu tử ta quen ngươi cũng đã lâu chưa thấy ngươi có bộ dạng như thế này bao giờ, hời cho ngươi lấy được đồ đệ trân bảo của ta, nếu ngươi phụ bạc con bé ta sẽ mang nó đi ngao du sơn thủy đến lúc đó có hối cũng không kịp ".
Thiên Ninh nghe như thế thì phụng phịu nói:
"Sư phụ người cứ trêu chọc con ".
Kiều Lực Thái thấy vậy cũng phụ họa vào:
"Bây giờ Thiên Ninh đã là nghĩa nữ của ta, nếu Lục Vương gia mà làm khổ con bé đến lúc đó ta có liều cái mạng cũng đưa con bé đi ".
Minh Viễn cùng Lâm Thiên Bá đều ngạc nhiên, sao vào phòng có một chuyến mà đã nhận nghĩa nữ là như thế nào chứ, tuy nhiên hai người cũng không hỏi tiếp nữa.
Bỗng ám vệ chạy đến quỳ xuống giọng cung kính nói:
"Khởi bẩm Vương gia theo như tin tức có khả năng hoàng đế bệnh nặng, thời gian gần đây ám vệ của ta trong hoàng cung có tin tức rằng hoàng đế đang tìm đại phu trong dân gian.
Đã có rất nhiều đại phu được bí mật triệu kiến vào cung, tuy nhiên bọn họ đều mất tích một cách bí ẩn.
Nghe nói hoàng đế đang cho người truy lùng hành tung của thân y Lâm Thiên Bá ".
Mọi người đều quay sang nhìn nhau, đến lúc này Thiên Ninh cũng không giấu diếm làm gì, chờ ám vệ đi nàng mới nói:
"Độc của hoàng đế là do con hạ, e rằng ngoài sư phụ ra không ai có thể giải được ".
Mọi người đều quay lại nhìn nàng ngạc nhiên, Thiên Ninh lạnh lùng nói:
"Mọi người nhìn con làm gì chứ, cẩu hoàng đế đó tính tình đa nghi, độc ác hãm hại trung lương để cho thái tử làm xằng làm bậy nên kết cục như thế là xứng với hắn ".
Minh Viễn nhìn dáng vẻ xù lông của nàng tức cười nói:
"Đã có ai nói gì đâu mà nàng phản ứng gay gắt như vậy chứ, thảo nào mấy ngày nay phụ thân muốn gặp hoàng thượng ông ta đều lấy cớ không gặp, hóa ra lag trúng độc ".

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.