Trường Cấp Ba Sơn Hải

Chương 13: Quý Tinh Lăng đến tiết tự học buổi tối nhớ chia sẻ cho mọi người phương pháp học tập




Trâu Phát Phát chính là một trong đám bàn bắt cóc ngày đó ở sau hẻm của trường chạy như điên trốn đi, cũng là người Lâm Cạnh đụng phải ở cửa. Đến lúc phát hiện mình đánh rơi mất tấm thẻ, cậu ta đã đi qua một số nơi mình thường xuyên ghé đến, nhưng đều không tìm được gì, trước mắt đang trong giai đoạn nơm nớp lo sợ, không biết có nên thẳng thắn với cha mẹ mình hay không.
Tuy rằng Quý Tinh Lăng luôn luôn chướng mắt đám lưu manh ở trường trung mười tám kia, nhưng nếu có đánh nhau, hắn cũng không thể làm chuyện mất mặt “Nhặt được tấm card chứng minh yêu quái của người ta còn cố ý giấu không trả” như vậy được, cho nên vẫn tính đi nộp lên ủy quản yêu.
Lâm Cạnh hỏi: “Cậu đi điều tra là muốn báo cảnh sát hả?”
“Bọn họ không có can đảm đùa thật.” Quý Tinh Lăng không để bụng, “Lúc trước có đánh nhau với tôi ở cửa hàng nướng BBQ một trận, thua, cho nên thường xuyên kéo một đám người ra sau hẻm.” Theo lời nói của ông chủ béo ở cửa hàng tạp hóa, mỗi lần đều lập kế hoạch phân công việc chu đáo chặt chẽ, thoạt nhìn rất có thể “Làm một trận lớn”, nhưng cũng mỗi lần đều là Quý Tinh Lăng mới vừa xuất hiện, là “Liên minh trường trung mười tám” này trong nháy mắt sụp đổ, thành viên lập tức chạy đi, không biết có phải do bị đánh rồi thành bóng ma tâm lý hay không.
Nướng BBQ còn đánh nhau, Lâm Cạnh cuối cùng cảm giác được trên người Quý Tinh Lăng có hương vị “Học sinh kém trốn học”, nhưng cũng không làm người khác ghét. Hơn nữa, với mấy ngày ở chung, vị đại thiếu gia này thật ra vẫn luôn biểu hiện rất tốt, tính cách cũng tốt luôn. Ngay cả khi chỉ là giúp mua thuốc cảm lạnh trước kỳ thi, thầy giáo Tiểu Lâm cũng quyết định nỗ lực một chút, vớt hắn ra khỏi đội ngũ những học tra.
“Đêm nay muốn đọc sách cùng nhau không?”
“……Có.”
Hồ Mị Mị vui vẻ cực kì, bà không ngờ được rằng sau khi kỳ thi kết thúc, con trai mình còn nguyện ý học tập. Vì thế tự mình gọi điện cho Bạch Trạch, dùng cả nửa tiếng để nói lời cảm ơn chân thành tha thiết, hơn nữa tự đáy lòng nói rằng nhất định phải bảo trì thân thể khỏe mạnh, đừng có suốt ngày ở nhà đọc sách, khi rảnh thì đừng học mà nên đi ra cửa tập thể dục, đương nhiên, cũng đừng đi quá xa, phong cảnh ở Giang Ngạn Thư Uyển rất đẹp, có muốn tới nhà của tôi làm khách không?
Bạch Trạch:…… Cảm ơn đã mời, tôi không muốn.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
2. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
3. Kẹo Sữa Bò
4. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
=====================================
Trong phòng ngủ, Lâm Cạnh làm xong một bài thi môn toán, một bên duỗi người một bên hỏi người đối diện: “Cậu học từ đơn được bao nhiêu rồi?”
Quý Tinh Lăng lấy lại tinh thần, nhìn cuốn sách từ đơn trên bàn còn chưa lật ra: “À, tôi vừa mới suy nghĩ…… Chuyện câu lạc bộ kịch nói.”
Lâm Cạnh có chút ngoài ý muốn: “Cậu tính đi xin thật sao?”
Quý Tinh Lăng nhanh chóng từ chối: “Cả xã đều là tân sinh, chúng ta sang năm cũng lên lớp 12, giáo viên khẳng định sẽ không đồng ý.”
Hắn ho khan hai tiếng, tiếp tục căng da đầu nói: “Cho nên tôi tính từ bỏ sở thích này, cậu vẫn nên trả thẻ lại cho tôi đi.”
“Phải không?” Lâm Cạnh cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng lớp 11 quả thật không có quá nhiều thời gian có thể tiêu xài, cho nên cậu sảng khoái trả lại thẻ chứng minh yêu quái, lại an ủi, “Chờ cậu thi đậu đại học, sẽ có rất nhiều thời gian thành lập club.”
Quý Tinh Lăng thật sự không muốn lại thảo luận vấn đề kịch bản gặp quỷ này nữa, chỉ muốn nhanh chóng nộp tấm thẻ chứng minh yêu quái này lên tổ chức. Sau khi Lâm Cạnh rời đi, hắn lập tức gọi điện thoại cho chuyển phát nhanh, không đến năm phút đồng hồ, một con yêu quái nhỏ mặc áo khoác màu vàng đã lịch sự gõ cửa sổ để lấy hàng: “Xin hỏi muốn bảo giới không? Ồ ngài là người đi trả lại thẻ chứng minh yêu quái, vậy không cần trả bất cứ phí dụng gì, trực tiếp ký tên là được. Ngoài ra, đây là tờ quảng cáo của chúng tôi, tất cả các loại trái cây quý giá vào cuối mùa thu đều giảm đáng kể, đương nhiên ngài muốn mua trái cây của con người cũng có thể tìm chúng tôi, dù sao người ta cũng không biết.”
Đối phương thao thao bất tuyệt giới thiệu năm phút đồng hồ, cuối cùng có thể là do phát hiện sắc mặt khách hàng trước mặt càng ngày càng kém, hơn nữa cũng không có đang nghe mình nói chuyện, lúc này mới tiếc nuối im lặng, leo lên chiếc xe ba bánh màu vàng phóng nhanh như chớp bay về phía tổng bộ tập hợp.
Quý Tinh Lăng nằm ở trên sô pha, một tay mỏi mệt đặt tay lên trán.
Có thể nói kinh hồn một ngày.
……
Thành tính kiểm tra cách một tuần mới thông bào.
Kỳ thật Quý Tinh Lăng bởi vì chuyện “Mình vậy mà có thể nói cho con người biết vài chuyện yêu quái” đánh sâu vào trong tâm trí, đã không quá lo lắng hay quan tâm tới thành tích, cho nên đến lúc Vu Nhất Chu đem màn hình điện thoại đưa tới trước mặt, còn rất buồn bực: “Mày muốn gì?”
“Em đi tìm cô Ninh lấy bài tập, vừa lúc thấy được bài thi của anh.” Vu Nhất Chu ôm lấy bờ vai của hắn, “Tinh ca làm sao có thể thi được 82 điểm vậy?.”
Quý Tinh Lăng: “……”
Kiểm tra đại khái cũng là nhờ vào 99% năng lực, thêm 1% vận khí, hoặc là vận khí so với năng lực cao hơn một chút. Bài thi tiếng Anh lần này quá khó, cho nên điểm phổ biến của mọi người không cao, bài nghe còn thảm không nỡ nhìn, nhưng vận khí Tinh ca quả là kinh người, tuy rằng đề nghe không hiểu, ngoài mạnh mẽ để người nước Đức đi mua vài mẫu đất trồng cà rốt, đề trắc nghiệm ngược lại đúng hơn phân nửa.
Đến lúc vào học, Miss Ninh đặc biệt gọi tên: “Quý Tinh Lăng, em chuẩn bị một chút, đến tiết tự học buổi tối cùng mọi người chia sẻ phương pháp học tập.”
Tinh ca đột nhiên không kịp phòng ngừa:?
Đứa cháu trai Vu Nhất Chu ghé vào sau bàn, cười muốn hôn mê. Ninh Phương Phỉ gõ gõ bảng: “Người đại diện cho môn Tiếng Anh rớt xuống thứ sáu toàn khối, em thoạt nhìn hình như rất cao hứng, muốn nói kinh nghiệm cho mọi người hay không?”
“Thực xin lỗi cô Ninh, em sai rồi, em thật sai rồi.” Vu Nhất Chu giơ tay đầu hàng, “Em lập tức câm miệng.”
“Lại đây làm việc, phát cho cả lớp cái này đi.” Ninh Phương Phỉ cười mắng một câu, đem một chồng bài thi đưa cho cậu ta. Học sinh lớp 11-1 sở dĩ thích Miss Ninh, không chỉ có bởi vì cô nói rất hay, càng bởi vì tính cách săn sóc ôn nhu, bài thi không đạt tiêu chuẩn trước nay đều là im lặng phát, không giống với các giáo viên khác, câu chữ rõ ràng từ 150 điểm nói đến mười lăm điểm, nửa điểm mặt mũi cũng không cho.
Lâm Cạnh xoay bút, thoạt nhìn trông rất bình tĩnh, kỳ thật cậu đúng là rất khẩn trương. Trên bục giảng, Ninh Phương Phỉ đã bắt đầu gọi tên phát bài thi, mấy cái đầu đa phần là 90 điểm, càng gọi càng cao. Toàn lớp lập tức lặng ngắt như tờ, ngoại trừ một đám xui xẻo không đạt tiêu chuẩn, những người còn lại đều rất mong chờ, hận không thể cuối cùng cũng nghe được tên của mình.
Điểm tiếng Anh của La Lâm Tư là 110, xem như là tương đối cao, Vu Nhất Chu 121 đứng thứ sáu, đứng ba là Vi Tuyết, nàng phát huy từ trước đến nay rất ổn, lần này thi được 133 điểm. Khi bài thi chỉ còn hai tờ cuối cùng, không khí trong phòng học đang im dần dần bị đánh vỡ, mọi người bắt đầu nhỏ giọng nghị luận đến tột cùng sẽ là Lý Mạch Viễn hay là Lâm Cạnh đứng nhất.
“Lý tổng cậu rất ổn định, phải thay Sơn Hải vẻ vang đó!” Sau đó trong phòng học có người đột nhiên nói, mọi người còn lại cũng bật cười vang lên. Ninh Phương Phỉ dở khóc dở cười: “Tại sao, các em vẫn còn để hộ khẩu Lâm Cạnh thuộc về tam trung Ninh Thành? Đừng nói chuyện.”
Có thể là giọng nói của cô quá ôn nhu, phía dưới vẫn ồn ào một trận, Quý Tinh Lăng quay đầu lại nhìn Lâm Cạnh, thấy cậu vẫn còn uống nước, như là có chút xấu hổ, vì thế đập một tay lên bàn: “Im hết đi!”
Nháy mắt an tĩnh.
Không chỉ có bạn học cả lớp thấy khó chịu, khó chịu là tại sao Quý đại thiếu gia đột nhiên lại kiêm luôn chức vụ “Làm lớp học an tĩnh” này, cả Ninh Phương Phỉ cũng sửng sốt một chút. Mà thời khắc mấu chốt này, đứa bạn thân có vẻ rất hữu dụng, mới dựa lại gần bàn, Vu Nhất Chu đã chủ động giơ tay: “Cô Ninh, là em bảo Quý Tinh Lăng hỗ trợ duy trì trật tự, cổ họng của em hơi đau.”
Ninh Phương Phỉ gật gật đầu: “Lý Mạch Viễn thi rất tốt, 147 điểm.”
Cả lớp lần thứ hai ồ lên nho nhỏ, Miss Ninh khả năng đã hiểu rõ đám học sinh phía dưới đối với thành tích tò mò, vì thế thừa dịp còn chưa ồn ào nâng giọng, vẫy tay với Lâm Cạnh, ý bảo cậu lên bục giảng lấy bài thi: “Đứng thứ nhất cả lớp, chúc mừng.”
“Cô Ninh, đứng nhất là bao nhiêu điểm ạ?.” Có người kéo âm cuối hỏi.
“Viết văn trừ hai điểm, cũng là đứng thứ nhất cả khối, Lý tổng với một bạn bên lớp hai song song đứng thứ hai toàn khối.” Ninh Phương Phỉ nhìn thời gian, “Được rồi, cho các em 30 giây, dùng để chúc mừng tất cả những bạn có thành tích tốt, nhưng trước đó phải nói trước, nếu âm thanh quá lớn sẽ lên gặp chủ nhiệm, trừ điểm lớp cô không bồi thường, cho nên không bằng đổi thành vỗ tay nhiệt liệt?”
Quý Tinh Lăng cũng phối hợp với cả lớp vỗ tay, xoay người nhướng mày với thầy giáo Tiểu Lâm.
Sau khi tan học, bên bàn của Lâm Cạnh cùng Lý Mạch Viễn đều bị vây quanh bởi một đám người, đây là hành vi mê hoặc thưởng lớn theo truyền thống của lớp 11-1, nghe nói sờ bài thi của học bá là lần sau kiểm tra có thể nâng cao tiến mạnh. Quý Tinh Lăng đương nhiên sẽ không tham dự hoạt động ngu như vậy, hắn ném cho Vu Nhất Chu một lon Coca: “Thứ sáu có rảnh không, ở cửa sau có một cửa hàng nướng BBQ mới mở, mày bảo Hầu Dược Đào đi tổ chức một chút, để lớp ăn một bữa, tao mời.”
Hầu Việt Đào là lớp phó, nick name Lão Hầu, là kiểu người đại ca hàm hậu của lớp, cúi đầu săn sóc một đám trẻ. Vu Nhất Chu gật gật đầu, lại hỏi: “Vì sao đột nhiên muốn mời khách, để khắp nơi mừng rằng tiếng Anh của anh đã đạt tiêu chuẩn?”
“Lăn!” Quý Tinh Lăng một tay vỗ lên đầu của cậu ta, “Nói mày đi thì đi đi, nói nhiều như vậy làm gì.”
Trong phòng học, bài thi của học bá đã không biết bị truyền tới nơi nào, trên chỗ ngồi chỉ để lại một mình học bá. Lý Mạch Viễn cười quay đầu: “Lúc trước Vi Tuyết nói lớp chúng ta sắp chuyển tới một đại thần, tớ còn không cảm thấy gì, kết quả lần đầu tiên kiểm tra đã bị nghiền áp, phục.”
“Tiếng Anh cao hơn một điểm thuần túy thuộc về vận khí tốt.” Lâm Cạnh nói, “Toán của tớ đến hai đề nhiều điểm còn chưa làm, có khi còn không đến 130.”
Mấy thành tích khó khăn còn chưa phát bài thi, đến lúc nghe một câu như thế, tức khắc bị đả kích chán chả muốn nói nữa.
Thế giới của học bá thật khó hiểu.
Mình nên lựa chọn câm miệng đi.
Sau tiết Tiếng Anh là ngữ văn, căn cứ vào vẻ mặt hồng hào phấn khởi của Vương Hoành Dư, thành tích chắc là ổn.
“Quý Tinh Lăng.” Ông nói, “Em đứng lên.”
Vu Nhất Chu mẹ nó lại cười phá lên, không biết sao, cậu ta tổng lại cảm thấy Quý Tinh Lăng một khi dính vào chuyện “Thi quá tốt lại được giáo viên gọi tên khen ngợi”, liền trở nên không thể hiểu được vì sao mình lại cực kì vui vẻ.
“Em đoán xem mình thi được bao nhiều điểm?” Vương Hoành Dư hỏi.
Tinh ca vẻ mặt sững sờ: Em không muốn đoán.
Hắn trước nay chưa hề biết hóa ra thi được điểm tốt rồi còn được cả lớp nhìn bằng vẻ mặt mong chờ là một phân đoạn sốt ruột như vậy.
“Kiểm tra lần sau tiếp tục cố gắng.” Vương Hoành Dư không tuyên bố điểm, mà là trực tiếp đưa bài thi cho hắn, lại nhìn thoáng qua phía sau, “Lâm Cạnh, cổ em duỗi như vậy để làm cái gì, muốn biết điểm của Quý Tinh Lăng sao?”
“……”
“Đương nhiên, em thi rất tốt, ngữ văn cả lớp ta thi cũng không tồi, bình quân cả lớp lấy được vị trí thứ nhất.” Vương Hoành Dư thực vừa lòng, “Cuối cùng cũng không làm mất mặt tôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.