Trưởng Tỷ Khó Làm

Chương 6:




6.
Đánh giá của phu nhân Ngự Sử về Đằng Hoa Nguyệt lan truyền từ mười người, trăm người, cuối cùng đến mức những kẻ ăn mày nhỏ ở Vân Thành cũng nói rằng, Tuyên Bình Hầu đến bây giờ không có Hầu gia, đều là vì Đằng Hoa Nguyệt phẩm hạnh không ra gì.
Tất nhiên, sự thật không phải như vậy, nhưng ngoài Đằng Hoa Nguyệt, không ai quan tâm sự thật là gì.
Ngự Sử đại nhân không buông tha cho Hầu phủ đơn giản như vậy, ông chạy đến trước mặt Hoàng Thượng mà tố cáo nhị thúc một trận, câu nào cũng không nhắc đến chuyện tiệc thưởng hoa, nhưng câu nào cũng trách nhị thúc quản gia không nghiêm.
Hoàng Thượng bề ngoài cười cười làm người hòa giải, nhưng cuối cùng lại ban cho nhà Ngự Sử đại nhân một đống dược liệu, còn phạt nhị thúc nửa năm bổng lộc.
Sở dĩ ta biết rõ như vậy là vì sau khi Hoàng Thượng thưởng phạt xong, còn tiện miệng dặn dò Hoàng Hậu nương nương ban cho ta một đống vải mới - nói rằng tiểu thư nhà Hầu phủ mất cha nương, thật đáng thương.
Ta đón nhận ánh mắt oán hận của Đằng Hoa Nguyệt, đối diện với gương mặt ngây thơ của Đằng Tân, cung kính nhận lấy phần thưởng từ cung đình gửi tới.
Nhưng khi ta đóng cửa viện lại, ta lại không thể cười nổi.
Hoàng Thượng ban thưởng lần này, lại khiến cho những ngày tháng sau này của ta càng khó khăn hơn.
Đúng, ta không cha không nương, phu nhân và Hầu gia đều đã qua đời, nhưng chỉ cần ta còn là đại tiểu thư của Hầu phủ, thì nhị thúc vẫn là trưởng bối của ta.
Hoàng Thượng lần này nói và ban thưởng, là muốn đại phòng và nhị phòng hoàn toàn chia rẽ, là nói cho chúng ta biết: chuyện nhỏ nhặt trong phủ của các ngươi, ta đều theo dõi hết.
Ta sờ vào vải vóc mịn màng mềm mại, lòng trầm tư, bước đi của phu nhân năm đó, thực sự đã đi sai rồi.
Tuyên Bình Hầu là tước vị thế tập cuối cùng của triều đại này, những tước vị khác từ lâu đã bị thu hồi khi tiên hoàng còn tại vị.
Tuyên Bình Hầu vốn cũng sẽ bị thu hồi, nhưng ông nội của Đằng Tân đã đỡ một nhát d.a.o cho tiên hoàng, dẫn đến bệnh tật triền miên, qua đời sớm, nên tước vị này được giữ lại. . Ngôn Tình Xuyên Không
Đáng tiếc, cha của Đằng Tân cũng yểu mệnh, kế thừa tước vị chưa đến năm năm đã bất ngờ qua đời.
Khi đó Hầu phủ chưa lập Thế tử, Đằng Tân mới hơn hai tuổi, không biết có lớn lên được hay không, vì thế hầu như ai cũng nghĩ rằng, tước vị này sẽ do nhị thúc kế thừa.
Nhưng phu nhân không cam lòng, bà đã tiêu hết chút tình cảm cuối cùng với nhà mej đẻ, xin được một khẩu dụ từ Hoàng Thượng: nếu Tân ca nhi lớn lên khỏe mạnh, tước vị này sẽ do hắn ta kế thừa. Nếu hắn ta chết, nhà hoj Đằng sẽ chỉ còn là họ nhà Đằng mà thôi.
Hoàng Thượng từ lâu đã muốn thu hồi tước vị, vì vậy ông đồng ý.
Nhị thúc phát hiện ra, liền hạ độc phu nhân.
Phu nhân vì tước vị, vì Tân ca nhi, đã bỏ ra rất nhiều tiền bạc và nhân tình, mang thân thể yếu đuối, từ chi nhánh khác nhận nuôi ta.
Bà từng chút một dạy ta cách quản lý gia đình, cách giữ gìn của hồi môn của bà, cách sống sót trong Hầu phủ này, và cách bảo vệ Đằng Tân.
Chỉ tiếc rằng, bà dốc hết sức lực mưu tính, nhưng lại không tính được rằng Hoàng Thượng vào năm Đằng Tân mười ba tuổi, lấy lý do hắn ta còn quá nhỏ, chỉ phong hắn làm Thế tử.
Còn việc phong Hầu?
Hoàng Thượng không nhắc đến, vì thế Hầu phủ Tuyên Bình chỉ còn có Thế tử.
Ồ, còn phải xem Thế tử này có thể sống sót được hay không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.