Nhưng mà tiêu diệt mây vạn con tang thi, chiến sĩ còn sống sót thì cũng trở thành người cường hóa, đồng thời đẳng cấp cường hóa không thấp, đại bộ phận đều là người cường hóa trên cấp 10. Dù sao những tang thi lưu lại đều là tang thi trên cấp 10 cả.
Thành phố Tân Tề, Nghiêm Châu hai thành thị rơi vào trong tay Nhạc Trọng thì thành phố Quý Trữ chấn động, khắp nơi đều là âm thanh hoan hô như chim sẻ, tất cả người sống sót sùng bái Nhạc Trọng tới cực điểm.
Nhạc Trọng thì bắt đầu bắt tay vào việc đem nhân khẩu ở thành phố Quý Trữ di dân tới thành phố Tân Tề, Nghiêm Châu hai thành thị. Trong đó Nghiêm Châu tại Nhạc Trọng một hơi di dân tới ba mươi vạn, hơn nữa đem tất cả nô lệ, cặn bã doanh di chuyển tới Nghiêm Châu này. Vô số công nhân tiến vào trong nhà xướng chế tạo vũ khí của Nghiêm Châu và tăng nhanh tốc độ sản xuất vũ khí đạn dược.
Đồng thời có Lưu Tiểu Trà là người cường hóa có thể dự bao thời tiết. Nhạc Trọng cũng không kiêng nể gì mà phân ra từng quân đội nhỏ càn quét tang thi quanh Nghiêm Châu, thành phố Tân Tề, thành phố Quý Trữ cùng tìm tòi vật tư.
Trừ chuyện đó ra, Nhạc Trọng còn bắt tay vào chỉnh biên quân đội.
Thành phố Quý Trữ doanh thứ nhất tới doanh thứ tám chỉnh hợp trở thành sư đoàn thứ nhất ở Quảng Tây, mà sư trưởng là Hồ Nghị. Doanh thứ tám tới doanh mười sáu ( có mấy mới binh doanh vừa xây dựng ) cũng chỉnh biên thành sư đoàn thứ hai ở Quảng Tây, sư trưởng là Vệ Trữ Quốc. Trừ sư đoàn thứ nhất, thứ hai ra, lúc này quân đoàn ba Lương Sơn lập đại công cho nên trở thành lư đoàn ba Lương Sơn, Nhạc Trọng trực tiếp đem toàn bộ người hoa Hoa nhét vào trong lữ đoàn ba Lương Sơn trộn lẫn vào trong.
Sau khi hoàn thành chỉnh biên, bộ đội liền bắt đầu huấn luyện, đồng thời vừa huấn luyện, một bên phái quân đội ra tiêu diệt toàn bộ tang thi chung quanh, lợi dụng tang thi tăng cao sức chiến đấu của bọn họ.
Ở chỗ khác là phương diện chính phủ, Nhạc Trọng cũng bắt đầu cấu trúc lại chính phủ mới. Nhạc Trọng trước tận thế là học sinh bình thường làm gì có kinh nghiệm quản lý một chính phủ lớn và nhiều dân như vậy. Hắn lựa chọn thị trưởng thành phố Quý Trữ Trầm Anh ra chủ trì công tác của chính phủ.
Rất nhiều thế lực có quan viên muốn tạo phản thì nguyên nhân trọng yếu nhất chính là trong tay bọn họ không có nhân tài thống trị. Nhạc Trọng cũng gặp phải tình cảnh quẫn bách như vậy, nhưng mà hắn tại thành phố Lũng Hãi cũng gặp nan đề như vậy, cho nên cũng không quá mức khó xử.
Trải qua khảo sát thời gian ngắn, Nhạc Trọng phát hiện Trầm Anh là quan viên có năng lực mười phần. Hơn nữa làm việc cũng tương đối ít nổi danh, quản lý con cái cũng nghiêm khắc, hơn nữa có kinh nghiêm chủ chính một phương. Bởi vậy hắn mới lần nữa cho Trầm Anh điều đến làm công tác chủ trì chính phủ. Đồng thời lại cho Trần Dao đi học tập kinh nghiệm quản lý.
Dù sao trong tay của Nhạc Trọng có cao thủ biết đánh giết một bó to, nhưng mà nhân tài thống trị thành phố lại không nhiều lắm. Trần Dao tuy là nữ sinh, nhưng lại là nữ nhân văn võ song xuất sắc, hơn nữa còn có kinh nghiệm thủ lĩnh một phương, cũng là một người Nhạc Trọng có thể tín nhiệm được.
Dưới trướng của Nhạc Trọng cho dù là nam nhân, nữ nhân chỉ cần có thể sử dụng, hắn trên cơ bản điều sử dụng.
Trong sự thống trị của Nhạc Trọng thì thành phố Tân Tề, thành phố Quý Trữ, Nghiêm Châu ba thành thị tràn ngập sinh cơ. Rất nhiều người sắc mặt cũng trở nên hồng nhuận phơn phớt, trong mắt cũng tràn ngập hy vọng.
Trong thành phố Nghiêm Châu có nhà máy sản xuất vũ khí cỡ lớn, bên người của Nhạc Trọng có Tân Giai Nhu, Kỷ Thanh Vũ hai nữ đang khảo sát nơi này.
- Các người có thể sản xuất ra máy bay vận tải cỡ lớn không?
Nhạc Trọng nghe xong người tổng phụ trách nhà chế tạo vũ khí báo cáo thì trực tiếp hỏi.
Lôi Vọng trước tận thế là tổng kỹ sư nhà máy chế tạo vũ khí Nghiêm Châu này. Hắn là người Nhạc Trọng sau khi thu phục Nghiêm Châu tìm được trong tầm ngầm một biệt thự, thời điểm lính của hắn tìm được, hắn cơ hồ sắp chết đói. Hiện tại hắn vẫn bộ dáng xanh xao vàng vọt, gió thổi qua là có thể bay.
Nghe được Nhạc Trọng hỏi thì Lôi Vọng trực tiếp trả lời.
- Không được!Chỗ này không có kỹ thuật chết tạo thứ đó. Cho dù là trước tận thê, muốn tạo ra một máy bay vận tải cỡ lớn cũng vô cùng khó khăn, hiện tại chỉ có động cơ máy bay vận tải cỡ lớn là chúng ta không làm được.
Nhạc Trọng nghe vậy thì nhíu mày lại.
Không có máy bay vận tải cỡ lớn, Nhạc Trọng cũng thiếu khả năng vận chuyển binh lực.
Khoa học kỹ thuật của Thiên Đường Thần Quốc tiến bộ dũng mãnh từ tận thế kỹ trước, trong đó một nguyên nhan chính là bọn chúng có được nhiều máy bay vận tải lớn, trực thăng vũ trang có thể dùng binh lực vận chuyển đi các nơi tiêu diệt tang thi tìm kiếm trang bị thần ma và bản thiết kế.
Nhưng nếu như không bị Nhạc Trọng nắm giữ thì bản vẽ súng Laser cũng vào trong tay của Thiên Đường Thần Quốc, dùng trình độ khoa học kỹ thuật của bọn họ cũng nhanh chóng chê tạo ra súng Laser, tăng lớn khả năng chiến đâu của binh sĩ.
Nhạc Trọng cũng phải có máy bay vận tải lớn mới có thể đưa binh sang các nơi khác, hơn nữa vận chuyển tiếp tế vật tư. Về phần phải đi trên lục địa thì quá khó khăn, bởi vì khắp nơi đều là tang thi, làm cho người ta nửa bước khó đi.
Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Lôi Vọng trầm giọng hỏi:
- Nếu như chúng ta muốn chế tạo máy bay vận tải cỡ lớn thì cần mấy năm mới làm được?
Lôi Vọng do dự một hồi lâu mới nhìn Nhạc Trọng cắn răng nói ra:
- Thủ lĩnh! Chế tạo máy bay cần một loại thứ ủng hộ, cũng không phải chuyện đơn giản đâu. Dùng thế lực và trình độ khoa học kỹ thuật của Nghiêm Châu hiện giờ, muốn tạo ra máy bay vận tải cỡ lớn cần tới năm năm mới làm được.
Nhạc Trọng nghe được với trình độ của Nghiêm Châu chế tạo cỡ máy bay vận tải cỡ lớn cần ‘ thời gian năm năm ' thì rau cúc cũn vàng cả rồi, có thời gian này thì nói không chừng hắn đã mang binh tới vùng duyên hải.
Nhạc Trọng tiếp tục hỏi:
- Có thể chế tạo ra máy bay không người lái không?
Máy bay không người lái lúc này thu phục thành phố Tân Tề, Nghiêm Châu đã lập công lớn. Hơn nữa mái bay không người lái là xu thế chiến đấu trong tương lai.
Lôi Vọng trầm tư một hồi mới cẩn thận nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:
- Quế Tây bên kia trình độ khoa học kỹ thuật vũ trụ phát triển. Chúng ta muốn chế tạo nhiều máy bay không người lái, nhất định phải có trang bị máy móc bên đó. Nếu như bằng vào vào lực lượng của Nghiêm Châu thì rất khó tạo ra máy bay không người lái.
Nhạc Trọng trầm tư một hồi và từ trong áo moc bản vẽ súng Laser ra đưa cho Lôi Vọng.
- Có thể hay không tạo ra nó không?
Lôi Vọng vừa tiếp xúc với bản vẽ súng Laser thì đủ loại tin tức thoáng cái tiến vào trong đầu của hắn, làm cho hắn nẵm giữ pháp môn chế tạo.
- Thứ tốt! Nếu như ở trước tận thế tôi có bản vẽ này đã trở thành đại phú ông của thế giới rồi!