Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng, hắn vẫn vẻ mặt đau khổ thành thành thật thật đảm nhiệm lữ trưởng dự bị lữ thứ hai. Một nơi bí mật trong Tề Mộc huyện, tám gã chiến sĩ cầm trong tay súng trường đứng ở nơi đó. Một cỗ xe bọc thép đứng ở trướ, cửa xe mở ra, Nhạc Trọng và Ngân Sương đi ra từ trong xe. - Thủ lĩnh! Tám gã chiến sĩ kia thấy được Nhạc Trọng đi xuống khỏi xe lập tức mỗi người đều chào theo nghi thức quân đôi, trong ánh mắt nhìn Nhạc Trọng đều tràn đầy kính sợ. Chính là người nam nhân trước mắt này đã dẫn theo bọn hắn chiến thắng tam đại thế lực trên thảo nguyên, thu nạp trọn đại thảo nguyên vào trong phạm vi thế lực của bọn hắn, không gì không đánh được, bách chiến bách thắng. Cái này khiến bọn hắn kính sợ người trước mắt này từ tận đáy lòng. Nhạc Trọng khẽ gật đầu với tám gã chiến sĩ kia sau đó bước vào trong viện tử. Trong viện tử mười bước một cương, năm bước một trạm canh gác, khắp nơi đều có chiến sĩ thủ vệ. Các súng máy hạng nặng bày khắp đường, đồng thời trong từng mảnh rừng còn bố trí lấy hơn mười chiếc xe súng máy cao xạ, cùng với xe phóng đạn đạo đối không. Nhạc Trọng từ trong kho vũ khí trong Ô Lan sơn mạch b cũng đã lấy được không ít xe phóng đạn đạo đối không và đạn đạo đối không, đây là một trong các đòn sát thủ phòng không mà hắn nắm giữ. Có những đạn đạo đối không kia rồi, coi như là Lôi Đình chiến cơ đột kích, hắn cũng sẽ khiến đối phương phải trả một giá thê thảm. Sâu trong vườn đứng lặng lấy một cây đại thụ cao vút trong mây, ở chung quanh đại thụ sinh trưởng lấy một mảnh dây leo dài hẹp mọc ra dị hoa ăn thịt người. Đây là cây Mẫu Thụ vốn sinh trưởng trong Ô Lan sơn mạch. Bất quá so về với Mẫu Thụ nhìn thấy trong Ô Lan sơn mạch thì hình thể của nó nhỏ hơn rất nhiều. Những thực vật biến dị này khác với thực vật trước tận thế, chỉ cần cho chúng nó chất dinh dưỡng sung túc. Chúng liền có thể sinh trưởng nhanh chóng. Vốn gốc Mẫu Thụ này chỉ còn lại thụ tâm, nhưng sau khi được Nhạc Trọng sử dụng đại lượng thi thể của địch nhân và vô số tang thi nuôi sống, nó liền phát triển nhanh chóng. Trên một chạc cây của Mẫu Thụ kia, Bích Lục lấy cái chân nhỏ tuyết trắng ngồi ở phía trên, khuôn mặt dán vào khỏa Mẫu Thụ kia, hai mắt hơi lộ ra khoái hoạt thập phần. Nhạc Trọng nhìn Bích Lục ngồi trên chạc cây, trầm giọng nói: - Xuống đây đi, Bích Lục! Nhạc Trọng tuy rằng cây ghép biến dị Mẫu Thụ kia từ Ô Lan sơn mạch, lại lưu lại rất nhiều thủ đoạn phòng bị đối phương phản loạn. Hắn ở phiến khu vực này đã chôn xuống đại lượng boom điều khiển, một khi Mẫu Thụ kia có bất kỳ dị động, hắn liền kíp nổ boom điều khiển dưới mẫu thủ khiến đối phương tan nát. Bích Lục hướng về phía Nhạc Trọng tự nhiên cười nói mang theo một vòng làn gió thơm nhảy xuống khỏi cây nói: - Vâng! Chủ nhân. Nhạc Trọng hỏi: - Gốc Mẫu Thụ này lúc nào mới có thể sinh ra Thụ Quái mới? Bích Lục nói: - Hiện giờ liền có thể sinh ra Thụ Quái mới, bất quá muốn sinh ra thụ nhân cao cấp, còn cần đại lượng chất dinh dưỡng. Hiện giờ tuy rằng có thể sinh ra Thụ Quái mới, những đẳng cấp của Thụ Quái cũng sẽ không cao, chỉ chừng cấp 20, số lượng cũng chỉ có thể chừng một ngàn đầu. Nhạc Trọng nhướng mày trầm giọng hỏi: - Chất dinh dưỡng? Dùng Tang thi có được không? Bích Lục nói: - Có thể! Tang thi càng cao cấp năng lượng có được càng cao, đối với Mẫu Thụ mà nói chất dinh dưỡng cũng càng sung túc. Nhạc Trọng nói: - Như vậy, ngươi lập tức khiến Mẫu Thụ sinh sản ra một ngàn Thụ Quái đi. Ta có trọng dụng. - Vâng! Bích Lục mắt nhắm lại, một đạo lục quang nhàn nhạt từ trong thân thể nàng bắn ra, rơi vào trên Mẫu Thụ cực lớn kia. Cây Mẫu Thụ kia nhoáng một cái, từng đoàn từng đoàn trái cây từ trên cây rơi xuống trên mặt đất, sau đó vỡ ra, tất cả Thụ Quái cấp thấp chợt từ trong đám trái cây kia bò ra, mỗi một đầu Thụ Quái cấp thấp đều có được đẳng cấp cường hóa chừng 20. Nhạc Trọng nhìn đám Thụ Quái cấp thấp kia, ánh mắt lộ ra vẻ mĩm cười. Có những Thụ Quái này với tư cách pháo hôi, tỉ lệ tử vong của chiến sĩ nhân loại dưới trướng hắn sẽ hạ thấp không ít. Không lâu sau, dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng, Hốt Ngạch Nhiễm, Liệt Minh Nhất, Lý Quảng thống soái ba chi bộ đội dã chiến bắt đầu như mũi tên nhọn phát động tiến công về phía một thị trấn có bảy vạn Tang thi Liệt Minh Nhất lớn tiếng ủng hộ sĩ khí: - iến công! ! Tiến công! ! Kỵ binh lữ chúng ta là một thanh đao nhọn mạnh nhất dưới trướng thủ lĩnh. Chúng ta chiến vô bất khắc, công vô bất thắng, tuyệt đối phải là người đầu tiên giết vào trong huyện thành! - Tiến công! Tiến công! ! Chiến sĩ dưới trướng Liệt Minh Nhất lớn tiếng quát lên, mỗi người đều tràn ngập hưng phấn. Đây là trận chiến đầu tiên sau khi bọn hắn trở thành kỵ binh lữ, bọn hắn phải lập nhiều đại công, tranh thủ từ lữ thăng cấp thành sư Mặt khác Lý Quảng ở một bên cũng ủng hộ lấy sĩ khí: - Các huynh đệ, đệ nhất sư chúng ta là lợi kiếm sắc bén nhất trong tay thủ lĩnh. Chúng ta là mạnh nhất! ! Một trận chiến này chúng ta phải cjo bọn hắn xem xem thực lực của chúng ta. Tuyệt đối không thể bại bởi đệ tam lữ. Đệ nhất sư chúng ta tất thắng! ! - Tất thắng! Tất thắng! ! Từng tiếng gào thét chỉnh tề vang vọng bầu trời. Đời trước là đệ nhất sư của Thường Thắng Quân, chính là bộ đội được trang bị tốt nhất trong thảo nguyên quân đoàn, bọn hắn đánh bại Mãn Mông liên quân mạnh nhất trên thảo nguyên, bọn hắn lúc này không hề sợ hãi, sĩ khí cực cao. Hốt Ngạch Nhiễm lớn tiếng với chiến sĩ dưới trướng: - Một trận chiến này là cơ hội lập công của chúng ta. Nam tử Mông Cổ chúng ta đều là hảo nam nhi số một trên thảo nguyên, để bọn hắn nhìn một chút, cho dù chúng ta trang bị không bằng bọn hắn. Chúng ta cũng mạnh hơn bọn hắn nhiều. Đúng lúc này Cảnh Đại Trung mang trên mặt dáng tươi cười chen miệng nói: - Đúng! ! Dệ tam lữ chúng ta dưới sự lãnh đạo anh minh của thủ lĩnh nhất định sẽ vượt trội. Thủ lĩnh vạn tuế! ! Mọi người cùng ta hô, thủ lĩnh vĩ đại vạn tuế! ! - Thủ lĩnh vạn tuế! ! - Thủ lĩnh vạn tuế... Những chiến sĩ đệ tam lữ hai mặt nhìn nhau, cuối cùng vẫn dưới vẻ mặt bất đắc dĩ của Hốt Ngạch Nhiễm lớn tiếng kêu lên. Dưới sự dẫn dắt của thủ lĩnh các bộ, ba chi bộ đội dã chiến công kích một vạn sáu ngàn người rất nhanh đi tới thị trấn kia, hơn nữa liên thủ phát động tiên công về một ít huyện thành nhỏ. Huyện thành nhỏ kia dưới sự tiến công của một vạn sáu ngàn người rất nhanh đã bị thu phục, bảy vạn tang thi bên trong cũng bị toàn diệt. Từ một nơi hẻo lánh trong tiểu huyện, bọn hắn cũng tìm được hơn hai trăm người sống sót gầy như bộ xương khô. Nhân loại một khi bị buộc đến tuyệt cảnh sẽ phát ra đủ loại lực lượng không tưởng tượng nổi. Bọn hắn có thể sống sót dưới hoàn cảnh ác liệt nhất. Sau khi nghỉ ngơi hồi phục một lát, ba chi b ộ đội chợt phân thành ba bộ như ba mũi tên tiến công về các huyện thành chung quanh.