Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 820: Nơi Cực Viêm (1)




- Tiểu tử Chết tiệt, chờ lão tổ ta ra ngoài, mang toàn bộ người của Nhạc gia khai đao, mới có thể giải quyết mối hận trong lòng ta
Thanh Sơn lão tổ hung hăng nhìn ngọn lửa, lập tức hận thù hướng lối ra mà đi.
- Mọi người đi ra ngoài trước.
Trần Đào nhanh chóng hướng lối ra, lập tức Vũ Văn Giác, lão ma Bàn Thiên, Kim lão quái cũng đi theo.
- Sưu sưu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Mấy đạo thân ảnh từ bên trong Cực Viêm đi ra, hai người Hoàng Tôn lão tổ cùng Thanh Dương lão tổ sắc mặt hơi biến, nhìn thấy hai người đi tới chính là Long Dược cùng Thanh Sơn lão tổ, điều này làm cho hai vị cường giả đột nhiên có chút bận tâm.
Lập tức có mấy đạo thân ảnh đi theo ra, nhìn thấy đó là Trần Đào, Tôn Quân, Vũ Văn Giác ở phía sau, Hoàng Tôn cùng Thanh Dương lão tổ lúc này mới hơi yên tâm một chút, nhưng mà những người đi ra sắc mặt càng thêm khó nhìn.
Thanh Sơn lão tổ cùng Long Dược rời đi, sau đó gấp gáp chạy đi, bọn họ cũng không dám ở trong phạm vi Thần hoàng tộc kết giới dừng lại, tại Cực Viêm này nhóm người Trần Đào nếu đi chậm một chút, đến lúc đó bên đối phương có thêm Hoàng Tôn lão tổ thì không xong rồi.
- Sưu sưu.
Mấy đạo thân ảnh lao xuống chân núi, đó chính là Trần Đào, Vũ Văn Giác, lão ma Bàn Thiên.
- Trần Đào trưởng lão, những người khác đâu, chỉ còn mấy người các ngươi sao?
Hoàng Tôn trưởng lão nhìn lão ma Bàn Thiên, Kim lão quái, Nam Tương Tử một chút, lập tức khẩn trương nhìn Trần Đào hỏi.
- Hoàng Tôn lão tổ, thời gian này ta cũng không biết nên nói như thế nào, Nhạc Thành cùng tất cả mọi người bị Cực viêm Thiên Hoả trận vây khốn, hai mươi ngày này chúng ta cũng không có bất kỳ biện pháp nào.
Trần Đào cười khổ trả lời.
- Bị cực viêm Thiên Hoả vây khốn, chẳng lẽ ngươi cũng không có biện pháp sao?
Hoàng Tôn lão tổ đột nhiên biến sắc.
- Cực viêm Thiên Hoả thực lực tăng mạnh, ta căn bản không thể chống lại, chúng ta tìm được bản thể cực viêm Thiên Hoả rồi, nhưng mà Nhạc Thành bị Thanh Sơn lão tổ đánh cho trọng thương không kịp chạy ra, đã bị vây khốn bên trong.
Trần Đào nói.
- Đáng chết, Thanh Sơn đáng chết, ta không thể buông tha hắn.
Hoàng Tôn tức giận nhìn phương hướng Thanh Sơn lão tổ vừa mới bỏ đi, nhưng hắn chưa có đuổi theo, lúc này vẫn chưa biết tình huống đám người Nhạc Thành như thế nào.
- Trần Đào trưởng lão, Lạc Nhạn, Hoàng Vũ, Trần Xuân trưởng lão có ở đây không?
Hoàng Tôn nhìn Trần Đào tiếp tục hỏi.
Bọn họ biết trên người Nhạc Thành có dị bảo vật, nếu Nhạc Thành bị vây khốn, ta cũng không biết bọn hắn thế nào, cực viêm Thiên Hoả quá mạnh mẽ, ta căn bản không thể xuống dưới.
Trần Đào thở dài.
- Trần Đào trưởng lão, không biết có nhìn thấy Thượng Quan Uyển Nhi đồ nhi kia của ta và đồ tôn Dịch Thiến không.
Thanh Dương lão tổ nhìn Trần Đào hỏi.
- Các nàng đều ở tại đây, chỉ cần Nhạc Thành có thể ra, vậy không có chuyện gì.
Trần Đào nói.
Lúc Cực Viêm mở ra, thời gian chỉ còn lại nửa canh giờ, thời gian không nhiều lắm. Hoàng Tôn bất đắc dĩ nhìn về phía cửa ra vào Cực Viêm, thời gian nửa canh giờ đã đến.
Trong tháp Hạo Thiên, khí tức Nhạc Thành đạt đến tình trạng cường hãn dị thường, mà lúc này khí tức đã là Hợp Thể Kỳ trung kỳ đỉnh cao, chỉ cần đột phá đến Hợp Thể Kỳ hậu kỳ, tựa hồ là không đủ, nhưng trong lúc này tiến bộ đã rất nghịch thiên rồi. Kiếp trước Nhạc Thành tiến đến Hợp Thể Kỳ trung kỳ tu luyện tới hậu kỳ, trọn vẹn mất bốn mươi năm, đây là có một số kỳ ngộ cơ duyên , mà bây giờ thời gian Nhạc Thành tu luyện tổng cộng vẫn chưa tới mười lăm năm.
Vốn Nhạc Thành nếu muốn đến Hợp Thể Kỳ trung kỳ đỉnh cao, coi như có tháp Hạo Thiên, cũng cần không ít thời gian, nhưng bây giờ luyện hóa thành công Thái Dương Chân Hỏa khiến cho tu vi đạt đến Hợp Thể Kỳ hậu kỳ đỉnh cao, đây là một đại cơ duyên, tu vi Nhạc Thành về sau đến Đại Thừa kỳ, cùng Độ Kiếp Kỳ, nhưng mà Thái Dương Chân Hỏa về sau cũng không dễ dàng luyện hóa được, lúc này quả thật đáng giá.
Nhạc Thành mở hai mắt ra, trong hai mắt sáng lấp lánh, mọi người sau khi nhìn ánh mắt của Nhạc Thành, tất cả mọi người cảm thấy kính sợ.
- Tiểu tử này, thực lực tăng vọt không ít, thật là nghịch thiên.
Hoả Lão nhìn Nhạc Thành bất đắc dĩ thở dài.
- Thật đúng là quái vật, thực lực tăng vọt cũng quá nhanh.
Vũ Văn Minh Quang chăm chú nhìn Nhạc Thành, trong ánh mắt chỉ còn lại vẻ kinh thán cùng bất đắc dĩ, nghĩ lúc bắt đầu đến viễn cổ kết giới, lúc đó, thực lực Nhạc Thành còn chưa bằng hắn, nhưng bây giờ, thực lực của hắn cùng Nhạc Thành cách nhau quá lớn rồi.
- Nhạc Thành, chúng ta nên đi ra, hôm nay là ngày cuối cùng, nếu không ra ngoài chúng phải ở chỗ này tu luyện năm trăm năm.
Hoả Lão nhìn Nhạc Thành nói.
- Đã đến giờ.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, cảm thấy bên trong biến hóa, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười, mình rốt cục gắng gượng đã qua, bây giờ có Thái Dương Chân Hỏa trong người, thực lực của mình lần nữa tăng cường không ít, bây giờ nếu gặp Thanh Sơn lão tổ, Nhạc Thành hoàn toàn chỉ bằng Thái Dương Chân Hỏa nắm chắc giết chết Thanh Sơn lão tổ
- Chư vị chúng ta ra ngoài.
Thủ ấn trong tay Nhạc Thành vừa thu lại, lập tức mọi người xuất hiện ở bên ngoài tháp Hạo Thiên, trong thạch động vẫn tràn ngập ngọn lửa ngập trời, nếu không có Nhạc Thành có Thái Dương Chân Hỏa bao phủ mọi người trong đó, mọi người lúc này cũng đã bị đốt cháy thành tro tàn rồi.
- Nhạc Thành, ngọn lửa này quá lớn, chúng ta làm sao ra ngoài?
Hoả Lão bất đắc dĩ nói, đối với Hoả Lão mà nói cả đời cùng chơi với lửa, nhưng mà bây giờ nhìn thấy Thái Dương Chân Hỏa, hắn căn bản bất lực.
- Ngọn lửa quá lớn, cũng không chỉ như vậy.
Nhạc Thành đầu nhìn mọi người nói:
- Tất cả mọi người đi theo ta.
- Thái Dương Chân Hỏa, thu.
Thủ ấn trong tay Nhạc Thành đánh ra, trên khuôn mặt lộ ra vẻ mỉm cười, trong miệng nói, lập tức ngọn lửa ngập trời trong thạch động toàn bộ hít vào trong bụng Nhạc Thành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.