Tuyết Đỉnh Cà Phê

Chương 5: Vì một ly nước ấm



Edit: Mưa

———

Thật ra Thường Lục có thể rút ra khỏi người Đình Nhiễm trước khi bắn tinh, nhưng ngay khoảnh khắc đó dục vọng chiếm hữu của anh đột nhiên nổi lên.

Có lẽ là do tật xấu từ trong xương cốt của Alpha quấy phá khiến anh muốn lưu lại hơi thở chính mình trên người Đình Nhiễm. Khiến cậu từ trong ra ngoài đều mang dấu vết của anh, khiến cậu bị tinh dịch và tình dục của anh mê hoặc, trở thành một bé dâm chỉ có thể ưỡn mông cầu xin anh chịch, không có bất kỳ kẻ nào có thể mơ ước cậu.

Cũng vì nguyên nhân này mà sau khi bắn tinh xong Thường Lục không rút ra mà vẫn để dương v*t chặn kín miệng lỗ, càng mạnh mẽ đâm sâu vào.

Theo từng động tác đâm rút, nước dâm và tinh dịch hoà vào nhau tạo thành bọt trắng ở giữa nơi giao hợp. Đình Nhiễm rấm rứt khóc lóc cầu xin:

"Thường, Thường Lục, anh mau rút ra đi. Bụng em, bụng em căng quá ưm..."

Thường Lục không quan tâm, thậm chí còn nắm chặt eo Đình Nhiễm hung hăng đâm sâu dương v*t của mình vào trong lỗ thịt. Ép Đình Nhiễm đến mức bị *** sướng không chịu được, lại sợ hãi không biết bụng mình có thể bị *** hỏng luôn không.

Lỗ thịt của cậu vẫn chảy nước dâm không ngừng, ngoài miệng lỗ bị chà đạp đến đỏ lên, căng ra không còn một nếp uốn nào. dương v*t phía trước rỉ tinh tí tách, làm thân dương v*t vốn đã ướt giờ càng ướt hơn.

Đột nhiên Đình Nhiễm cảm giác có gì đó sai sai, cậu nhớ lại lúc mình mới vào cửa Thường Lục có rót cho cậu một ly nước ấm, ánh mắt trở nên hoảng sợ.

"Thường, Thường... dừng...a..."

Đình Nhiễm đẩy Thường Lục ra muốn để anh dừng lại trước, nhưng lúc này Thường Lục lại xoay người cậu một cái, dương v*t vẫn cắm trong mông cậu mạnh mẽ thay đổi tư thế của hai người. Bởi vì góc độ chuyển đổi mà dương v*t hung hăng cọ xát qua điểm nhạy cảm của Đình Nhiễm, kích thích cậu thét một tiếng chói tai ngắn ngủi.

Thường Lục nắm lấy một chân Đình Nhiễm đặt lên vai chính mình rồi cúi người đè cậu lại, bắt đầu dùng sức đâm vào.

dương v*t nóng cứng liên tục sượt qua tuyến tiền liệt làm Đình Nhiễm sướng đến tê da đầu, khiến cậu chỉ có thể rên rỉ từng tiếng đứt quãng không thể nói được một câu trọn vẹn. Ngay cả động tác đẩy người ra trông càng giống như muốn mà vẫn tỏ vẻ vậy.

Thường Lục giống như bị t*ng trùng lên não, hai tai cũng chẳng nghe được gì. Anh nhìn chằm chằm đôi môi đỏ tươi trơn bóng của Đình Nhiễm, cúi đầu hôn xuống.

"Ưm hưm...."

Đình Nhiễm mở to hai mắt, lông mi vươn nước mắt há miệng muốn nói chuyện nhưng lại bị cái hôn mạnh mè kia đè lại. Bụng bị đâm đến nhô lên, dương v*t vì nghẹn nước tiểu mà tím đỏ cả lên. Đình Nhiễm cào lên tay Thường Lục mấy cái, đầu óc căng thẳng khóc đến đáng thương.

Trong mắt Thường Lục này chỉ còn lại tình dục cuồng nhiệt, không biết Thường Lục đưa tay xuống dưới thân hai người lúc nào, bàn tay to nắm lấy dương v*t cậu sục lên sục xuống. Anh khéo léo chơi đùa hai trứng dái của Đình Nhiễm, ngón tay cọ xát quy đầu, móng tay không ngừng đâm chọt vào lỗ sáo đang nhả dịch dâm không ngừng.

Đình Nhiễm bị chơi đến căng người, bởi vì đang nhịn tiểu nên dương v*t vừa đau vừa sướng, tinh dịch và nước dâm vẫn đang tuôn ra như suối từ lỗ sau. Khoang miệng cậu cũng bị Thường Lục liếm mút điên cuồng, nước bọt không nuốt kịp chảy dọc theo khoé miệng cậu xuống, bởi vì xấu hổ và sợ hãi mà hốc mắt cũng dâng đầy nước mắt.

Có thể nói những chỗ có thể chảy nước trên người cậu đều đang chảy nước ra.

Thường Lục đột nhiên đâm sâu vào rồi bắn bên trong một lần nữa.

Trong nháy mắt tinh dịch nóng bỏng đã phun đầy trong khoang sinh sản nhỏ hẹp, sức bắn thật lớn đẩy cả tinh dịch và nước dâm vào chỗ sâu nhất trong bụng khiến bụng cậu hơi phồng lên, trông giống như đang mang thai vậy.

Đình Nhiễm rên lên một tiếng, phòng tuyến trong đầu cuối cùng cũng vỡ tan.

Mùi nước tiểu nhàn nhạt truyền từ thân dưới của Đình Nhiễm lên. Lúc đầu chỉ chảy ra một chút, sau đó hoàn toàn không kiềm được bắn hết lên bụng dưới của Thường Lục rồi chảy xuống làm ướt cả ga trải giường. Đình Nhiễm che mắt, khóc không dừng lại được.

Cuối cùng Thường Lục cũng tỉnh táo lại.

Anh nhìn Đình Nhiễm đang khóc ấm ức dưới thân mình, cơ thể cứng đờ trong phút chốc. Anh hơi chột dạ rút dương v*t ra, sau đó nâng mặt Đình Nhiễm lên dịu dàng hôn cậu.

"Không sao đâu, không sao mà Mộc Mộc. Đây là chuyện bình thường thôi Mộc Mộc.... Mộc Mộc ngoan nhé, đừng lo lắng."

"Ai... huhu ai bảo anh đổi tư thế.. ai bảo huhuhu ai bảo anh không nghe em, em nói.. ai bảo anh... huhu ai bảo anh cho em uống nước làm gì huhu a a a..."

"Anh sai rồi! Mộc Mộc ngoan, em nghe anh nói này. Em không sai, là do anh không chú ý tới cảm nhận của em, là lỗi của anh."

"Hức..."

Bởi vì Thường Lục bất ngờ rút dương v*t ra nên không chỉ có dương v*t của Đình Nhiễm là đang bắn nước tiểu, mà lỗ thịt phía sau cũng trào ra một lượng lớn tinh dịch khiến nơi giữa hai chân cậu ướt dầm dề. Thật sự là xấu hổ đến cực điểm.

Đình Nhiễm khóc vô cùng đáng thương, đôi mắt đỏ hết cả lên, mũi hít hít liên tục giống như bé thỏ con vậy. Thường Lục thấy mà đau lòng muốn chết, nhưng nghĩ đến nguyên nhân Đình Nhiễm khóc thì nội tâm của anh lại bừng lên một cảm giác hưng phấn kỳ lạ.

Suy nghĩ trong nội tâm bị cơ thể thành thật thể hiện ra hết. Đình Nhiễm đang khóc thì đột nhiên cảm giác được có thứ gì đó chọt chọt giữa háng mình. Cậu thút thít cúi đầu nhìn thoáng qua qua, sau đó cả người cứng lại trong nháy mắt, cậu khó tin ngẩng đầu nhìn Thường Lục.

"Anh cứng nữa hả?!".

||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Trấn Quốc |||||

Thường Lục mới an ủi Đình Nhiễm xong, giờ bị chọc trúng tâm tư trong lòng khiến lưng anh cứng lại trong chớp mắt.

Anh ho khan hai tiếng, mặt hơi đỏ lên. Hai mắt nhìn lung tung khắp nơi nhưng không dám nhìn Đình Nhiễm một cái.

Đình Nhiễm lại oà một tiếng khóc lên: "Anh cố ý đúng không?! Anh cố ý!"

Đình Nhiễm xấu hổ bắt đầu trốn tránh trách nhiệm. Dù sao mới nãy cậu vẫn chưa kịp nói gì đã bị Thường Lục ép rơi vào sâu trong bể dục rồi.

"Đúng là anh cố ý." Thường Lục không định giải thích. Đợi sau khi Đình Nhiễm trách móc xong mới khẽ hôn lên khoé mắt đong đầy nước mắt của Đình Nhiễm, dịu dàng nói.

"Là do anh muốn thấy dáng vẻ mất kiểm soát của em dưới thân anh."

Tiếng khóc của Đình Nhiễm chợt im bặt:?!

Thường Lục không nói nữa, anh chống tay nghiêng đầu mút đầu lưỡi Đình Nhiễm, bắt đầu hôn cậu.

Đây là một nụ hôn an ủi rồi lại mang theo sự lưu luyến khó tả.

"Anh đã mơ ước em rất lâu nên nhịn không được làm hơi quá đáng một chút."

"Em sẽ trách anh à?"

"Á...." Đình Nhiễm đỏ mặt hỏi.

"Anh có ý gì vậy? Có phải anh đã thích em từ lâu rồi đúng không?"

"..." Thường Lục nhìn vẻ mặt hóng chuyện của Đình Nhiễm, hơi bất đắc dĩ thở dài.

"Bé ngốc, anh chỉ đợi em hiểu ra thôi mà đã đợi suốt 8 năm rồi đấy."

"Hả?" Đình Nhiễm trừng to mắt.

"8 năm trước em mới có 15 tuổi thôi, với cả khi đó em vẫn chưa phân hoá nữa mà. Chẳng may em phân hoá thành Alpha thì sao bây giờ?"

Thường Lục im lặng trong chốc lát, nói: "Anh không ngại AA luyến đâu."

"Anh nói xạo." Đình Nhiễm rầm rì oán trách.

"Trước đó anh còn nói em ngang ngược tuỳ hứng, kiêu ngạo làm càn, gây sự vô cớ. Hình tượng của em trong lòng anh tan nát như vậy thì sao anh có thể yêu thầm em lâu vậy được?!"

Thường Lục cong khoé môi: "Nhưng những lời đó với anh đều là khen ngợi."

"Em chỉ đối xử với mỗi anh như vậy nên đó là lời khen ngợi."

Đình Nhiễm nghe xong mặt càng đỏ hơn: "Hoá ra anh thích em như vậy."

Lần này Thường Lục không trả lời, chỉ nghiêng đầu hôn Đình Nhiễm một cái.

Đang hôn giữa chừng thì Đình Nhiễm đẩy Thường Lục ra, ngượng ngùng nói: "Đi tắm trước đã, tắm xong rồi hôn sau."

Mặc dù Thường Lục tỏ vẻ không để ý nhưng cậu không chịu nổi dáng vẻ Thường Lục dính nước tiểu trò chuyện với cậu.

Thường Lục nhướng mày, ôm ngang Đình Nhiễm lên bế cậu vào nhà tắm: "Đi thôi."

"Tắm, tắm cùng nhau ạ?"

"Em nói xem."

"Khụ, được ạ."

...

"Ưm... em đã nói đừng hôn nữa mà, tắm xong rồi hôn sau."

"Hôn tuyến thể cũng không được sao?"

"Không được!"

"Sao anh cứ hỏi em hoài vậy?!"

Trong phòng tắm mờ mịt hơi nước, Đình Nhiễm bị Thường Lục đè trên tường bắt ưỡn mông ra để tiện cho anh rửa sạch tinh dịch bên trong.

Hai ngón tay linh hoạt moi móc trong vách ruột kéo tinh dịch ra ngoài. Đình Nhiễm đè nén sự xấu hổ đong đưa eo phối hợp với động tác tay của Thường Lục, đổi lấy cái hôn khích lệ của anh.

"Mộc Mộc ngoan lắm."

Đình Nhiễm cắn môi dưới, đè tiếng rên rỉ sắp bật ra lại. Cậu nhìn chằm chằm gạch men trắng tinh trước mắt, trong đầu bắt đầu đếm dê.

1 con dê, 2 con dê, 3 con dê, 4 con dê, 5 con dê... 29 con dê...

Ngón tay trong lỗ thịt đột nhiên dùng sức cọ xát tuyến tiền liệt của cậu, kích thích cả người cậu run lên, dương v*t phía trước cũng hơi cương lên.

"Thường Lục, vẫn chưa rửa sạch à anh?"

"Chưa, còn chút nữa." Giọng nói của Thường Lục khàn khàn mang theo dục vọng dày đặc.

Còn chút nữa hả...

Được rồi, đếm dê tiếp thôi.

Nãy... đếm được mấy con dê rồi nhỉ?

Ngay lúc Đình Nhiễm nhắm mắt định dẹp hết tạp niệm bắt đầu đếm dê lại thì đột nhiên một cơ thể ấm áp cao to dán lên lưng cậu, hai núm vú trước ngực cũng bị bàn tay to bao trùm. Hai bàn tay mạnh mẽ nắn bóp ngực cậu tạo thành đủ loại hình dạng, hai ngón trỏ thon dài lần lượt đè lên hai núm vú đã bị chơi đến sưng đỏ, móng tay khẽ cọ quẹt moi móc trên lỗ sữa.

Đình Nhiễm bị chơi đến đỏ mặt, hai chân mềm nhũn sắp khuỵu xuống sàn nhưng lại được một cánh tay săn chắc có lực vớt về kịp thời.

Cái tay kia hướng dẫn cậu chống tay lên tường, sau cổ truyền đến âm thanh mút mát, lỗ thịt cũng bị dương v*t nóng bỏng nhẹ nhàng cọ xát. Đình Nhiễm chống tường, trước ngực chạm trúng tường gạch lạnh lẽo vài lần rồi bị đôi tay của chủ nhân khó khăn ngăn lại.

Lỗ đít mới rửa sạch lại chảy nước dâm, Thường Lục vỗ vỗ mông cậu ra hiệu cậu ưỡn mông ra nhiều hơn để tiện cho anh cắm ngón tay vào. Ai ngờ ngón tay mới cắm vào không lâu, bên tai cậu đã vang lên giọng nói khàn khàn gợi cảm của người đàn ông:

"Làm sao đây? Lỗ dâm của em hình như rửa mãi không sạch được thì phải."

Đình Nhiễm nghe xong lỗ tai đỏ bừng lên. Cậu cắn môi không đáp, nghe anh nói tiếp:

"Anh muốn dùng công cụ được không em?"

"Công cụ gì?" Đình Nhiễm hỏi theo bản năng.

"Ừm.. có chút cứng, có chút thô, nhưng khá dài."

"Có lẽ cái này có thể rửa sạch ở chỗ sâu hơn nữa đấy."

Đình Nhiễm: "......"

Muốn ** thì ** đi, tìm cớ nhiều vậy làm gì?

"Được không Mộc Mộc?"

Người đàn ông không nhận được câu trả lời kiên nhẫn hỏi lại lần nữa. Trông anh như một quý ông phong độ nhẹ nhàng, nhưng cái tay kia đã sớm đâm vào nơi bí ẩn quậy cho nó rối tung cả lên rồi.

Đình Nhiễm nghiến răng nghiến lợi: "Được."

Lúc này người đàn ông mới rút ngón tay ra thay bằng vật vừa cứng vừa thô vừa dài kia.

dương v*t đâm thẳng vào chỗ sâu nhất rồi nhẹ nhàng quấy đảo bên trong giống như thật sự muốn moi những tinh dịch còn sót lại ra. Nhưng về sau càng lúc càng dùng sức, mạnh mẽ đến mức đè cả người Đình Nhiễm dính sát vào mặt tường. Sườn mặt và ngực cậu chạm phải tường gạch lạnh băng, cả người bị *** đến không biết đâu là đâu.

"Làm sao bây giờ? Hình như vẫn chưa đủ sâu rồi." Giọng nói buồn rầu của người đàn ông truyền đến.

Vì thế anh vỗ vỗ đùi Đình Nhiễm, thân thiết nói: "Không thì em ưỡn mông cao chút nữa đi, như vậy sẽ vào sâu hơn đấy."

Đình Nhiễm: "......"

Đm!

Rốt cuộc vì sao cậu lại cho rằng Thường Lục rất dịu dàng chứ?

Rõ ràng là ác liệt không chịu nổi mà!

...

[XIN GIÚP ĐỠ] Tôi thích anh em tốt của mình, nhưng hình như anh em tốt của tôi là trai thẳng. Tôi nên làm gì bây giờ?

832L: Chủ topic (giấu tên)

Thời gian 18:33

Mặc dù không biết vì sao mới có 1 ngày mà topic này đã có nhiều bình luận như này, nhưng tôi vẫn cảm ơn mọi người đã giúp đỡ tôi nhé!

Tối qua tôi và anh ấy đã bắt đầu yêu nhau rồi!

😘😘 ❤️❤️

———

Lời tác giả:

Viết đên đây là kết thúc rồi. Vốn dĩ tui định viết đến đoạn đánh dấu là ngừng đó ha ha ha, nhưng tui muốn kết thúc tròn 15000 chữ nên tiếp tục viết tiếp này.

Trước đó tui vẫn luôn cho rằng tui viết chậm là bởi vì không có nghĩ ra cốt truyện hay. Nhưng lúc tui viết bộ này gần như không ngừng nghỉ cứ viết liên tục luôn... Xem ra tui chỉ thích hợp viết truyện ngắn mấy vạn chữ thôi 😩 Những người gõ 1 tiếng được mấy ngàn chữ sao làm được vậy không biết? Hâm mộ họ thật sự 🥹

- Hoàn toàn văn -

———

Lời editor:

Hơi tiếc vì đoạn đánh dấu tác giả viết qua loa quá, tui đã mong chờ 1 màn đánh dấu hỏny hơn cơ 😭

Một bộ truyện H ngắn nên không có gì để nói nhiều cả, tiếc là với cái thiết lập của Thường Lục thì viết dài cũng ngon lắm ế. Ngoài mặt đứng đắn trong bụng dăm ngầm công mlem muốn chết luôn 🤤

Bộ này tui edit cứ bị mất hứng ngang chả hiểu sao, có 5c mà edit từ năm ngoái tới năm nay hơn nửa năm mới xong 🤣 Khó tin vãi!

Thôi giờ hoàn em nó rồi, mai tui quay lại với bác sĩ Giang bác sĩ Thẩm của tui đây, nhớ 2 anh bác sĩ gòyyyy 😘

Cuối cùng thì cảm ơn mn đã ủng hộ tui nhá! Yêu mn ❤️

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!