Tuyệt Thế Cường Long

Chương 147: Giờ anh đã hiểu ý tôi chưa?"




"Thật sao?"
"Vậy tôi cũng muốn xem xem, tôi làm sao lại không thể động vào anh đấy."
"Cũng muốn xem vị thiếu đà chủ mà anh luôn miệng nhắc đến kia, tôi làm sao lại không thể động vào."
Tề Đẳng Nhàn cười, chậm rãi bước tới.
Tên đầu trọc tức run người, nhưng hắn lại không phải là đối thủ của Tề Đẳng Nhàn, chỉ có thể bất lực nhìn đám thuộc hạ rồi tức giận nói "Bọn mày còn thất thần ở đó làm gì, bắt lấy hắn!"
Mấy tên thuộc hạ không dám tiến lên, chỉ biết co rúm lại một chỗ, cảnh tượng Tề Đẳng Nhàn chỉ trong chốc lát đã có thể hạ gục tên đầu trọc vừa rồi, khiến bọn chúng vô cùng chấn động.
Tề Đẳng Nhàn chạy tới trước mặt Trương Nhu, tiện tay kéo cô đến bên mình, sau đó đẩy cô về phía Lý Vân Uyển.
Trương Nhu lảo đảo ngã trước mặt Lý Vân Uyển, được cô đỡ ngồi xuống.
"Không sao đâu, đừng khóc nữa, anh ấy sẽ lo liệu thôi." Lý Vân Uyển vỗ vai Trương Nhu, an ủi nói.
"Không sao ư?"
"Hắn sẽ lo liệu sao?"
"Để tao xem hắn sẽ lo thế nào đây!"
Tên đầu trọc gầm lên, hung ác nói "Hôm nay, tất cả bọn mày đều phải chết!"
Đúng vào lúc này, một người đàn ông từ ngoài cửa bước vào, người đàn ông này tương đối trẻ tuổi, quần áo sang trọng, mái tóc cắt ngắn, toàn thân toát ra khí chất bất cần đời.
Đi theo hắn là một vài mỹ nữ ăn mặc xinh đẹp, nhìn có chút quen mắt, có lẽ là nhân vật nổi tiếng trên mạng.
"Đầu trọc, cậu làm sao bây giờ lại vô dụng vậy hả? Kêu cậu đi bắt một cô gái tay trói gà không chặt mà lại phải mất nhiều thời gian như vậy?"
Người đàn ông xoa xoa đầu mũi của mình, cực kì không hài lòng nói.
"A... thiếu đà chủ, thực xin lỗi, thực xin lỗi, là tôi vô dụng không thể hoàn thành tốt!" Trước mặt người đàn ông này, tên đầu trọc đến nửa câu bao biện cũng không dám, trực tiếp nhận lỗi, liên tục giải thích, trông có vẻ vô cùng sợ hãi.
Sau khi Trương Nhu nhìn thấy vị tiểu đà chủ này, sắc mặt lập tức biến sắc, kinh hoàng nói "Từ Dương..."
Từ Dương liếc nhìn cổ tay bị bẻ cong của tên đầu trọc, không thể không ồ lên một tiếng, sau đó cười lạnh nói "Đây là gặp phải cao thủ rồi nha, tay bị bẻ đến thế kia mà?"
Tên đầu trọc ngượng ngùng cười, không dám nói thêm một lời, sự vô dụng của hắn đã tạo nên sự không vui này, nếu còn nói sai điều gì, quả thực có thể lập tức mất mạng.
thiếu đà chủ Từ Dương của Long Môn ở tỉnh Đông Hải, còn nổi tiếng ương bướng.
"Được rồi, oan có đầu nợ có chủ, mang người đi là được rồi. Ai làm cậu bị thương, thì bắt hắn tự mình đứng ra giải quyết, đừng làm liên quan đến gia đình." Từ Dương điệu bộ biếng nhác nói.
Mấy người hot girl mạng này thấy dáng vẻ đó của Từ Dương, không khỏi cảm thấy vô cùng oai phong.
"Đây mới chính là nhân vật lớn đó nha, không phải là kiểu... mấy tên cường hào trong danh sách địa phương chúng ta, chỉ biết dùng tiền để thương, làm gì có ai có chút phong thái như này chứ?"
"Thật không hổ là thiếu đà chủ của Long Môn Đông Hải, mỗi tiếng nói hành động tuy có chút lãnh đạm tùy ý, nhưng lời nói ra lại vô cùng đáng giá, nhất ngôn cửu đỉnh*."
"So với thiếu đà chủ, đám người tặng quà cho chúng ta đúng thật chỉ là một lũ quê mùa, cả ngày chỉ toàn nghĩ đến việc ngủ với chúng ta, nằm mơ đi!"
Lời nói của Từ Dương rót vào tai bọn họ giống như miệng vàng lời ngọc vậy.
Tề Đẳng Nhàn như nghe thấy chuyện cười, thú vị thật đấy, khiến hắn tự mình đứng ra kết thúc sao?
"Làm sao? Không muốn đứng ra thừa nhận à? Vậy thì đừng trách tôi tính tội liên quan, mang người nhà anh vào tính luôn một thể." Từ Dương lắc đầu, tiện tay châm một điếu thuốc.
Tề Đẳng Nhàn không khỏi cười tiên về phía trước, nói "Để người ở lại, bồi thuờng tiền thuốc men, tôi sẽ giữ lại cho cái mạng chó này để còn tiếp tục đi kiêu ngạo với người khác."
Ngay khi Tề Đẳng Nhàn nói ra lời này, ai ai cũng đều không khỏi sửng sốt, nhất là mấy người hot girl mạng.
"Tên này là bị ngu sao? Lại dám nói chuyện như vậy với thiếu đà chủ chứ? Chán sống rồi à?"
"Tôi đây là lần thứ hai thấy có người dám vô lễ như vậy với thiếu đà chủ, và lần đầu thấy người, cỏ trên mộ hắn đã cao ba thước rồi đấy!"
"Mày là ai chứ? Lại dám ăn nói như vậy! Trước mặt thiếu đà chủ còn không mau quỳ xuống? Bằng không, mỗi phút trôi qua cả nhà mày đều chết hết!"
Từ Dương vẫy tay, ý bảo những cô nàng hot girl mạng này bình tĩnh một chút, rồi nhìn Tề Đẳng Nhàn mỉm cười nói "Anh nói sao cơ, tôi nghe không rõ, lặp lại lần nữa xem?"
"Nếu lỗ tai anh không tốt như vậy, tôi có thể quyên góp chút." Tề Đẳng Nhàn nói "Đừng đứng trước mặt ta giả vờ hung hăng nữa, bởi vì anh không đủ trình."
"Ha ha ha..." Từ Dương lập tức cười phá lên.
Không đủ trình?
Từ Dương hắn mà phải giả vờ hung hăng sao?
Mỗi một câu hắn nói ra, ai ai cũng đều tôn sùng như thánh chỉ!
Người phụ nữ hắn muốn, không cần chờ đến tối, tất cả đều sẽ ngoan ngoãn tự giác leo lên giường hắn nằm!
Hắn muốn cái gì, không cần nói nhiều sẽ có người quỳ xuống dâng lên cho hắn.
Vậy mà bây giờ, lại có kẻ dám nói hắn không đủ trình, còn nói hắn giả vờ hung hăng sao?
"Tên ngốc này đơn giản là chán sống rồi, tôi đoán có lẽ chúng ta sẽ chẳng được nhìn thấy mộ của hắn đâu, bởi vì hắn đã bị đánh cho tan xương nát thịt rồi!"
"Dám thách thức thiếu đà chủ, tôi cũng xin bái phục sự dũng cảm của hắn luôn đấy, chẳng qua cũng chỉ là một tên đần đầu óc không bình thường mà thôi!"
"Đúng là không biết sợ mà, hôm nay thành phố Trung Hải lại có thêm một người chết rồi."
Những cô nàng hot girl mạng này đều đang trò chuyện sôi nổi, ai ai cũng đều cảm thấy Tề Đẳng Nhàn đắc tội với Tư Dương thì chỉ có con đường chết mà thôi.
Tư Dương sắc mặt lạnh tanh, vẫy tay một cái, từ ngoài cửa mấy tên cao to vạm vỡ lập tức đi vào.
Những người đàn ông cao to này so với đám thuộc hạ của tên đầu trọc khí chất hoàn toàn khác biệt, tất cả họ đều mặc âu phục màu đen, toàn thân toát ra một khí chất lạnh lùng, tuy ánh mắt đã được cặp kính râm giấu đi, nhưng vẫn có thể hình dung được chúng sắc bén và hung hãn đến thế nào!
Đứng trước mặt người như thế, bất giác khiến bản thân cảm thấy mình thật nhỏ bé, lúc này đây lại cùng lúc xuất hiện năm người như vậy, khí thế này thật sự khiến người bình thường không tài nào chịu nổi!
Từ Dương bình tĩnh nói "Anh chắc chắn muốn khiêu khích tôi sao?"
"Tôi cho anh một cơ hội nữa, lập tức quỳ xuống hay là để tôi phải lặp lại một lần nữa?"
Tề Đẳng Nhàn ngây người.
"Cô xem, hắn sợ rồi kìa!"
"Ha ha, đó là đương nhiên, một khi thiếu đà chủ đã ra tay, không người nào là không sợ!"
"Hôm nay có thể dùng bữa cùng thiếu đà chủ, thực sự vô cùng vinh hạnh, lại còn có thể nhìn thấy anh ấy dạy dỗ người khác, tôi có thể quay về khoe khoang cả đời ấy chứ!"
"Vậy cô cứ quay về khoe khoang cả đời đi, tôi chỉ muốn khoe khoang với thiếu đà chủ buổi tối hôm nay thôi..."
Mấy cô nàng hot girl mạng tất cả đều tươi cười, sự ngưỡng mộ của họ đối với Từ Dương cứ thế tăng vọt lên.
Tên đầu trọc không khỏi nhe răng cười nói "Tên nhãi ranh này, đây đều là cao thủ của Long Môn chúng ta, ngay cả ngón út của tao đây cũng không bằng bọn họ!"
"Đừng tưởng cứ đánh đấm giỏi là được, đối đầu với bọn họ, đến cả cái rắm mày cũng không bằng!"
"Mau mau quỳ xuống, tự chặt hai tay của mình đi!"
Cuối cùng Tề Đẳng Nhàn cũng khôi phục lại tinh thân, sau đó nhìn Từ Dương gật đầu, nói "Tôi chắc chắn, chẳng lẽ anh là đồ ngốc không hiểu tiếng người à!"
"Đã vậy, để tôi nói thẳng ----"
"Đm!" (Cái này TĐN nói nha)
"Giờ anh đã hiểu ý tôi chưa?"
Tề Đẳng Nhàn vừa nói ra những lời này, những cô nàng hot girl mạng lập tức yên lặng, từng người một nhìn hắn với ánh mặt không thể tin nổi.
"Tên ngọc này đang nói cái gì vậy? Sao hắn dám thô lỗ xúc phạm thiếu đà chủ như vậy chứ?"
"Ôi trời đất ơi... Tôi không thể tưởng tượng được hắn sẽ bị thiếu đà chủ đánh thành bộ dạng thế nào nữa, hắn thật sự rất ngu xuẩn!"
Tề Đẳng Nhàn cảm thấy Từ Dương có vẻ nghe không hiểu lời hắn nói, vì vậy đã dùng một câu đơn giản thô lỗ, và cũng là những từ ngữ duyên dáng nhất Hoa quốc này để nói.
Trương Nhu bị dọa đến ngây người, không ngờ Tề Đẳng Nhàn lại ăn nói thiếu đầu óc đến vậy, hơn nữa người mà hắn đang cùng nói chuyện... lại còn là Tư Dương, thiếu đà chủ của Long Môn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.