Tuyệt Thế Cường Long

Chương 607: Hắn mới là chân chính lão già độc ác?




Hắn hoàn toàn có thể tiền trảm hậu tấu, sau khi đánh chết Chekhov, đem sự tình đè xuống, đợi đến khi hai kẻ Gusinski và Vinogradov tấn công Soskov, sau đó lôi sự việc ra nói sẽ không có vấn đề gì.
“Tiểu thư Jinva, chúng ta đi thôi!” Trương Khác nói với Irena Jinva.
Irena Jinva lưu luyến nhìn Tề Đẳng Nhàn, vẫn đi theo Trương Khác lên xe của Cục An ninh quốc gia.
Chekhov cười giễu cợt với Tề Đẳng Nhàn hai tiếng, cũng rời đi theo.
Tề Đẳng Nhàn cũng không lo lắng Cục An ninh quốc gia sẽ làm gì với Irena Jinva, dù sao, thân phận chuẩn tướng Bộ Chính Trị của hắn vẫn còn đặt ở đây.
Tuy rằng không cách nào để cho bọn họ trực tiếp thả người ra, nhưng có thể cam đoan, người ở trong tay bọn họ, tạm thời sẽ không có chuyện gì.
Trước khi trình tự kết thúc, Cục An ninh quốc gia không dám tự ý giao Irena Jinva vào tay Chekhov khi chưa được phép.
“Tên này phải chết.” Ánh mắt Tề Đẳng Nhàn lạnh như băng, thầm nghĩ trong lòng.
Advertisement. Ngôn Tình Nữ Phụ
“Còn có Từ An, cảm thấy tìm tới Chekhov, liền có thể vả vào mặt mình?”
“Nếu ông đã không biết điều như vậy, vậy cũng tốt, trực tiếp để Mã Hồng Tuấn thay thế vị trí của ông đi.”
Mã Hồng Tuấn đã sớm có ý nghĩ muốn thay thế Từ An, chỉ có điều, Tề Đẳng Nhàn lười phản ứng với ông ta, cũng không muốn bị cuốn vào cuộc tranh đấu này.
Đến hiện tại, tình huống không giống như vậy nữa, Từ An muốn tự tìm đường chết cho chính mình, anh không có lý do gì lại buông tha.
“Không nghĩ tới, người lần này cứu Irena Jinva người là Triệu Hồng Tụ, Thiên Phạt của Triệu gia này đến thành phố Trung Hải từ khi nào vậy?” Tề Đẳng Nhàn nhíu mày, trong lòng lại có chút lo sợ bất an.
Người phụ nữ này, ngoại hình giống y đúc Triệu Hồng Nê, khí chất cũng có chỗ tương tự, nhưng nhìn kĩ lại, tựa hồ lại có thể cảm nhận được sự khác biệt.
Hơn nữa, cô ta mang lại cảm giác áp bức rất mãnh liệt!
Thời gian sắp tới là chờ cách bố trí của Gusinski và Vinogradov.
Với thế lực khủng của bọn họ, bố trí một đại cục như vậy, không tốn bao nhiêu thời gian.
Thậm chí, bọn họ không mấy quan tâm đến việc đối phó với Soskov và phe đối lập, mà chuyển hướng quan tâm đến cách lừa gạt một tay đầu sỏ khác.
Tề Đẳng Nhàn an tĩnh chờ đợi, mỗi ngày đều trò chuyện với Irena Jinva một lần, đảm bảo cô bình an không có việc gì.
Hiệu suất làm việc của Cục An ninh quốc gia rất nhanh, đã điều tra rõ thân phận của Irena Jinva, đích thật là đặc công của Trại Nhạn, kế tiếp, liền theo trình tự giao vào tay Chekhov.
Trình tự này, đại khái cũng chỉ tốn hai ba ngày mà thôi.
Vào khoảng thời gian này, một cuộc đổ máu lớn đã nổ ra ở Tuyết Quốc, Soskov cấp cao của KGB đã tham gia, và người ủng hộ ông ta - Dokoski, cũng bị ảnh hưởng.
Gusinski và Vinogradov cuối cùng cũng hành động.
Đồng thời, ba loại thuốc đặc hiệu lớn mà Dược phẩm Thiên Lai mua được đều bắt đầu phân phối khắp nơi, hơn nữa, thuốc tiêm thần kinh não kiểu mới cũng đã thực hiện sản xuất lượng lớn trong Dược phẩm Lý thị.
Tề Đẳng Nhàn lấy điện thoại di động ra, dặn dò nhị đại đội trưởng đại đội của sư đoàn 81: “Hôm nay triệu tập người lại cho tôi, theo tôi xuống An Thiên Hạ đập phá!”
Từ An vì khách sạn tránh cho nguy hiểm lại bị đập một lần nữa, hoặc nói là vì báo thù một mũi tên, cố ý kéo Chekhov nhập bọn.
Cứ như vậy, khách sạn cũng liền có vốn đầu tư nước ngoài, Tề Đẳng Nhàn lại dẫn người đi đập, vấn đề kia cũng đã không nhỏ.
Tề Đẳng Nhàn đối với việc này phi thường khinh thường, chính là cái này, cũng muốn cùng hắn ngấm ngầm giở trò? Hay là không biết, hắn mới là chân chính lão già độc ác?
“Tề tổng, Tôn Liên Thành của Dược phẩm Tôn thị tới rồi, muốn hay không gặp một lần?” Dương Quan Quan gõ cửa tiến vào, đối với Tề Đẳng Nhàn nói.
“Tôn Liên Thành? Tôi không có hứng thú gặp tên ngốc đó.” Tề Đẳng Nhàn trực tiếp lắc đầu phủ quyết.
Lần trước hắn làm Lý Vân Uyển tự mình đến Dược phẩm Tôn thị tìm Tôn Liên Thành nói chuyện về sản xuất thuốc, kết quả, Tôn Liên Thành này cùng Mã cục trưởng mặc một cái quần, trực tiếp cự tuyệt, nói ra cuồng ngôn nhục nhã Lý Vân Uyển.
Hiện tại, Dược phẩm Thiên Lai đã đưa thuốc do Dược phẩm Lý thị sản xuất đưa lên mạng, lợi ích khổng lồ, một chút khiến cho Tôn Liên Thành đỏ mắt.
Càng làm cho anh ta nôn nóng khó yên chính là, Mã cục trưởng xuống đài, thuốc của Tề Đẳng Nhàn đã qua kiểm tra.
Dương Quan Quan gật gật đầu, đi ra ngoài, trả lời Tôn Liên Thành nói: “Tề tổng nói, không có hứng thú gặp anh cái tên ngốc này, Tôn tổng, chính mình trở về đi!”
Tôn Liên Thành sắc mặt thoáng chút nghẹn đến mức đỏ bừng, cười khổ nói: “Thư ký Dương, lại giúp hỗ trợ, nói hai câu lời hay…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.