Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị

Chương 253: Cái này thì quá đơn giản



Vốn dựa theo ý nghĩ của hẳn, nhiệm vụ của hắn hắn là diệt trừ hoặc bắt giữ một Cổ Võ Giả cùng hung cực ác, Cổ Võ giả làm nhiều chuyện ác, hoặc là giết người, hoặc là cưỡng dâm các loại.

Nhưng thực tế có sự khác biệt rất lớn so với suy nghĩ của hắn.

Nhiệm vụ này dĩ nhiên vô cùng thực tế, khiến cho Trương Phàm hoàn toàn thấy được tội ác ở một cấp độ khác.

Hải sản Thanh Cảng!

Đây là một chuỗi các thương hiệu ăn uống ở phú Thanh Cảng.

Trong toàn bộ phủ Thanh Cảng có khoảng mười ba cửa hàng

Kinh doanh rất phát đạt, lợi nhuận mỗi ngày đầu hơn một triệu.

Mà ông chủ hải sản Thanh Cảng, tài sản hơn mười tỷ!

Tuy không phải là cá sấu thương nghiệp gì, nhưng có khối tài sản như vậy thì cũng có thế dùng từ khổng lồ để hình dung.

Nhưng gần đây, ông chủ hải sản Thanh Cảng báo án với phủ Thanh Cảng, nói là hải sản Phúc Nguyên có ác ý ngầm chiếm sản nghiệp của ông ta.

Mà thủ đoạn chính là uy hiếp vũ lực, ép buộc ông ta ký tên chuyển nhượng đãy đủ năm cửa hàng hải sản Thanh Cảng, tuy rằng kim ngạch chuyển nhượng phù hợp với quy luật thị trường.

Nhưng đây vốn là con gà mái siêu đẻ trứng vàng từ lâu, ai sẽ cam lòng chuyển nhượng ra ngoài?

Trong đó, nghi ngờ liên quan đến hải sản Phúc Nguyên dùng Cổ Võ giả để uy hiếp ông chủ hải sản Thanh Cảng.

Theo lời ông chủ hải sản Thanh Cảng thì thủ đoạn của đối phương bao gồm bắt cóc vợ con ông ta, đánh đập, ép buộc ông ta ký tên.

Nhưng điều quan trọng là ông ta không thể cung cấp bất kỳ thông tin bằng chứng có giá trị nào.

Cho nên phủ Thanh Cảng bên kia sau khi chuyển giao vụ án này cho cục võ quản địa phương, cục võ quản địa phương cũng không tra ra được chứng cứ đặc biệt có giá trị gì.

Vì vậy vụ án này liền đệ trình lên cục võ quản Lỗ Châu, hy vọng cục bên này có thể trợ giúp.

Dù sao người sáng suốt cũng đều nhìn ra hải sản Phúc Nguyên khẳng định sử dụng thủ đoạn cạnh tranh không phải thông thường.

Nếu như không thể trả lại công bằng cho hải sản Thanh Cảng

Nếu mọi người không có khả năng đe dọa và ép buộc ai đó chuyển giao sản nghiệp và của cải của mình, trật tự xã hội và trật tự kinh tế sẽ bị phá hoại nghiêm trọng, dẫn đến sự sụp đổ rất nghiêm trọng.

Nhìn xem, một vụ án như vậy, được coi là nhiệm vụ cuối cùng trong quá trình huấn luyện của Trương Phàm, rốt cuộc khác biệt lớn bao nhiêu so với suy nghĩ lúc trước của Trương Phàm

Điều này cũng làm cho Trương Phàm hoàn toàn ý thức được... Mối liên hệ giữa Cổ Võ giả và hiện thực chặt chẽ đến mức nào.

Dù lúc trước cũng biết Cổ Võ Giả không độc lập. với xã hội bên ngoài, nhưng vụ án cụ thể thực tế đến như vậy, hẳn vẫn muôn vàn cảm khái.

Vi sao trên giang hồ nhiều Cổ Võ Giả như vậy mà không gia nhập hết cục võ quản đi?

Không phải chỉ bởi vì đãi ngộ trong cục võ quản không bằng của cải của một vài thiên môn có tài năng vơ vét của người khác sao?

Về phần bọn họ lấy tiền để làm gì.

Cái này thì quá đơn giản.

Trước đừng nói đến tu luyện, mà nói đến hưởng thụ...

Có tiền thì có cái gì mà không hưởng thụ được? Ăn, uống, ở, chơi... những cái này đều cần tiền!

Niềm vui có tiền sẽ làm cho người ta trầm mê.

Lấy Lữ Hoa ra mà nói!

Hắn ta nhận một vài nhiệm vụ trộm cấp, thật ra cũng kiếm được không ít tiền, nhưng không để dành được tiền, vì sao như thế? Không phải là hưởng thụ sao?

Không thế cứ nghĩ Cổ Võ Giả bảo thủ như vậy, bọn họ cũng là người, người sống sờ sờ, rất nhiều ham muốn thật ra cũng không có gì khác với người bình thường.

Đơn giản chỉ là ham muốn tu luyện để trở nên mạnh hơn nhiều hơn người bình thường mà thôi!

Nhưng ham muốn tụ luyện này cũng không phải là tuyệt đối.

Có một ít Cổ Võ Giả thật đúng là không quá để ý đến cái này.

Mà tập trung vào hưởng thụ.

Đây chính là người, người bình thường sống trên thế giới này, phong cách hành sự và theo đuổi của mỗi người đều không giống nhau!

“Nhiệm vụ này chính là tìm ra chứng cứ chứng mình hải sản Phúc Nguyên chiếm giữ năm cửa hàng hải sản Thanh Cảng một cách bất chính?" Trương Phàm suy nghĩ một lúc rồi mở miệng hỏi.