*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Vì sao?” Nhiên Mộc Miên không có cảm giác như vậy.
Cố Thiên Ngân chép chép miệng, mặt mày buồn bã mà nói: “Bởi vì, tớ thích Lạc Vũ. Cho nên, tớ không muốn thần tượng của tớ hôn người phụ nữ khác”
“Diễn phải chọn góc quay, địa điểm. Đó không phải là hôn thật đầu” Nhiên Mộc Miên buồn cười nói.
Cố Thiên Ngân vẫn không hài lòng trả lời: “Nhưng mà, tay anh ấy vẫn ôm eo người phụ nữ kia. Còn ôm cô ta chặt như vậy?
“Cậu đang ghen tỵ sao?” Nhiên Mộc Miên cười nói.
Cố Thiên Ngân khó hiểu nhìn Nhiên Mộc Miên: “Chẳng lẽ cậu không ghen tỵ?”
Nhiên Mộc Miên khẽ lắc đầu.
Cổ Thiên Ngân thở ngắn than dài nói: “Thật ra tớ không chỉ có ghen tỵ, mà còn có cảm giác hâm mộ nữa. Nghĩ mà xem, nếu người phụ nữ kia đổi thành là tớ thì thật tốt biết mấy!”
“Nhưng cậu không học diễn xuất mà”
“Đúng rồi. Nếu bây giờ tớ đăng kí khoa diễn xuất, tương lai tớ có thể hợp tác cùng Lạc Vũ” Bỗng nhiên Cố Thiên Ngân vui mừng ra mặt, nhưng trong chốc lát lại như một quả bóng bị xì hơi nói: “Đáng tiếc, nhan sắc của tớ không đủ”
Nói tới đây, bỗng nhiên Cổ Thiên Ngân ngước mắt nhìn Nhiên Mộc Miên, chớp chớp mắt.
Nhiên Mộc Miên bị cô bạn nhìn chằm chằm đến mức cả người không thoải mái, theo trực giác mà khoanh hai tay lại vuốt vuốt bả vai, lúng túng hỏi: “Cậu nhìn chằm chằm tớ làm gì? Thật kỳ cục”
“Tớ cảm thấy cậu rất có tố chất làm diễn viên đó. Lớn lên xinh đẹp như vậy, dáng người cũng không tệ” Cố Thiên Ngân chép miệng, nhìn Nhiên Mộc Miên từ trên xuống dưới một lượt rồi đánh giá.
Nhiên Mộc Miên chỉ cười không nói.
Không phải cô không nghĩ tới việc này, chỉ là bố cô không cho phép, nên cô cũng không muốn tiếp tục thảo luận đến vấn đề này.
Kết thúc cảnh quay, Lạc Vũ nhìn về phía Nhiên Mộc Miên bên kia, thấy Nhiên Mộc Miên cũng đang nhìn mình, trên mặt anh ta nhanh chóng nở nụ cười nhẹ.
Cố Thiên Ngân thấy thế, cực kỳ kích động nắm lấy tay của Nhiên Mộc Miên, không hiểu rõ tình hình, hạnh phúc nói: “Mộc Miên, cậu có thấy gì không? Lạc Vũ đang nhìn mình cười đó”
“Vậy rõ ràng anh ấy rất yêu thương người hâm mộ của mình đó” Nhiên Mộc Miên trả lời qua loa.
Nghe thế Cổ Thiên Ngân lập tức liền mang chuyện Lưu Vũ hôn bạn diễn nữ vứt ra khỏi đầu.
Lúc hai người đang nói chuyện vui vẻ, đạo diễn đoàn phim bất ngờ đi tới chỗ hai bọn họ.
Đạo diễn là người đàn ông đầu trọc, cổ thô ngắn, mặt to tròn, đeo một cái kính gọng đen, chiếc mũi củ tỏi, nhìn bộ dạng thật sự hung dữ.
Thấy đạo diễn đi đến đây, Nhiên Mộc Miên và Cổ Thiên Ngân quay lại nhìn nhau.
Đến khi đạo diễn dừng bước chân ở trước mặt hai người họ, giơ chiếc quạt giấy trong tay lên, chỉ Nhiên Mộc Miên.
“Cô”
“Tôi?” Nhiên Mộc Miên theo trực giác chỉ vào mặt mình.
Ở bên kia Lạc Vũ và nữ diễn viên cùng các nhân viên khác đang làm việc, cũng nhìn Nhiên Mộc Miên.
Đạo diễn nhìn Nhiên Mộc Miên từ trên xuống dưới một lúc, vô cùng hài lòng, gật đầu nói: “Cô tới biểu diễn cảnh người phụ nữ chết trong lòng nam chính đi”
“Sao?” Vẻ mặt Nhiên Mộc Miên có chút ngơ ngác.
Mà lúc này, cảm xúc của Cổ Thiên Ngân so với Nhiên Mộc Miên càng phấn khích hơn.
“Mộc Miên, có phải sau này cậu sẽ trở thành ngôi sao hay không?”
“..” Nhiên Mộc Miên không nói nên lời.
Đến tận lúc Lạc Vũ nháy mắt với cô, cô mới hiểu được, đây thật ra đây là ý tưởng của Lạc Vũ. Nhưng mà, đóng vai người phụ nữ chết trong lòng nam chính là như thế nào?
Nếu không phải Lạc Vũ bí mật nhắn tin nhắn nói muốn cô gật đầu đồng ý chuyện này, bằng không, cô chắc chắn sẽ không đóng cảnh người chết”.
Trước kia, Nhiên Mộc Miên không hiểu Bạch Nguyệt Quang là gì.
Cho đến khi cô đọc kịch bản, cô mới hiểu ra “Bạch Nguyệt Quang” chính là mối tình của người phụ nữ với nam chính trong quá khứ.
Một bộ tóc dài xõa trên vai cột mảnh vải ren màu trắng, chiếc váy bằng lụa mỏng viền trắng, làn da mịn màng, vô cùng thanh nhã ngồi cạnh bên cây dương cầm.
Ánh mặt trời từ cửa sổ sát đất chiếu rọi vào, chiếu lên khuôn mặt xinh đẹp, tinh xảo của cô gái, cảnh đẹp tựa như trong giấc mơ.
Vốn dĩ đoạn “Bạch Nguyệt Quang” này lên hình chỉ có mười giây, nhưng đạo diễn lại cho Nhiên Mộc Miên diễn hết một đoạn hoàn chỉnh, đến tận lúc bản nhạc dương cầm kết thúc, vẫn không nói “Cut”.
Hiện trường phát sóng trực tiếp video đã được những học sinh nam truyền tay nhau..
Trong phòng ngủ kí túc xá nam, Minh Tư Thành nhìn thấy cảnh Nhiên Mộc Miên trong đoạn video, sắc mặt không được tốt, vội vàng gọi cho anh trai Minh Huy Khang.
“Ai cho cô ấy diễn Bạch Nguyệt Quang như vậy?” Minh Tư Thành tức giận nói.
Bau đầu vẻ mặt của Minh Huy Khang còn hơi ngây ngốc, nhưng ngay sau đó anh ta lập tức phản ứng lại, buồn cười nói: “Đây là do đạo diễn tự mình chọn, không có cách nào khác. Đạo diễn đã chọn rất nhiều nữ diễn viên, nhưng không ai phù hợp. Sau đó Lạc Vũ đưa ảnh của Nhiên Mộc Miên cho đạo diễn xem, ông ấy liếc mắt một cái thì nhìn trúng Nhiên Mộc Miên rồi”
“Không thể thay đổi?” Minh Tư Thành nhướng mày nói.
Minh Huy Khang cười nói: “Tất cả đã quay xong rồi, hơn nữa chỉ quay một lần là xong. Đạo diễn còn vô cùng hài lòng, cho dù cấp trên gây áp lực chắc đạo diễn cũng không đổi”
- -------------------