Minh Tư Thành dán chặt hai mắt vào hình ảnh giám sát, tay vẫn thao tác bàn phím để che giấu địa chỉ IP thật của bản thân để tránh bị cảnh sát mạng phát hiện.
Một tiếng sau, Bùi Hạ Sênh gọi điện thoại đến.
“Anh bị lừa rồi! Trong va li chỉ có một vài bộ quần áo, hoàn toàn không có Nhiên Mộc Miên!” Bùi Hạ Sênh thở hổn hển nói.
Sau đó trong điện thoại truyền đến tiếng chửi rủa tuỳ tiện của một người đàn ông: “Cô đâm hỏng xe tôi! Cô phải bồi thường cho tôi!
Còn nữa cô phải bồi thường phí lỡ việc cho tôi! Còn có tiền tổn thất tinh thần!..”
“Tút” Minh Tư Thành không nói gì liền cúp máy.
Bên kia, Bùi Hạ Sênh nhìn ông chú tài xế taxi khó tính này, thực sự rất muốn đấm ông ta một cái để ông ta im miệng lại.
Còn người ngồi cạnh tài xế do vừa rồi hai xe đâm nhau nên đang bị choáng váng ở trong xe.
Cũng may không xảy ra án mạng, Bùi Hạ Sênh vô cùng sốt ruột lau mồ hôi trên trán.
“Cô có nghe thấy không? Cô phải bồi thường cho tôi!” Ông chú tài xế không nghe theo, không bỏ qua, khạc nước miếng nhỏ.
Bùi Hạ Sênh không thể nhịn được nữa nổi giận nói: “Con mẹ nhà mày im miệng cho bà!”
Chuyện đến đây, lúc này Minh Tư Thành mới ý thức được, Nhiên Mộc Miên vẫn đang ở phòng 501.
Dù sao, vừa rồi lúc anh liên tục quan sát, cho dù là hành lang khách sạn hay trong thang máy của khách sạn, miễn là khu vực công cộng, camera của khách sạn không có điểm mù thì trong hình ảnh giám sát, không có tình huống hành lý bị đánh tráo.
Nhưng cũng không loại bỏ tình huống sau khi lên xe taxi nửa đường thì đánh tráo.
Minh Tư Thành nghĩ tới đây, lập tức đứng dậy khỏi bàn máy tính, lúc anh mở cửa phòng ra chuẩn bị đến phòng 501 thì một người đàn ông phục vụ bê một cái hộp nhỏ màu đen đi về phía anh “Thưa cậu, có người nhờ tôi đưa cái này cho cậu” Người đàn ông phục vụ lễ độ cung kính đưa cái hộp nhỏ màu đen lên.
Minh Tư Thành cau mày, không chút do dự nhận lấy cái hộp rồi mở ra.
Người đàn ông phục vụ của khách sạn liền khom người sau đó xoay người rời đi.
Bên trong có một chiếc MP4 cổ và một chiếc định vị GPS.
Minh Tư Thành lấy chiếc MP4 ra, nhấn nút trên chiếc MP4.
Trong video, Nhiên Mộc Miên đang bị xích sắt trói hai cổ tay, treo lơ lửng trong một khối trụ bịt kín trong suốt.
Trong video còn có một dòng chữ nhắc nhở: Sau năm tiếng, bể nước sẽ đầy, nếu anh không kịp thời chạy tới địa điểm được chỉ dẫn, dùng dấu vân tay của anh để ấn tắt nước, kết quả sẽ ra sao? Anh tự đoán.
Ngay sau đó, Minh Tư Thành liền cầm chiếc định vị GPS lên nhìn một chút, sau khi lấy được địa chỉ bên trong liền lấy điện thoại mình ra tìm kiếm một lượt.
Vị trí của Nhiên Mộc Miên hiện tại đã rời khỏi Bắc Bình, là vùng ngoại ô phía Nam Cách nhanh nhất để đi từ Bắc Bình đến chỗ đó vùng ngoại ô phía Nam là tự lái xe, mất bốn tiếng để đến đó.
Nhưng Nhiên Mộc Miên mới bị bắt cóc hai tiếng, như vậy trong vòng hai tiếng này sao bọn họ có thể thay đổi vị trí nhanh như vậy được.
Minh Tư Thành cố gắng để bản thân tỉnh táo lại Nếu anh lái xe bốn tiếng để chạy đến, như: vậy anh chắc chắn sẽ phải tốn bốn tiếng để chạy về, tính thêm thời gian trì hoãn trên đường, anh ít nhất cũng sẽ phải mất chín tiếng.
Chín tiếng, vậy anh chắc chăn sẽ không đuổi kịp trận thi đấu buổi tối kia.
Đội MS (nhóm hacker) nếu không có anh ra sân thì đồng đội của anh hoàn toàn không phải là đối thủ của đội EA.
Vòng loại này bọn họ chắc chắn sẽ thua.
Minh Tư Thành lo nghĩ một hồi, trong đầu chợt lóe lên một tỉa sáng, rốt cuộc cũng không cau mày nữa mà sải bước nhanh rời khỏi khách sạn.
Buổi chiều, đội MS (nhóm hacker) quả nhiên thua đội EA.
Những người hâm mộ rối rít yêu cầu “C” ra sân, nếu không sẽ đồng loạt yêu cầu trả lại vé.
Huấn luyện viên cũng bắt đầu gấp đến mức không ngừng gọi điện cho Minh Tư.
Thành, nhưng điện thoại Minh Tư Thành liên tục không cách nào liên lạc được.
Điều này khiến cả đội nhất thời hoang mang trong lòng.
Nếu "C" không ra trận, bọn họ chắc chắn sẽ thua trận thi đấu buổi tối kia.
Huấn luyện viên nhìn nhìn năm thành viên trước mặt đều đang buồn bã, mặt mày ủ dột, thậm chí còn mất đi sức chiến đấu, không nhịn được thô bạo quát lớn: "C bỏ tiền ra đào tạo các cậu, đây là thái độ mà các cậu đền đáp cậu ấy sao? Cho dù C không có ở đây, các cậu cũng phải thi đấu thật tốt, lấy trạng thái tốt nhất của bản thân để thi đấu hết mình”
Tiếng hét của huấn luyện viên cũng khiến năm thành viên có mặt trố mắt nhìn nhau.
Thật ra bọn họ đều là người giỏi nhất, sao có thể vì không có C trong đội mà mất niềm tin với bản thân chứ?
Sau khi trao đối ánh mắt với nhau, bọn họ ai cũng ngay lập tức lại dấy lên cảm xúc mạnh mẽ, phấn chấn.
Tiếng nước chảy “róc rách” vang bên tai.
Lúc Nhiên Mộc Miên từ từ mở mắt chỉ cảm thấy hai cổ tay đau nhói không chịu ào đó vừa lấy đến mức thật sự được, xương cổ tay cứng vừa lạnh buốt sỉ giống như sắp gấy.
Tâm mắt mơ hồ không rõ, xung quanh một mảnh trắng xóa, nhưng không khí rất loãng lại hết sức chật hẹp.
Lúc này nước lạnh buốt thấu xương đã qua thắt lưng cô.
Đây là cô sắp chết sao?
Nhiên Mộc Miên cảm thấy choáng váng đầu óc, cả người không còn lực, cơn buồn ngủ lại ập đến.
Lúc cô vừa chớp mắt một cái, dường như cô nhìn thấy một bóng người mặc đồng phục MS từ mơ hồ đến trở nên rõ ràng.
- -------------------