Lôi châu của Man Man tạo thành hậu quả không lường được.
Bảy tám viên lôi châu đồng thời phát nổ, lực lượng lửa quá mức cường đại thiêu hủy vạn vật, không gian phạm vi mười mấy dặm tạm thời bị lực lượng lửa thống trị. Lửa nóng hừng hực, trong lửa một cái vòng bảo hộ màu máu lúc nào cũng có thể vỡ tan lắc lư, trong vòng bảo hộ hơn một vạn chiến sĩ Già tộc mặt không còn chút máu ngẩng đầu nhìn vòng bảo hộ còn có lửa nóng bên ngoài.
Trước khi lửa biến mất, chiến sĩ Già tộc không dám lao ra, bọn Cơ Hạo không dám lao qua, Khương Trảo cũng sẽ không đem sâu bọ của mình đưa vào biển lửa chịu chết, cho nên nơi này tạm thời yên tĩnh xuống.
Hậu quân của Đế Sát quân đoàn lâm vào hỗn loạn, một trăm người Khoa Phụ tộc hầu như là đang hành hạ đến chết chiến sĩ của Đế Sát quân đoàn.
Tuy chỉnh thể mà nói, thực lực, trang bị của chiến sĩ nhân tộc đều không bằng chiến sĩ dị tộc, nhưng trong nhân tộc cũng có mấy chủng tộc kỳ quái mạnh mẽ, bọn họ ở phương diện nào đó có thể tạo thành hiệu quả nghiền áp đáng sợ đối với dị tộc.
Ví dụ như nói đám to con Khoa Phụ tộc, cho dù Vu điện cũng không có năng lực rèn binh khí thích hợp cho bọn họ, binh khí của bọn họ hoặc là tùy tay nhổ cổ thụ che trời, tùy tay đem toàn bộ cành cây bẻ sạch, đây là binh khí rất khá.
Cả thảy một trăm cây gậy gỗ dài hơn hai trăm trượng hướng tới mặt đất vụt điên loạn, hoàn toàn không có chút chiêu thức đáng nói. Đám người Khoa Phụ tộc đánh rất vui vẻ, mà hậu quân của Đế Sát quân đoàn thì lâm vào bên bờ sụp đổ.
Có một ngàn tinh nhuệ Già tộc trang bị hoàn mỹ, thực lực cường đại, anh dũng thiện chiến, ở dưới một tướng lĩnh Ngu tộc dẫn dắt, hướng chiến sĩ Khoa Phụ tộc phát động xung phong. Bọn hắn xung phong chỉ duy trì thời gian ba hơi thở, một trăm cây gậy gỗ lớn sau khi quật lung tung xuống, một ngàn chiến sĩ Già tộc võ trang hạng nặng đã thành bánh thịt.
Khiến lòng người ta rét lạnh là, một người Khoa Phụ tộc hình thể ‘nhỏ nhắn’ nhất ngồi xổm xuống, rất gian nan từ trong đống bánh thịt hỗn độn, đem giáp trụ chiến sĩ Già tộc cũng bị đập bẹt nhặt lên. Hắn tùy tay đem những giáp trụ rách nát, máu me nhầy nhụa đó lau lau ở trên người, rất vui vẻ đem chúng nó nhét vào một cái túi gấm bên hông.
Đây xem như điển phạm chiến trường thu về lợi dụng tiếp, một chút tài nguyên cũng không lãng phí?
Nhưng các phó binh cùng nô lệ dị tộc thấy một màn như vậy, sĩ khí của bọn họ nháy mắt sụp đổ, nếu không phải quân pháp khắc nghiệt ước thúc, các phó binh cùng nô lệ đó đã sớm nhanh chân chạy trốn.
Ở trong tiếng rống giận dữ của tướng lĩnh Ngu tộc, mấy vạn phó binh và nô lệ miễn cưỡng xếp thành một trận địa hình vuông coi như chỉnh tề, run rẩy chắn trước mặt người Khoa Phụ tộc. Một tướng lĩnh Ngu tộc ăn mặc hoa mỹ đứng ở trước mặt các phó binh cùng nô lệ đó, khàn giọng thét chói tai:
“Huyết Nguyệt vĩ đại chí cao sẽ ban cho chúng ta lực lượng vô biên, đám dân bản xứ ti tiện, nhỏ bé kia…”
Một gã Khoa Phụ tộc thân hình cường tráng nhất ném cây gậy lớn xuống, hai tay ôm lấy một ngọn núi lớn cao nghìn trượng bên người, cái lưng cường tráng hơi dùng sức một chút, đem ngọn núi nghìn trượng này nhổ bật tận gốc, sau đó nặng nề hướng đỉnh đầu tướng lĩnh Ngu tộc này và trận địa hình vuông phía sau hắn đập.
Mấy vạn người thành bánh thịt hết, không một ai chạy thoát.
Dùng sức ôm ngọn núi, giống như nghiên mực ở dưới đất xoay vài vòng, người Khoa Phụ tộc này thấp giọng lẩm bẩm: “Nhỏ bé? Một sợi lông chim lão tử, cũng to hơn hông ngươi! Ngươi dám nói lão tử nhỏ bé?”
Hậu quân của Đế Sát quân đoàn vốn đã không nhiều tinh nhuệ, càng nhiều là phó binh, nô lệ vận chuyển đồ quân nhu và tù binh, mắt thấy tướng lĩnh Ngu tộc đốc chiến bị đập thành chất hỗn hợp không biết tên, vô số chiến sĩ hậu quân kêu một tiếng, giống như ong vỡ tổ hướng bốn phía cháy tán loạn.
Trong lúc nhất thời, trong phạm vi trăm dặm, tất cả đều là binh sĩ hậu quân Đế Sát quân đoàn chạy loạn, đám người Khoa Phụ tộc cười to ‘ha ha’, ùn ùn ngồi xổm xuống, hai tay hung hăng vỗ mặt đất, một đập ít nhất có thể đập chết mấy chục binh sĩ chạy hỗn loạn.
Phía đông Đế Sát quân đoàn, trọng kỵ binh của Lôi Trạch nhất tộc đã gào thét mà đến.
Cách bảy tám dặm, một tướng lĩnh Lôi Trạch bộ đã giơ lên hai cây dùi trống rất lớn, hung hăng gỗ vang trống lớn treo ở hai sườn vật cưỡi của hắn.
Trống lớn dùng da rồng chế thành, đường kính mấy trượng vang lên ầm ầm, mắt thường có thể thấy được từng vòng khí bạo chảy xiết màu trắng hướng bốn phía gào thét tản ra, bầu trời nhất thời sét nổ như mưa. Tiếng sét khủng bố và tiếng trống trộn lẫn cùng một chỗ, biến thành sóng âm đáng sợ ập về phía cánh của Đế Sát quân đoàn.
Hai cánh trái phải của Đế Sát quân đoàn, toàn bộ chiến sĩ Ngu tộc, đều là con em tinh anh xuất thân đại gia tộc. Lần này Đế Thích Diêm La phát động chiến tranh, bọn hắn được gia tộc đưa vào trong quân, một là kiếm công lao mạ vàng, một là bắt cướp kiếm khoản tiền lớn, đây là kế hoạch tác chiến của bọn hắn.
Đối mặt chiến sĩ Lôi Trạch bộ gào thét mà đến, lựa chọn của các chiến sĩ Ngu tộc là —— toàn bộ phó binh và nô lệ bị bọn hắn đặt ở trước nhất, mấy trăm chiến sĩ Ngu tộc, dưới trướng mỗi chiến sĩ đều có hơn một ngàn phó binh, đều có mấy ngàn thậm chí là trên một vạn nô lệ.
Những phó binh và nô lệ này xếp thành trận địa hình vuông chỉnh tề ở phía trước, từng cái trận địa vạn người vuông vức kéo dài mấy chục dặm, thanh thế hùng hồn rất kinh người.
Nhưng tướng lĩnh Lôi Trạch bộ gõ vang trống lớn, sóng âm thanh đáng sợ ập tới, trong bảy tám phương trận tận cùng phía trước, các nô lệ thực lực yếu ớt thậm chí không thể rú thảm một tiếng, đã bị sóng âm đáng sợ làm vỡ nát thân thể.
Máu thịt vỡ nát ở trong sóng âm cuồn cuộn bắn tung tóe, cả mảng lớn máu tươi phun lên đầy mặt và đầu cổ phó binh cùng nô lệ bày trận phía sau.
“Thương!” Tướng lĩnh Lôi Trạch gõ vang trống trận rống lớn một tiếng, mấy vạn chiến sĩ Lôi Trạch bộ phía sau hắn ùn ùn rút ra tiêu thương kim loại đặc chế, dùng hết toàn lực đem tiêu thương ném mạnh ra.
Mỗi một tiêu thương đều hóa thành một ánh điện, bị đốm lửa điện phát nổ bao bọc, gào thét hướng phương trận dày đặc đánh tới.
Tiêu thương ở giữa không trung nổ tung ra, vô số ánh điện to bằng ngón cái bọc mảnh vỡ kim loại, tựa như mưa rào rơi ở trong đội ngũ phó binh và nô lệ tổ trận rậm rạp. Cả mảng lớn phó binh cùng nô lệ rên cũng chưa rên được một tiếng đã bị mảnh vỡ kim loại xuyên qua chỗ yếu hại ngã lăn, trong quân trận kéo dài mấy chục dặm nhấc lên sương mù máu tàn khốc.
Ở phía tây, bộ đội cánh Đế Sát quân sụp đổ càng nhanh hơn. . Được copy 𝘵ại ~ 𝘵rù𝐦 𝘵ruyệ𝑛.VN ~
Đám cự mãng bộ dạng dữ tợn, khiến người ta chỉ nhìn thoáng qua một cái toàn thân đã không được tự nhiên, chỉ do mười mấy con cự mãng thân dài mười dặm trở lên dẫn đầu kia há mồm, chậm rãi hít một hơi, đã có mấy vạn phó binh và nô lệ không tự chủ được bay lên, khàn giọng rú thảm bay vào trong cái miệng rộng của cự mãng.
Cự mãng vui vẻ cựa quậy thân thể, lấy hình thể khổng lồ của chúng nó mà nói, mấy vạn phó binh cùng nô lệ hình thể không lớn, cũng chỉ là nhét kẽ răng mà thôi.
Một chiến sĩ Già tộc dũng mãnh lao lên, hắn vung binh khí, hướng về một con cự mãng khổng lồ nhất chém xuống.
Đại mãng mở mồm, một mảng nọc độc tanh hôi không chịu nổi phun ra, thân thể chiến sĩ Già tộc nháy mắt bị nọc độc hòa tan, ngay cả giáp trụ cũng ở trong nọc độc nhanh chóng biến thành một đống sắt vụn tàn phá.
Tâm lý các tinh anh Ngu tộc xuất thân đại gia tộc nhất thời sụp đổ, không rên một tiếng xoay người bỏ đi, vì thế cánh này của Đế Sát quân đoàn cũng sụp đổ.