Vu Thần Kỷ

Chương 614: Đánh lén cướp đoạt




“Bảo bối tốt!” Hà Bá bị ép lui mấy bước, có chút kinh ngạc nhìn tam xoa kích thật lớn trong tay người lửa khổng lồ.
“Bảo bối tốt!” Người lửa khổng lồ dương dương đắc ý xách tam xoa kích, vênh váo tự đắc lớn tiếng rít gào: “Đây là thánh binh ‘Cửu Long Mâu’ cường đại nhất hỏa diễm nhất mạch thế giới chúng ta, đại biểu lực lượng cao nhất của hỏa diễm pháp tắc, bọn tà ma ngu xuẩn các ngươi, ngoan ngoãn chết ở trên tay của ta đi!”
Người lửa khổng lồ cất tiếng cười to, tam xoa kích trong tay tên là Cửu Long Mâu kéo theo các ánh lửa dài đến trăm dặm, hung tợn hướng thân thể Hà Bá đập tới. Bản thể hắn đã bành trướng đến khoảng ngàn dặm, khi hắn toàn lực công kích Hà Bá thân hình chỉ bằng người thường, mỗi một đòn thanh thế đều khủng bố như trời sập.
Khí tức Hà Bá trở nên càng thêm lạnh lẽo. Hắn trầm giọng quát: “Thái tử, mau dẫn người lui vạn dặm. Lão này bảo vật lợi hại, càng có lực lượng một vùng thiên địa thêm vào, muốn trấn áp hắn không phải đơn giản!”
Cộng Công Vô Ưu biết nghe lời xoay người bước đi, không nói một tiếng mang theo đám đông thủ hạ dùng tốc độ nhanh nhất thoát khỏi chiến trường.
Hà Bá muốn Cộng Công Vô Ưu rời khỏi vạn dặm xem cuộc chiến, nhưng Cộng Công Vô Ưu hiển nhiên rất coi trọng đối với tính mạng mình, hoặc là nói hắn cực kỳ coi trọng ý kiến của Hà Bá, hắn dẫn người chạy đi một cái một vạn dặm, sau đó tiếp tục hướng ra bên ngoài chạy trốn, không bao lâu đã chuồn ra trăm vạn dặm.
“A, thái tử…” Hà Bá quay đầu nhìn thoáng qua Cộng Công Vô Ưu, có chút không nói nên lời lẩm bẩm một tiếng.
Lắc đầu, Hà Bá từ trong tay áo lấy ra một thanh phương thiên họa kích cũng do chín con rồng đen quấn quanh. Phương thiên họa kích toàn thân đen sì vừa mới xuất hiện, sóng đục sôi trào trong thiên địa liền trở nên càng thêm cuồng dã cương mãnh, ngọn sóng hầu như ngưng tụ thành thực chất, những cơn sóng lớn giống như các ngọn núi lớn gào thét từ bốn phương tám hướng hướng người lửa khổng lồ đập tới.
Sau đó trong tay áo Hà Bá bay ra một cái bát của nhà sư toàn thân đen sì, bát của nhà sư đường kính cả thước lơ lửng ở đỉnh đầu Hà Bá. Bát của nhà sư hơi nghiêng, một dòng nước màu đen nhạt trong suốt đến cực điểm liền từ trong bát của nhà sư đổ xuống, lặng yên rót vào thân thể Hà Bá.
‘Vù vù vù’ một trận cuồng phong thổi qua, thân thể Hà Bá cũng đang cấp tốc bành trướng, được chất lỏng không biết tên trong bát của nhà sư giúp, thân thể Hà Bá nháy mắt cũng bành trướng cao đến ngàn dặm, hai tay nắm chặt phương thiên họa kích màu đen, tùy tay vung lên liền có vô số ngọn sóng lớn ngưng tụ thành núi băng hướng người lửa khổng lồ đánh xuống.
Người lửa khổng lồ vung tam xoa kích, dễ dàng đem những ngọn núi băng đập vỡ nát. Hắn cất tiếng cười nói: “Tà ma, ngươi cũng có một chút lực lượng. Trường thương trên tay ngươi không tệ, phi thường không tệ… Đáng tiếc là thủy thuộc tính, đối với ta không có tác dụng gì. Nhưng nó nhất định là của ta, tuy ta không dùng được, nhưng ta có thể đi trao đổi với những lão già kia thứ hữu dụng đối với ta!”
Hà Bá cười lạnh, phương thiên họa kích chợt kéo theo mấy chục đạo thủy quang, hung hăng đâm về phía người lửa khổng lồ.
Người lửa khổng lồ đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, hai tay nắm chặt tam xoa kích, không chút yếu thế hướng Hà Bá phản công trên trăm đòn.
Hai người khổng lồ cao ngàn dặm vững vàng đứng ở giữa không trung, binh khí to lớn cùng dài đến ngàn dặm cách mấy trăm dặm hung hăng va chạm với nhau, mỗi một lần va chạm đều tung tóe ra mảng lớn thủy quang, khôn cùng hỏa khí, càng có lực lượng thủy hỏa va chạm thành lôi quang tan rã, đem hai bờ sông lớn phía dưới đánh thành mảnh nhỏ, ít nhất trong phạm vi mười vạn dặm không có một phàm nhân dân bản xứ nào sống sót nữa.
Tiếng vang lớn ‘keng’, ‘keng’ không dứt bên tai, thiên địa bị đánh thành một mảng hỗn loạn. Hà Bá và người lửa khổng lồ dùng lực lượng thuần túy nhất, dã man nhất đối chọi, hai thanh tiên thiên tạo hóa linh bảo va chạm mạnh với nhau, trong thời gian ngắn hai người đã giao thủ không biết mấy vạn lần.
Đột nhiên một tiếng quát giận truyền đến, người lửa khổng lồ lảo đảo lui lại mấy bước, trường kích đen sì trong tay Hà Bá vừa mới vô cùng kì diệu lóe lên một cái, hung hăng chui vào chỗ sườn mềm của hắn, tung tóe ra cả mảng lớn lửa, sau đó nửa cái lưng người lửa khổng lồ biến thành màu đen, ánh lửa nháy mắt ảm đạm đến cực điểm.
“Ngươi… Đáng chết!” Người lửa khổng lồ chật vật giơ lên tam xoa kích trong tay. Rất rõ ràng, trên tam xoa kích có thêm nhiều dấu vết màu đen rậm rạp, rõ ràng là trường kích trong tay Hà Bá uy năng quá mạnh, triệt để áp chế binh khí của người lửa khổng lồ, hơn nữa tạo thành thương tổn đối với bản thể tam xoa kích.
Thần vật thông linh, bản thể tam xoa kích bị thương, lúc tiếp tục va chạm với phương thiên họa kích trong tay Hà Bá, không khỏi sẽ có hiềm nghi trộm gian dùng mánh lới, lâm trận bỏ chạy. Cho nên ở trong một lần va chạm mãnh liệt, tam xoa kích hiển lộ ra một tia sơ hở, phương thiên họa kích trong tay Hà Bá liền thừa dịp trống mà vào làm người lửa khổng lồ bị thương nặng.
“Sao có thể?” Người lửa khổng lồ giơ tam xoa kích bị thương không dám tin quát giận dữ tợn: “Đây là thánh binh cường đại nhất hỏa diễm nhất mạch, nó sao có thể bị thương tổn? Sao có thể?”
Cơ Hạo trừng to mắt nhìn người lửa khổng lồ giơ tam xoa kích trong tay rống giận liên tục. Trong thần hồn không gian, thanh âm hư ảnh dồn dập vang lên: “Tên ngu xuẩn này, bổn nguyên Bàn Cổ thế giới cường đại hơn xa so với Bàn Hi thế giới, thai nghén ra bảo vật cùng cấp bậc, tự nhiên là Bàn Cổ thế giới bản chất mạnh hơn!”
“Cơ Hạo, Cửu Long Mâu trong tay người lửa này, là một món tiên thiên Hồng Mông đại đạo chí bảo, tuy là đại đạo chí bảo của Bàn Hi thế giới, phẩm chất không bằng linh vật Bàn Cổ thế giới sinh ra, nhưng uy lực cũng cực kinh người. Đoạt được nó, ta giúp ngươi đem nó cùng Viêm Long Kiếm của ngươi luyện làm một thể, cho dù ở Bàn Cổ thế giới cũng tính là một vật phẩm hạng nặng.”
Từ trong tay người lửa khổng lồ cướp đoạt Cửu Long Mâu?
Cũng đúng, bản thể Viêm Long Kiếm là thánh binh thiên địa Bàn Cổ thế giới tạo hóa thành, về sau được Vũ Dư đạo nhân dùng đại thần thông đem vài món vu bảo hỏa thuộc tính luyện vào, nên mới có Viêm Long Kiếm hôm nay.
Vũ Dư đạo nhân đã có thể luyện lại Viêm Long Kiếm, hư ảnh cao thâm khó lường trong thần hồn không gian, hắn tự nhiên cũng có thể có thủ đoạn như vậy.
Chỉ là, từ trong tay người lửa khổng lồ cướp đoạt Cửu Long Mâu?
“Chuyện có tính khiêu chiến cao, ta thích!” Cơ Hạo nhếch miệng cười, dùng sức vỗ túi Vân Vụ, nhất thời trong cái túi nho nhỏ phun ra hơi nước phạm vi gần mười vạn dặm, hơi nước mờ mờ hoàn mỹ dung nhập trong sóng lớn Hà Bá đưa tới, làm bốn phương tám hướng càng thêm hỗn độn, mắt thường và thần thức đều hoàn toàn mất đi tác dụng.
“Chết cho ta!” Người lửa khổng lồ hổn hển vung tam xoa kích, rống giận liên tục hướng Hà Bá liều mạng tấn công.
Hà Bá cười lạnh không thôi, dương dương đắc ý vung phương thiên họa kích, thoải mái ngăn cản người lửa khổng lồ tấn công.
Đột nhiên Hà Bá lại thình lình đánh ra một đòn, phương thiên họa kích xuyên thủng vai phải người lửa khổng lồ, đem cánh tay phải hắn chặt đứt toàn bộ. Tam xoa kích trong tay người lửa khổng lồ quay tròn, liền từ trong tay người lửa khổng lồ rời tay bay ra.
Một ánh sáng vàng lóe lên, Cơ Hạo hóa thân một mảng ánh sáng mạnh chói bay vồ đến, tiện tay chộp lấy tam xoa kích, sau đó bàn tay run lên, từ trong đỉnh tròn trong bụng hắn một đạo tử khí linh hồn Bàn Hi sau khi sụp đổ biến thành phun ra, theo bàn tay Cơ Hạo ùa vào tam xoa kích.
Tam xoa kích đang chuẩn bị kịch liệt giãy dụa đột nhiên nhu thuận thuận theo im lặng, ngoan ngoãn hóa thành một thanh kích nhỏ dài ba thước rơi vào trong tay Cơ Hạo.
Cơ Hạo cười dài một tiếng, sau đó hóa thân ánh sáng vàng xoay người rời đi, trước khi đi còn tiện tay ném xuống mấy chục viên Thiên Lôi Tử to bằng nắm tay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.