- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Phảng phất giống như long trời lở đất, trong những tiếng nổ đì đùng thật lớn, nơi nào làn sóng kình đạo đáng sợ đi qua, tất cả cỏ cây biến thành phấn vụn, thậm chí ngay cả tòa Hắc Ma Điện từ thuở xa xưa cũng bị nhổ bật hất tung lên trời, hóa thành phế tích. Trong lúc tức thời bụi mù bay cuồn cuộn, cả một vùng không trung vài trăm thước đều trở nên mù mịt.
- Ba người chúng ta liên thủ một kích này, đến cường giả Vạn Lưu Thất Trọng Thiên đều không chắc có thể chịu đựng được. Huống chi là tu sĩ Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên, Mộ Hàn chết chắc rồi.
Cách hơn trăm mét, Lê Đông Lôi ầm ĩ cười to, Lê Văn Hội và Lê Viêm Tử cũng có vẻ mặt vui vẻ.
Bọn họ vừa mới truy theo theo khí tức của Mộ Hàn đến nơi này, liền phát hiện Mộ Hàn đang từ bên trong Hắc Ma Điện đi ra. Vì vậy quyết định thật nhanh, lập tức đồng thời phát động tập kích.
Lúc này, tâm tình bọn họ đều có hơi dễ dàng. Mấy ngày liên tục không ngừng lần theo dấu vết, cuối cùng là cũng có thể thông báo cho tộc trưởng rằng nhiệm vụ đã hoàn thành .
- Hả? Không đúng!
Nhưng ngay lập tức sau đó, nụ cười trên mặt Lê Văn Hội liền cứng lại. Chỉ thấy tại nơi vốn là trước cửa Hắc Ma Điện, một đám đám mây tím dày đặc đang cuồn cuộn như nước thủy triều vẫn cứ lù lù bất động giữa đám bụi mù.
- Vẫn chưa chết?
Tiếng cười của Lê Đông Lôi cũng bất chợt dừng lại.
- Đó là đồ gì vậy . . .
Lê Viêm Tử gương mặt hung ác nham hiểm, trong mắt thoáng lộ ra vẻ kinh ngạc. Khí tức từ đám mây tím kia phát tán tới lại khiến cho tâm thần lão đều hơi bị sợ hãi run rẩy. Theo bản năng lão quay sang liếc mắt nhìn Lê Đông Lôi và Lê Văn Hội, lại thấy trong thần sắc bọn họ đồng dạng cũng toát ra ý kinh ngạc. Hiển nhiên cũng là có cảm giác giống hệt như thế.
- Ba kẻ tu sĩ Vạn Lưu Cảnh!
Trong lòng Mộ Hàn cười lạnh, dưới sự công kích của ba người kia, mặt đất quanh người hắn bị lột đi một tầng thật dầy. Nhưng hắn cũng là không có bất cứ tổn thương gì, lực lượng từ chân nguyên hung dữ kia đều bị bốn mươi ba đạo Anh Lôi ngăn ở bên ngoài. Hiện nay bên trong một vùng trăm mét, ngoại trừ hắn ra thì cũng chỉ có pho tượng điêu khắc Độc Long Thú Tôn ở phía sau kia vẫn còn bình yên vô sự.
Đối với tình cảnh đã gặp phải như vậy, Mộ Hàn tịnh không cảm thấy có gì bất ngờ.
Trước khi rời khỏi Vô Cực Thiên Tông, hắn đã nghĩ đến việc chính mình có thể sẽ gặp phải kẻ địch, trong đó xuất hiện tỷ lệ lớn nhất là tu sĩ Vũ Long Thiên Tông, hàng thứ yếu đến Bắc Hải Lê tộc này. Mặc dù việc giết chết Lê Đồng đã qua đi thật lâu, nhưng Mộ Hàn cũng không hi vọng hão huyền rằng Lê tộc sẽ quên đi chính mình.
Sở dĩ Mộ Hàn còn dám một mình đi ra khỏi thành Vô Cực, là bởi vì có bốn mươi ba đạo Anh Lôi cũng đủ làm chỗ dựa cho hắn.
Hiện nay so sánh với hắn ở Thiên Tông Võ Hội thì đã có sự cách biệt một trời. Cho dù là loại cường giả Vạn Lưu Thất Trọng Thiên như Tư Không Như Ý tự mình động thủ, Mộ Hàn cũng nắm chắc có thể tự bảo vệ mình .
- Thú Linh Pháp Tướng?
Trong đầu hiện lên thủ đoạn công kích chính mình của ba người, Mộ Hàn trong chớp mắt hiểu được.
- Thì ra là tu sĩ Bắc Hải Lê tộc!
Hiện tại Mộ Hàn sớm không còn thiếu hiểu biết như năm đó, đối với công pháp tương đối nổi danh của mỗi thế lực lớn cũng có chỗ hiểu rõ. Tựa như Thú Linh Pháp Tướng của Bắc Hải Lê tộc chính là hấp thu máu huyết mãnh thú xứng đôi cùng thể chất của bản thân để tu luyện mà thành. Uy lực phi thường lớn, trong tất cả công pháp võ đạo của Lê tộc có khả năng xếp hạng ba cái đứng đầu.
- Nếu đã đến đây, tất cả liền ở lại cho ta!
Mộ Hàn quát lên một tiếng lớn, thân hình dưới lớp Lôi Võng bao phủ lại như tên rời cung , hướng về phía trước mà bắn nhanh tới.
- Khẩu khí thật lớn!
Lê Đông Lôi phục hồi tinh thần lại trước hết, cũng là giận dữ mà cười. Một con sư tử lớn toàn thân đỏ bừng lại lao ra khỏi thân thể. Nó há ra cái miệng to như chậu máu nhằm hướng Mộ Hàn mà gầm rống. Con sư tử lớn này vừa hành động, cả một vùng mấy chục thước lập tức hóa thành một mảnh biển lửa cháy ngùn ngụt sáng chói. Ngọn lửa bốc lên ngất trời, làm cả không trung cũng bị nhuộm đến đỏ bừng.
Trong những tiếng nổ đì đùng xèo xèo. Con sư tử lớn như tia chớp xuyên qua không gian ở trên không trung.Nơi nào nó đi qua, mặt đất dưới thân trong nháy mắt bị thiêu cháy đến thành vô cùng cứng rắn, tiếp theo lại lách tách nổ tung thành vô số vết nứt. Tình cảnh đó giống như là dưới ánh mặt trời hun sấy đã nhiều năm. Có thể thấy được sức mạnh dòng nhiệt do con sư tử lớn phát tán ra cường đại như thế nào .
- Chút tài mọn!
Mộ Hàn giọng mỉa mai bĩu bĩu khóe môi.Vị cường giả Lê tộc này lấy Thú Linh Pháp Tướng ngưng tụ luyện ra thành sư tử để lôi cuốn dòng nhiệt nóng bỏng dẫu có cường thịnh hơn đi chăng nữa, nhưng lại có thể nào mạnh hơn được Diệu Long Chân Hỏa vốn thuộc về Ngũ Hành Hỏa Chúc tính lực lượng trình độ cao nhất. Nhưng mà muốn phá Thú Linh Pháp Tướngnày của lão ta, Mộ Hàn hoàn toàn không hề cần phải vận dụng Diệu Long Chân Hỏa.
Ý niệm vừa động, năm ngón tay phải của Mộ Hàn lập tức như con bướm dập dờn giữa những bông hoa mà bắt đầu vẽ phác thảo ở trên không trung. Chỉ một thoáng, Lôi Võng tiêu tan, bốn mươi ba đạo Anh Lôi trong nháy mắt ngưng tụ tại trước người Mộ Hàn thành năm đạo thiểm điện ấn ký ( ấn ký hình tia chớp).
Cái này chính là Ngũ Lôi Huyền Quang Chú, một loại công pháp kỳ diệu mà Mộ Hàn thu được bên trong Lưu Vân Thần Quang. Nay hắn lấy bốn mươi ba đạo Anh Lôi phối hợp sử dụng, khiến cho uy lực tăng lên gấp bội.
Răng rắc! Răng rắc. . .
Liên tục vài tiếng nổ vang lên, năm đạo thiểm điện ấn ký giống như là sống lại mà hướng đến con sư tử lớn kia để nghênh đón. Trong lúc chớp lửa đá chạy cát bay, đôi bên đã đụng chạm va thẳng vào nhau. Không có những tiếng nổ đì đùng kịch liệt, cũng không có những cú va đập tóe lửa mạnh mẽ. Tuy nhiên một màn kế tiếp lại làm cho Lê Đông Lôi ngây ra như phỗng.
Năm đạo thiểm điện kia lại như điện xà, đan xen vào nhau mà xuyên qua biển lửa, chui vào trong cơ thể con sư tử lớn.
Lôi quang sấm chớp lướt qua tới đâu, thân thể con sư tử lớn kia đúng là lấy tốc độ mắt thường khó có thể bắt giữ mà tan thành mây khói. Chỉ trong thời gian nháy mắt, cả khối thân thể to lớn kia liền hoàn toàn tan rã vào hư vô. Mà năm đạo thiểm điện chính là không hề dừng lại chút nào, trong khoảnh khắc liền đã xuyên qua mấy chục thước hư không, xuất hiện ở trước mặt Lê Đông Lôi.
- Cẩn thận!
Lê Văn Hội và Lê Viêm Tử cơ hồ đồng thanh gọi lớn, đồng thời hình thể to lớn của Hắc Lang và Bạch Ưng nhất loạt điện xạ nhanh như chớp, lao đến ngăn chặn năm đạo thiểm điện kia.