Xích Ái Sát Thủ

Chương 238: Kỳ nghỉ vớ vẩn




“Như vậy mà xem như là nghỉ dưỡng à? Tôi thấy là cậu muốn tìm cơ hội để tập luyện thì đúng hơn.” Nghe thấy giọng nói ở phía sau, Phong Triển Nặc nhún vai, “Nghĩ dưỡng chẳng phải là làm chuyện mà mình muốn làm hay sao?”
Giật giật ngón tay, bia ngắm hình người cách mấy trăm thước lên tiếng trả lời bằng những lổ thủng, vết đạn sắp hàng thẳng tắp từ giữa trán đến tim, giống một cái rổ.
Người đàn ông nổ súng nheo mắt nhìn thành quả của mình, tiếng vỗ tay và tiếng tán thưởng lập tức vang lên ở xung quanh, “Huấn luyện viên Noy, mau dạy chúng tôi làm sao có thể học được cách bắn súng như anh đi!”
“Đúng vậy! Nhanh nói cho chúng tôi biết bí quyết đi!”
Năm 2003, Thụy Sĩ.
Giữa đồi núi có một tòa biệt thự chiếm diện tích rất lớn, nghe nói là sau chiến tranh thế giới lần thứ hai có một người có thế lực rất lớn đã mua nơi này, cũng xây dựng nơi này thành một khu căn cứ huấn luyện vệ sĩ được trang bị đầy đủ thiết bị.
Nơi này là khu căn cứ huấn luyện vệ sĩ số một thế giới, chuyên bảo vệ những người thuê dịch vụ vệ sĩ, nơi này có đủ các tinh anh đến từ khắp nơi trên thế giới, tiếp tục được huấn luyện tại đây, bởi vì khách hàng của bọn họ là chính khách và danh nhân cho nên không thể thiếu những lá chắn an toàn.
Muốn nói một cựu sát thủ làm sao đến nơi này, lại trở thành huấn luyện viên lâm thời thì phải nhắc lại mấy ngày trước.
Mặc dù Feston đã từ chức nhưng vẫn còn rất nhiều mối quan hệ trong giới cảnh sát, trong đó cũng không thiếu một ít đồng nghiệp FBI sau khi rời khỏi cục điều tra liên bang cũng gia nhập vào công ty của hắn.
Cục điều tra liên bang, hiện tại mọi người đều biết thanh danh của Caesar, nghe nói Feston Kada rời khỏi cục điều tra thì từ đầu đã có rất nhiều cú điện thoại hỏi thăm kế hoạch tương lai của hắn, bề ngoài là quan tâm, nhưng trên thực tế là muốn mượn sức của hắn đến nhậm chức cho các cơ quan khác.
Tỷ như khu căn cứ huấn luyện trên ngọn núi này, nếu không phải Phong Triển Nặc trùng hợp muốn nghĩ dưỡng một chút, khi nghe nói đến lời mời này, hơn nữa còn lộ ra hứng thú thì e rằng Feston sẽ không đồng ý đến đây làm khách du lịch, bởi vì lúc trước chủ nhân của khu căn cứ này là Grey Matt đã dùng khoảng một năm để tìm cách thuyết phục Feston, đáng tiếc câu trả lời luôn là một chữ NO to đùng.
Nhiều năm sau Grey Matt lại nhớ đến chuyện này, tính thử lại một lần nữa, vốn không ôm hy vọng gì, nhưng không ngờ câu trả lời lại là, “Nếu chỉ là vài ngày thì tôi có thể cân nhắc.” Trong nháy mắt Grey Matt nghi ngờ chính mình nhất định vừa bị ảo giác.
Mùa xuân, khí hậu ở Thụy Sĩ rất hợp lòng người, thảm cỏ tại bãi tập bắn xanh rì một màu, người đàn ông được gọi là Noy mặc một chiếc áo sơ mi xám sọc đen, xoay khẩu súng trong tay một cách thuần thục, khi hắn nổ súng thì vẻ mặt rất thờ ơ, có một chút lạnh lẽo, mơ hồ có thể nhận thấy cảm giác uy hiếp không cho tiếp cận, nhưng chỉ cần mỉm cười thì lại trở nên cực kỳ mê người.
Grey Matt cho rằng nếu nơi này có phụ nữ thì nhất định bọn họ sẽ không thể ngăn cản nụ cười này, may mắn là ở đây không có, nghĩ như vậy liền âm thầm cảm thấy may mắn, bởi vì hắn là người duy nhất biết thân phận thật sự của người đàn ông này.
Mời một người mà khi đến lại là hai người, điều này đã sớm nằm trong dự đoán của Grey Matt, chẳng qua tên sát thủ trong lời đồn lại có tác phong như vậy khiến cho hắn vẫn cảm thấy hơi bất ngờ.
“Đến phiên anh.” Đưa khẩu súng cho Feston, Phong Triển Nặc cau mày với hắn, nhếch khóe miệng như đang khiêu khích, “Tôi chỉ đi cùng mà thôi, dạy bọn họ là trách nhiệm của anh.”
“Viện cớ.” Khi cầm lấy súng thì Feston liền nhéo một chút lên ngón tay của Phong Triển Nặc, “Cậu chỉ không muốn nói nhiều với bọn họ mà thôi.” fynnz.wordpress.com
“Nói cái gì, chẳng lẽ bảo tôi nói là muốn luyện thành như vậy thì phải giết bao nhiêu người à?” Cười khẽ, Phong Triển Nặc sóng vai mà đứng bên cạnh Feston, mu bàn tay chạm vào đối phương, khi thấp giọng nói chuyện thì ngón tay lần lượt đan vào nhau theo bản năng, hắn không bận tâm người khác nhìn thấy động tác nhỏ nhặt này, mà Feston đương nhiên cũng không.
Feston cầm lấy vài ngón tay của Phong Triển Nặc, mặt trên bám theo hơi nóng của súng đạn, “Bọn họ học không được kỹ thuật bắn súng của cậu, cũng không cần phải học, người nào quyết tâm thì sớm muộn gì cũng sẽ cảm nhận được bí quyết trong việc dùng súng thôi.”
Đến nay, người đàn ông từng được xem là U Linh đã hơn ba mươi tuổi đầu, hoàn toàn lộ ra phong cách đầy nam tính, sự chính chắn và bản tính phiêu bạc của hắn dung hợp một cách hoàn mỹ, không cần cố ý biểu lộ thì cũng đủ hình thành phong cách đầy sức quyến rũ.
Hắn vốn là một người nổi bật, bề ngoài không giống với người làm nghề sát thủ, “Kế tiếp xem anh thế nào.” Hắn cười, Feston nhìn hắn đi vào trong đám người, mấy năm qua cái loại không khí bất ổn ở trên người của Phong Triển Nặc đã giảm bớt, hắn không còn giống như một trận gió không thể với đến.
Nhưng điều này không làm cho Feston tự đắc, tương lai khó nói trước, hắn phải dùng cả đời này để giữ chặt cơn gió kia.
“Nếu tôi thắng thì cậu phải thưởng cho tôi.” Áo sơ mi màu đen bằng vải cotton, ống tay áo được xắn lên, Feston nâng súng, đôi mắt màu xám tro khẽ nheo lại, nhìn thẳng vào tấm bia ngắm, ánh mắt sắc bén kia làm cho Phong Triển Nặc có một loại dự cảm nào đó.
Feston muốn đùa, hắn hứng thú chờ mong kết quả.
Sau vài tiếng súng liên tiếp, tấm bia ngắm đã bị sử dụng không xuất hiện thêm vết đạn nào khác, hóa ra tất cả viên đạn của Feston đều xuyên qua lỗ đạn ban đầu mà Phong Triển Nặc đã bắn, Feston buông súng, đám người kéo tấm bia ngắm lại để xem, bọn họ chỉ vào mấy vết đạn kia, chúng nó đều giống như bị cháy xém, trở nên lớn hơn một chút, vẫn có thể sờ được độ nóng còn lưu lại.
“Đây là bằng chứng thắng cược của anh à?” Những tiếng kinh ngạc sợ hãi lập tức vang lên, Phong Triển Nặc chỉ vào nó, trong nụ cười hiện lên một chút xảo quyệt, “Được rồi, tôi thừa nhận là anh thắng, phần thưởng cho anh là anh sẽ làm huấn luyện viên, nhớ nói cho bọn họ biết bằng cách nào mà anh luyện được như vậy.”
“Dạy học trò của tôi cho thật tốt nhé, huấn luyện viên Feston.” Vỗ lên vai của Feston, hắn ung dung xoay người bước đi, còn ưỡn thắt lưng một cách lười biếng, “Tôi đi tắm một cái.”
“Quay lại đây cho tôi.” Cánh tay từ phía sau vờn quanh chế ngự cần cổ của Phong Triển Nặc, kéo cả người của hắn ngã ra sau, “Người muốn đến đây là cậu, đừng hòng trốn tránh như vậy.”
Cánh tay đè trên cổ vừa nhanh lại vừa mạnh mẽ, đám học trò nghĩ rằng bọn họ muốn làm mẫu một kỹ thuật đánh nhau nào đó, chưa kịp trầm trồ khen ngợi thì đã phát hiện cánh tay bóp cổ chuyển sang ôm ấp, Feston kề sát vào mặt của đối phương, chóp mũi cọ cọ lỗ tai của Phong Triển Nặc, “Chờ tôi ngay tại đây, sau đó cùng nhau đi tắm? Tối nay tôi sẽ xoa bóp cho cậu.”
Phong Triển Nặc suy nghĩ trong vòng nửa giây, “Ok.”
Hắn vỗ nhẹ lên khuôn mặt của Feston, giống như không nhìn thấy vẻ mặt của những người khác.
Mấy năm nay Feston càng ngày càng biết cách làm thế nào để cho hắn nguyện ý phối hợp, những thủ đoạn trao đổi bao gồm, xoa bóp mát xa, làm một chút bữa ăn phong phú, một chuyến du lịch mà bọn họ đều cảm thấy hứng thú, một buổi xem phim….
Đáng giác nhắc đến là kỹ thuật xoa bóp của Feston càng ngày càng tinh tiến theo yêu cầu của người nào đó.
Có điều không phải chỉ có thay đổi ở điểm này, theo tuổi tác tăng trưởng, đôi mắt màu xám tro kia càng thêm thâm thúy, bề ngoài càng thêm sắc sảo, hắn trở nên càng khó nắm bắt, có cảm giác cực kỳ uy nghiêm, giống như một người vừa bước vào nghề muốn học cách làm thế nào để trở thành một người chỉ huy tốt nhất, làm cho người ta cảm thấy xa cách và kính sợ, nhất là khi hắn không nói lời nào.
Nhưng đó là ở trong mắt của người khác, còn đối với Phong Triển Nặc mà nói thì Feston vẫn không thay đổi, vẫn là tảng đá khiến người ta yên ổn, giống một thanh sắt thép có thể cứng rắn cũng có thể nóng bỏng.
Học trò ở đây đều được huấn luyện bài bản, muốn làm vệ sĩ tất nhiên phải có sức quan sát sâu sắc thì mới có thể đề phòng nguy hiểm, hiện tại bọn họ xem như hiểu rõ quan hệ của hai vị huấn luyện viên mới đến, đến từ khắp nơi trên thế giới, gặp đủ loại người, đủ loại tình cảm cho nên bọn họ cũng không cảm thấy quá mức ngạc nhiên.
Chỉ có một điểm kỳ lạ chính là hai người này đều có kỹ thuật bắn súng thần kỳ như nhau.
Feston nhanh chóng thỏa mãn sự hiếu kỳ của bọn họ, chẳng qua kèm theo là phương pháp giảng dạy rất nghiêm khắc, năm đó từng ở trong đội thủy quân lục chiến Hoa Kỳ tại Quantico, nơi đó huấn luyện các đặc công cao cấp và gián điệp, Feston cũng không xa lạ với vai trò là một huấn luyện viên.
Đám học trò nhanh chóng không còn tâm tư để tò mò, mấy chục phút sau bọn họ nhanh chóng chuyển từ xưng hô Huấn luyện viên sang biệt danh mà bọn họ dành cho Feston Huấn luyện viên ác quỷ.
“Thiết bị nơi này đều là loại tốt nhất, nơi mà các anh đang ở có đầy đủ mọi thứ, trong đó phải nhắc đến hệ thống suối nước nóng mà tôi vừa mới lắp đặt, được đưa vào từ nguồn suối nước nóng trên núi, là nhân tạo nhưng nước bên trong là tự nhiên, rất có lợi cho việc thư giãn thân thể.” Sau khi kết thúc một ngày giảng dạy, Grey Matt giới thiệu nơi này với bọn họ, cường điệu khoa trương bể tắm suối nước nóng mà bọn họ vừa xây dựng. fynnz810
Đối với việc hưởng thụ, nhất là hưởng thụ có ích cho thân thể thì Phong Triển Nặc sẽ không từ chối, hắn thích cảm giác tắm rửa xong rồi tiến vào bồn tắm sau khi toàn thân đằm đìa mồ hôi.
Từ bãi tập bắn trở về đã là buổi chiều, cách bữa tối khoảng hai ba tiếng, sau khi tắm rửa xong, bọn họ ngâm mình trong bồn tắm nước nóng, Phong Triển Nặc nhắm mắt lại rồi thở ra một hơi, cánh tay gác lên thành hồ bóng loáng, bể tắm màu xanh lục lượn lờ hơi nước mỏng manh, mặt nước vừa vặn đến ngực, mà bể tắm này lớn cỡ phân nửa một bể bơi lớn, có thể cùng lúc chứa mười mấy người, có thể thấy được thành ý của Grey Matt.
Trên thắt lưng của Feston quấn khăn, hắn vẫn chưa xuống nước, hiện tại đang ngồi xổm ở phía trên mà đút một quả ôliu vào miệng của Phong Triển Nặc, lại truyền sang một ly rượu, nhìn từ góc độ này, khóe miệng của Phong Triển Nặc hiện ra một nụ cười quỷ bí, lấy ngón tay thoáng vén lên khăn tắm trên người của Feston, “Thấy hết rồi.”
“Tôi sẽ không hỏi là cậu thấy cái gì.” Hôn xuống bàn tay bám bọt nước của Phong Triển Nặc, một tay của Feston cầm lấy ly rượu hình vuông, một tay cởi bỏ khăn tắm trên thắt lưng rồi nhảy xuống nước, chóp mũi dán chóp mũi, “Muốn nhìn rõ ràng hơn một chút hay không?” Giọng nói trầm thấp thoang thoảng trong làn hơi nước.
Phong Triển Nặc đưa tay sờ lên lưng của Feston, “Anh nói thử xem?” Uống một ngụm rượu, hắn đặt xuống ly rượu rồi khẽ cắn lên môi dưới của Feston.
Bờ môi của hai người nóng lên giữa làn hơi nước của suối nước nóng, Feston nếm được hương vị quả ôliu từ trong miệng của Phong Triển Nặc, hơi chua lại ngòn ngọt một cách kỳ lạ, hơn nữa còn có hương rượu thơm ngào ngạt.
………
P/S: anh Phê theo bước đàn anh…thê nô, nhìn bé Nặc như ông hoàng o_o, đã vậy osin còn bị lạm dụng nữa =)) =))


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.