Ở làng Tây Hà, Tiểu Ngọc vội vàng chạy đến văn phòng của Thiết Thế Hâm. Sau vài năm, Tiểu Ngọc hiện rất chững chạc và ít khi mất bình tĩnh.
Thiết Thế Hâm lúc đó đang làm việc ở văn phòng, nhìn thấy Tiểu Ngọc vội vã như vậy thì nhanh chóng đặt bút xuống và hỏi: "Lưu đại nhân, có chuyện gì vậy?”
"Thiết đại nhân, mau xem tin tức này". Tiểu Ngọc lấy ra một mảnh giấy và đưa cho Thiết Thế Hâm. Thông tin viết trên tờ giấy chính là tin Tứ hoàng tử bị bắt.
"Tên loạn thần tặc tử này cuối cùng đã bị bắt!" Thiết Thế Hâm nghiến răng nghiến lợi, sau đó hỏi: "Lưu đại nhân, Bệ hạ có biết chuyện này không?”
“Bệ hạ vẫn chưa biết”, Tiểu Ngọc lắc đầu: “Ta đến gặp Thiết đại nhân là để hỏi xem có nên gửi riêng tin tức quan trọng này cho Bệ hạ hay không, hay là để cùng các tin tình báo khác rồi mai dâng lên cho Bệ hạ cả thể?"
“Việc này...” Thiết Thế Hâm suy nghĩ một chút: “Tin tức quan trọng như vậy thì gửi riêng đi vẫn tốt hơn, nhưng vẫn phải hỏi xem tiên sinh có ở trong Ngự thư phòng hay không".
Tiểu Ngọc ngẩn ra một lát, sau đó mới hiểu được ý đồ của Thiết Thế Hâm.
Trần Chinh nhất định là một trong những kẻ mà Cửu công chúa hận nhất. Giờ hắn đã bị bắt, không ai biết Cửu công chúa sẽ đưa ra quyết định gì.
Cửu công chúa hiện tại đã là hoàng đế, ngoài Kim Phi ra không ai có thể áp chế được cô ấy. Nếu Kim Phi có mặt thì y có thể khuyên nhủ Cửu công chúa nếu như cô ấy kích động.
Viện Khu Mật cách Ngự thư phòng không xa, Thiết Thế Hâm lập tức phái người đi hỏi thăm. Sau khi nghe nói Kim Phi đang ở Ngự thư phòng, hai người họ mới cùng nhau đi tới đó.
Hiện nay, chiến sự ở Trung Nguyên đang căng thẳng, Kim Phi nhìn thấy Thiết 'Thế Hâm và Tiểu Ngọc cùng nhau tiến vào, lập tức ý thức được có thể đã xảy ra chuyện lớn, lập tức ngồi thẳng dậy hỏi: “Có tình hình gì mới không?”
Cửu công chúa cũng đặt bút xuống, nhìn sang.
“Vâng”, Tiểu Ngọc nhìn Cửu công chúa rồi lại nhìn Kim Phi: “Ta vừa nhận được tin tức từ Thiết Tử ca, đã bắt được Trần Chinh...”
Tiểu Ngọc dứt lời, cây bút trong tay Cửu công chúa liền rơi xuống bàn.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
2. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
3. Kẹo Sữa Bò
4. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
=====================================
Tiểu Ngọc vô thức liếc nhìn Kim Phi.
Kim Phi không nói gì, chỉ tiến lên nắm lấy tay Cửu công chúa.
"Ta không sao”, Cửu công chúa xua tay, vẻ mặt khôi phục lại sự bình tĩnh.
Tứ hoàng tử quả thực là người mà cô ấy hận nhất chứ không phải là "một trong những người cô ấy hận nhất". Nếu không phải do hắn đoạt vị thì Đại Khang
đã không đi đến bước đường loạn lạc như ngày hôm nay.
Điều mà Cửu Công chúa căm hận nhất chính là Tứ hoàng tử không chỉ cướp ngôi mà còn giết chết Trần Cát và mưu sát rất nhiều người thân thích của cô ấy.
Nếu như Khánh phi không theo Cửu công chúa đến Xuyên Thục thì chắc chắn cũng không thể thoát khỏi kiếp nạn đó.
Sau khi cuộc phản loạn của thái tử bị trấn áp, Tứ hoàng tử là người có khả năng kế vị cao nhất trong số các hoàng tử. Chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi vài năm, ngai vàng của Đại Khang rất có thể sẽ là của hắn.
Đến lúc đó, với sự hỗ trợ của Kim Phi và Cửu công chúa, bọn họ nhất định có thể đưa Đại Khang phát triển hưng thịnh chưa từng có.
Đáng tiếc viễn cảnh tươi đẹp này đã bị chính Trần Chinh đập nát.
Cửu công chúa đã hơn một lần nói với Kim Phi rằng nếu sau này bắt được Trần Chinh, cô ấy nhất định phải hỏi cho ra nhế tại sao hắn lại làm như vậy.
Nhưng bây giờ biết được Trần Chinh đã bị bắt, Cửu công chúa đột nhiên không còn hứng thú thẩm vấn hắn.
Bởi vì Cửu công chúa đã biết đáp án.
Khi thái tử nổi loạn, Kim Phi và Cửu công chúa đã có công hộ giá. Sau này, trước sự chứng kiến của Trần Cát và toàn thể văn võ bá quan, họ đã đẩy lùi cuộc tấn công xuống phía Nam của quân Đông Man ở bờ Bắc sông Hoàng Hà, lập được đại công.
Sau sự việc đó, chỗ đứng của Cửu công chúa và Kim Phi trong lòng Trần Cát lại càng được củng cố. Rất nhiều hoàng tử lần lượt tìm cách làm thân với Cửu công chúa, Trần Cát cũng rất lâu không có ý định lập thái tủ u đó khiến Tứ hoàng tử lo lắng. Hắn sợ rằng Cửu Công chúa sẽ hợp tác với các hoàng tử khác nên mới phát động một cuộc chính biến.