Editor: Uyên
Đoạn Giai Tỷ là ai? Ra mắt với tư cách là ngôi sao nhí, ở ẩn vài năm nhưng sức nóng vẫn không giảm.
Lục Tư Nhuỵ dựa vào quan hệ thanh mai trúc mã của hai người không biết đã hot bao nhiêu lần, cọ được bao nhiêu nhiệt độ, rất người còn ghép CP cho bọn họ.
Tuy Đoạn Giai Tỷ chưa bao giờ lên tiếng, nhưng đối vài người chèo CP mà nói, hắn im lặng chính là ngầm đồng ý. Mặc dù vẫn có nhiều fans phản bác nhưng fans riêng và fans CP của Lục Tư Nhụy đều cho rằng Đoạn Giai Tỷ là đang xấu hổ. Ngay cả một vài người trong ngành cũng cho rằng đây là sự thật.
Nhưng những lời hôm nay của Đoạn Giai Tỷ đã nhất thời khiến bọn họ hoang mang, nhưng sau đó giống như là được khai sáng.
Đoạn Giai Tỷ không để ý tới vẻ mặt kinh hoảng phẫn hận của Lục Tư Nhụy, hừ lạnh một tiếng, nói với đạo diễn về tình huống của Lê Tử Ngôn rồi xoay người rời đi.
"Anh Đoạn, làm vậy, làm vậy không được tốt."
"Có gì không tốt?"
"Dù sao Lục tiểu thư cũng là người của Lục gia, làm như vậy hai nhà sẽ khó xử."
"Thì sao? Anh chỉ cho cô ta một lời cảnh cáo."
Đoạn Giai Tỷ tháo kính râm xuống nhìn điện thoại, gửi cho Tiểu Khả mấy tin nhắn, nhìn ảnh Lê Tử Ngôn đang ngủ được gửi tới trong điện thoại, ý cười trên khóe miệng cũng trở nên chân thật hơn.
"Nói cho mấy người quan hệ công chúng, sau này tất cả tin tức liên quan đến cô ta đều không được phép liên quan đến anh."
Nhiệt độ của hắn chỉ có thể giữ cho một mình Lê Tử Ngôn, ai cũng không có tư cách mơ ước đồ của Lê Tử Ngôn.
"Vâng." Tiểu Vương gật đầu, nói tiếp cũng đúng, hai người bây giờ đã ở bên nhau nếu lại để Lục Tư Nhuỵ cọ nhiệt độ thì không được.
Hắn ầm thầm thở dài, có lẽ làm thế này Lục Tư Nhuỵ có thể yên tĩnh lại một chút.
Hai người quay lại bệnh viện, Lê Tử Ngôn vẫn còn đang ngủ, Đoạn Giai Tỷ cởi áo khoác rồi ngồi ở mép giường, bảo Tiểu Khả với Tiểu Vương đi ra ngoài rồi cởi quần Lê Tử Ngôn ra. . Đam Mỹ Hay
Trên đùi có hai dấu bầm tím lớn đến mức kinh người, dù có đặt ở trên người hắn cũng sẽ cảm thấy rất đau, huống chi là Lê Tử Ngôn.
Đoạn Giai Tỷ cau mày, lấy rượu thuốc làm nóng trong lòng bàn tay rồi nhẹ nhàng xoa lên đùi Lê Tử Ngôn.
"A...đau..."
Lê Tử Ngôn cau mày, trong giấc ngủ rên rỉ vài tiếng, Đoạn Giai Tỷ lập tức nhẹ tay, dịu dàng dỗ dành.
Đợi đến khi bôi xong rượu thuốc, trán Đoạn Giai Tỷ đã đổ đầy mồ hôi, một nửa là vì lo lắng, một nửa là vì nhịn.
Da thịt dưới tay mềm mại trơn bóng, chỉ cần một cái chạm nhẹ thôi cũng khiến tim đập nhanh, Đoạn Giai Tỷ nuốt nước miếng rồi cúi đầu úp mặt vào bên trong đùi Lê Tử Ngôn, hôn lên nốt ruồi son kia.
"Anh sẽ bảo vệ em, bảo bối."
Đoạn Giai Tỷ dù sao cũng là nghệ sĩ nên vẫn còn công việc, mặc dù hắn muốn ở bên cạnh Lê Tử Ngôn nhưng vẫn phải rời đi. Cũng may ngày hắn đi, cơ thể Lê Tử Ngôn cũng đã sắp khôi phục, nhưng dấu bầm tím trên đùi vẫn cần một khoảng thời gian mới giảm bớt.
Hắn không cho Lê Tử Ngôn đưa hắn đi, mà thêm một khoản tiền vào wechat, một nửa dùng để mua đồ ăn bổ dưỡng cho Lê Tử Ngôn, một nửa là giao cho Tiểu Khả là tiền lương cô làm gián điệp. Lê Tử Ngôn vẫn chưa biết trợ lý nhỏ duy nhất bên cạnh mình đã phản bội thành công, trở thành Khả Tác Thành.
Lời cảnh cáo của Đoạn Giai Tỷ quả thật rất hữu dụng, Lục Tư Nhụy không dám ở trước mặt đoàn phim giở trò với Lê Tử Ngôn nữa, nhưng đồng thời ác ý với Lê Tử Ngôn cũng càng lúc càng lớn.
Cũng may thời gian quay phim chỉ mất hai ba tháng nên thời gian bọn họ gặp mặt cũng không nhiều.
Trong khi đó, [Ngự Phong] cũng đã có tiến triển. Biên tập và kiểm duyệt đều cần có thời gian, nhưng thời đại này tiến độ đã được đơn giản hóa rất nhanh, chỉ trong vòng ba tháng [Ngự Phong] đã được đưa lên màn ảnh.
Đoàn phim mới của Lê Tử Ngôn vừa đóng máy thì bộ phim đầu tiên của cậu cũng chính thức phát sóng.
Phim truyền hình [Ngự Phong] V: Khí phách hăng hái, cưỡi gió mà đi. @Lê Tử Ngôn @Đoạn Giai Tỷ giấc mộng thời thiếu niên, lúc này đang ở đâu?
Chị yêu tiểu sư đệ: A a a a a sư đệ đẹp trai quá!!
CP của tôi là thật: Đậu má! Mẹ nó liếm mặt! Đây là bước ra từ trong truyện mà!
Chích vắc-xin đau quá: Huhuhu, CP của tôi đẹp quá! Quá xứng đôi!
Muốn ăn kem: Con cún cụt! Có bản lĩnh quảng bá [Ngự Phong] thì phải có bản lĩnh chiếu hết chứ! Bộ tui thiếu tiền hả!
Núi sâu nhiều quỷ: Đồng ý!!! Đồng ý!!! Tiện thể không ai cảm thấy anh Đoạn với bạn học Tiểu Lê rất xứng đôi à!?!!
Hôm nay cũng giống hôm qua: Cộng một với lầu trên!! Hoan nghênh mọi người đến với siêu thoại Tỷ Lê, năm mươi nghìn Cây Liền Cành hoan nghênh mọi người tham gia!!
Mới chiếu một hai tập đầu đã gây ra một hồi dậy sóng, Lê Tử Ngôn, Đoạn Giai Tỷ, còn có [Ngự Phong] liên tiếp lên năm sáu hot search, người trong đoàn phim cũng tăng thêm không ít fans. Weibo của [Ngự Phong] không ngừng được chuyển tiếp, Lê Tử Ngôn và Đoạn Giai Tỷ là nhân vật chính nên tất nhiên cũng phải tiến hành quảng bá.
Lê Tử Ngôn V: Sư huynh, tối nay ánh trăng rất đẹp, có muốn uống một chén với sư đệ không?
Đoạn Giai Tỷ V: Được.
Hai người một trước một sau chuyển tiếp Weibo, Lê Tử Ngôn là viết một câu thoại trong sách nhưng Đoạn Giai Tỷ lại đang trả lời câu nói của Lê Tử Ngôn, hai người vốn dĩ là một đôi nên tương tác như vậy khiến không ít người hưng phấn.
Theo nội dung phim phát sóng, sức nóng cũng càng ngày càng tăng cao, Lê Tử Ngôn và Đoạn Giai Tỷ sau ba tháng xa cách rốt cuộc cũng chính thức lên sân khấu một lần nữa.
Lê Tử Ngôn mặc âu phục, mái tóc cắt ngắn đã dài hơn một chút, làm thành tóc xoăn nhẹ, trên môi thoa một chút son bóng sáng lấp lánh, bộ dáng giống như một hoàng tử quý tộc.
Đoạn Giai Tỷ mặc âu phục cùng màu, tóc mái được chải ra phía sau, lộ ra đôi lông mày kiếm cùng đôi mắt công kích cực mạnh, nhìn qua liền khiến tim đập mạnh.
Các diễn viên khác cũng đã sẵn sàng, mọi người dưới sự giới thiệu của người dẫn chương trình đi lên sân khấu, gây ra những tiếng la hét kinh hoàng tại hiện trường.
Quá trình gặp mặt diễn ra rất thuận lợi, ở giữa có một khoảng thời gian để nghỉ ngơi, Lê Tử Ngôn đi vào phòng vệ sinh, vừa định ra ngoài thì đã bị người giữ lại bả vai, kéo vào một phòng.
Nụ hôn như vũ bão xâm chiếm lý trí của Lê Tử Ngôn, hương rượu vang đỏ cùng hương trà lại một lần nữa hoà quyện vào nhau, Lê Tử Ngôn ôm eo Đoạn Giai Tỷ, híp mắt bắt đầu đáp lại, môi lưỡi quấn lấy nhau phát ra tiếng nước chậc chậc, Lê Tử Ngôn bị hôn đến mức mềm nhũn, được Đoạn Giai Tỷ ôm vào lòng.
"Vừa mới nhìn thấy em, anh đã muốn làm như vậy."
Đoạn Giai Tỷ liếm lên môi Lê Tử Ngôn, thở hổn hển, "Thầy Lê, có nhớ anh không?"
Có trời mới biết trong khoảng thời gian này hắn phải chịu đựng như thế nào, quay phim, chụp tống nghệ, dành một ít thời gian rảnh gọi video với Lê Tử Ngôn, hận không thể xuyên qua màn hình đến bên cạnh Lê Tử Ngôn. Hôm nay vừa nhìn thấy Lê Tử Ngôn hắn đã nhịn không được, muốn đem Lê Tử Ngôn ôm vào trong ngực.
"Nhớ anh, rất nhớ anh."
Ánh mắt Đoạn Giai Tỷ chậm rãi trở nên nhu hòa, khóe miệng gợi lên một nụ cười xấu xa, từ thắt lưng lỏng lẻo của Lê Tử Ngôn đưa tay vào, nhẹ nhàng ấn một cái.
"Chỗ này có nhớ anh không?"