Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

Chương 29: Cô gái vô lương tâm (25)



Editor: Tieen

"Vị tiểu mỹ nhân này cầm trên tay quả bom thật đáng yêu, có phải là trong anime xx không, ha ha ha, thật sự là rất giống." Người con trai bán hàng mặc trang phục kỵ sĩ dẫn mấy người đi tới phòng thay đồ phía trước.

"Ừm, tôi cũng thấy nó rất đáng yêu." Manh Manh cười ngọt ngào, sờ quả bom trên tay.

Ba người Đinh Quảng Bạch biến sắc.

Cũng, đáng yêu?

Cái quái gì vậy đó thật sự là bom a a a a!

Nếu như không cẩn thận, bọn họ liền toi mạng!

Toàn bộ quá trình Tô Mộc luôn bình tĩnh, làm cho ba người Đinh Quảng Bạch cảm thấy, không biết chuyện gì cũng là một loại hạnh phúc.

Đến phòng thay quần áo, nhìn trên tường treo nhiều loại trang phục, biểu tình kháng cự của ba người càng thêm rõ ràng.

Tô Mộc cầm cái áo choàng phù thủy vào phòng thay quần áo.

Không bao lâu liền đi ra.

"Tô Mộc ca ca thật là đẹp trai." Manh Manh kinh hô.

Nhìn Tô Mộc chỉ có một cái áo choàng phù thủy đơn giản, có một loại cảm giác đẹp trai của hệ hắc ám.

"Mời ba vị chọn." Người bán hàng mang theo nụ cười tiêu chuẩn.

Manh Manh vừa nghiêng đầu nhìn, đối với tổ ba người, chân mày nhíu lại có thể kẹp chết một con ruồi.

"Còn muốn để cho tôi cùng Tô Mộc ca ca chờ các anh bao lâu?" Giọng điệu khó chịu rõ ràng vang lên, ba người nhất thời giống như bị điện giật.

Nhanh chóng chọn ba cái, vào phòng thay quần áo.

Vũ Trụ mặc một bộ Vampire, lại phá lệ đẹp trai, Đại Hoàng mặc bộ Luffy, cũng có vài phần rất giống, còn Đinh Quảng Bạch...

Người đàn ông không mặt trong Spirited Away.

"Thật cơ trí! Đeo mặt nạ, thì sẽ không có người nhận ra tôi." Đinh Quảng Bạch cười hắc hắc.

Mấy người: "..."

Vào bàn, chọn món ăn, toàn bộ đều là Manh Manh làm chủ.

Đến khi đồ ăn lên bàn, Đinh Quảng Bạch mặc bộ đồ và mặt nạ đen không có cách nào dùng cơm, khóc trong lòng.

-

Sau khi ăn cơm trưa, buổi chiều Tô Mộc còn có tiết học, liền một mình lái xe chạy tới trường học.

Sau khi đến lớp học, Phác Tiêu chậm rãi đi vào, ở dưới ánh mắt của mọi người, ngồi xuống vị trí bên cạnh Tô Mộc.

Máy tính bảng trên tay Tô Mộc hiện một chuỗi số hiệu làm cho Phác Tiêu xem đến căng mắt.

Cái này của cô là máy tính bảng...

Đây rõ ràng là máy tính tự chế!

Nhìn thấy cô thỉnh thoảng trở về trang web của công ty Khoa học kỹ thuật Ngôi Sao, Phác Tiêu có thể kết luận, phòng ngự trong công ty Khoa học kỹ thuật Ngôi Sao là do một tay cô làm.

Không nghĩ tới, lúc trước chính mình còn cho rằng Bạch gia sẽ sụp đổ trên tay Bạch Cập, vậy mà lại che dấu một thân bản lãnh, bây giờ công ty Khoa học kỹ thuật Ngôi Sao cũng không giống lúc trước, nhiều trung tâm mua sắm đang tranh nhau muốn ký hợp đồng cùng với bọn họ.

Tô Mộc ánh mắt cũng không ngẩng lên mở miệng: "Có việc?"

Bị anh nhìn, không sao cả, anh có thể xem hiểu, mới là việc xấu.

"Bạch Cập, chúng ta hợp tác đi!"

Phác Tiêu nói nghiêm túc, trên tay anh bây giờ có một lô sản phẩm kia, mặc dù không có sản phẩm xuất sắc của công ty Khoa học kỹ thuật Ngôi Sao, thế nhưng so với những sản phẩm khác trên thị trường, cũng chỉ là hơn một chút, chẳng qua hiện tại bị công ty Khoa học kỹ thuật Ngôi Sao đè nặng, cho nên lượng tiêu thụ ảm đạm.

Thế nhưng nếu như bám lấy công ty Khoa học kỹ thuật Ngôi Sao đang ở thời kì phát triển mạnh này, lô hàng này của anh nhất định có thể thu lại lợi ngoài mong đợi.

Tay Tô Mộc ngừng lại.

Ngước mắt, môi khẽ mở: "Phương án."

"Tôi đem văn kiện gửi vào email của cậu, đây tuyệt đối là một phương án cùng có lợi cho chúng ta."

Tô Mộc dùng máy tính bảng mở ra văn kiện vừa gửi tới, nhìn.

"Không cần." Tô Mộc thản nhiên nói, muốn mượn sự ảnh hưởng của công ty Khoa học kỹ thuật Ngôi Sao, suy nghĩ của anh quả thật không tệ.

"Bạch Cập, ngoại trừ số điểm lợi nhuận ghi trong văn kiện, tôi sẽ tăng thêm một khoản cho cậu." Phác Tiêu đè thấp giọng điệu, nhượng bộ.

Nếu không phải là bởi vì mấy đơn hàng gần đây của anh không thuận lợi, công ty lại bởi vì lô sản phẩm này, mà nguồn tài chính có chút eo hẹp, sao lại phải tạm thời nhân nhượng, tất cả vì lợi ích toàn cục.

☆☆☆☆☆