Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 357:




Mặt Cố Vân Thải bỗng đỏ lên, nhỏ giọng nói: "Là người có thể ủng hộ tôi vô điều kiện, luôn luôn bảo vệ tôi, có thể khiến tôi an tâm để nương tựa vào.”
Điều này nghe thì có vẻ rất đơn giản, nhưng nếu muốn làm được thì thật sự rất khó.
Khương Nghị cố lấy hết dũng khí mở miệng nói: "Tôi cảm thấy tôi rất thích hợp.”
“Chậc, chậc, chậc.”Cố Hải Ba không biết từ nơi nào xuất hiện, cao giọng hỏi:
"Hai người đang nói cái gì vậy? Cái gì rất thích hợp nha?”
Khương Nghị âm thầm nghiến răng, sớm không tới muộn không tới, hết lần này tới lần khác lại chọn đúng lúc này, cậu ta đúng là đáng ghét mà.
Gã cũng không khỏi hoài nghi, có phải Cố Hải Ba vẫn luôn trốn ở một bên nghe lén bọn họ nói chuyện hay không? Nhưng nếu thật sự là như vậy thì gã có chút lo lắng, nên cũng không dám trực tiếp đi chất vấn. Mà ngược lại gã còn muốn lấy lòng người em vợ tương lại này. “Ách, tôi......”
Cố Vân Thải khẽ cười giải vây, nói: "Bọn chị chỉ đang thương lượng có nên bán bia hay không, thịt nướng và bia nếu kết hợp lại thì rất tuyệt. Nhưng chị lại sợ nếu chẳng may khách hàng uống say sẽ làm ầm ĩ.”
Cố Hải Ba đặt m.ô.n.g ngồi ở bên cạnh chị gái mình, đưa chén trà trong tay qua, nói: "Chị uống nước đi, hôm nay trời hình như hơi nóng.”Nói xong cậu quay đầu nhìn bọn họ: “Thịt nướng không phải là đóng gói mang đi sao?"
Cố Vân Thải thuận miệng nói: "Chị đã chuẩn bị sẵn hai bộ bàn ghế, có thể cho khách nghỉ chân một chút.”
“Vậy bán bia và trà sữa đi, trà sữa thì em có thể hỗ trợ cho chị.”Cố Hải Ba có mở quán trà sữa của riêng mình.
“Chủ ý này không tồi.”Cố Vân Thải vui vẻ viết xuống một cột đồ uống, “Menu này cơ bản đã hoàn chỉnh, mọi người xem giúp tôi còn thiếu cái gì không?”
Cố Hải Ba nhìn thoáng qua, nói: "Nguyên liệu nấu ăn, cứ để người phụ trách giao hàng ở căn tin đưa nhiều thêm một chút. Chị cứ đưa danh sách cho em, đảm bảo nguyên liệu quán chị vừa tươi mới lại vừa rẻ.”
“Được.”
“Bên chợ đêm tôi phải đi chuẩn bị trước một chút.”Khương Nghị cũng đề nghị nói. Hiện tại gã muốn người có người, muốn quan hệ có quan hệ: “Nếu nhân lực không đủ thì nói với tôi, tôi có thể kéo theo một đám người lại đây phụ giúp cô.”
Cố Hải Ba nhịn không được liếc mắt nhìn gã một cái: “Chủ này rất được nha.”Ánh mắt em gái của cậu từ trước đến giờ đúng là không tồi. Trong lòng Cố Vân Thải có một tia ấm áp, mặc kệ xảy ra chuyện gì, cô vĩnh viễn sẽ không chỉ có một mình. Bên cạnh cô từ trước đến giờ luôn có nhiều người quan tâm cô như vậy, bảo vệ cô, làm bạn với cô, điều này làm cô rất vui vẻ. Vì bọn họ, cô cũng không thể bị những thủ đoạn dơ bẩn kia đánh bại được.
Cô suy nghĩ một chút, nói: "Trước mắt vấn đề đó không vội, tôi chỉ muốn thử buôn bán trước một thời gian xem sao.”
“Tất cả đều nghe theo cô.”Khương Nghị cười dịu dàng, nói.
Cố Hải Ba nhìn thấy gã như vậy, nhịn không được liếc mắt, ha ha, đúng là đàn ông. Thật là, chị hai bị gã nhìn trúng cũng có chút đáng thương nha.
Tất cả công tác chuẩn bị đều đã sẵn sàng, Cố Vân Thải bắt đầu đem tất cả nguyên liệu nấu ăn vừa được đưa tới đi rửa sạch rồi cắt nhỏ, trông cô vô cùng bận rộn.
Anh em Cố Hải Triều đương nhiên là không yên lòng, chạng vạng liền vội vàng ăn một chút cơm tối, sau đó nhanh chóng cướp lấy xe ba bánh giành đi chung với cô.
“Chị hai, chị để chúng em đi theo đi, đây là lần đầu tiên em được bày sạp bán hàng, cảm giác chắc hẳn rất là thú vị nha.” . Đam Mỹ Sắc
Khương Nghị cũng mang theo một bộ dáng hưng phấn, người ngoài không biết còn tưởng rằng bọn họ đang chuẩn bị đi chơi nữa.
Cố Vân Thải không có biện pháp gì với bọn họ, cô chỉ có thể để cho bọn họ đi theo mình đến chợ đêm.
Chợ đêm đã bắt đầu, chủ quán lục tục đi vào, từng chiếc từng chiếc đèn bắt đầu được thắp sáng lên.
Trên các quầy sạp, tất cả các món như quần áo, giày dép, đồ trang sức nhỏ, đồ chơi, hoa quả, bánh ngọt…cái gì cũng có, khách hàng cũng dần dần qua lại nhiều hơn.
“Ông chủ, cái váy này bán thế nào? Có thể giảm giá một chút không đây?”
“Dưa hấu, dưa hấu mới đưa ra thị trường đây. Cam đoan sẽ ngọt, không ngọt không lấy tiền…”
“Thuốc cao tổ truyền, chuyên trị ngã đau, bị đau thắt lưng, trẹo cổ…đi ngang qua không nên bỏ qua…”
“Bẫy vòng rồi, một nắm năm hào, đều tới thử xem a…”
Các loại tiếng rao hàng liên tục không dứt, vô cùng náo nhiệt. Cố Vân Thải đặt mình trong hoàn cảnh này, mọi suy nghĩ phiền não bất an đều dần tan biến đi.
Nhìn quầy hàng hai bên từng quầy hàng một, ánh đèn màu vàng phảng phất tỏa ra ánh sáng, mỗi một khuôn mặt tươi cười của các ông chủ bà chủ đang chào hàng đều vô cùng rực rỡ. Cố Vân Thải có thể trực tiếp cảm nhận được sức sống mãnh liệt trong khu chợ này, nó vô cùng sinh động và náo nhiệt, làm cho vết thương trong lòng Cố Vân Thải trong nháy mắt như được chữa khỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.