Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Ảnh Đế Vứt Bỏ

Chương 127:




Đợi đến khi hình xăm trên tay Cố Thanh Trì đã lành và đóng vảy, trên cổ tay có thêm một hình vẽ đáng yêu, tiệc sinh nhật cũng đã chuẩn bị xong.
Tiệc sinh nhật của Cố Thanh Trì được tổ chức ở một biệt thự khác. Căn hiện tại này quá nhỏ cho những sự kiện trang trọng như vậy và phù hợp cho sinh hoạt gia đình thường ngày hơn. Đối với những dịp đặc biệt thì họ sử dụng một căn biệt thự khác.
Biệt thự kia khá nổi tiếng ở thủ đô, ba Cố đặc biệt mua nó để sử dụng vào những dịp như thế này, bên ngoài biệt thự có bãi đỗ xe, phòng khiêu vũ rất lớn, còn có hồ bơi cùng sân vườn, thích hợp cho các bữa tiệc và họp mặt trang trọng.
Tầng 1 là không gian tổ chức tiệc, tầng 2 giữ lại làm phòng nghỉ cho khách, tầng 3 thì đơn giản hơn là khu vực sinh hoạt, có phòng cho cả gia đình, nhưng do quá rộng nên hơi bất tiện, họ chỉ thỉnh thoảng ở lại đó vài ngày.
Biệt thự nằm ở trung tâm thành phố, giao thông thuận tiện, là tấc đất tấc vàng, gần đó lại có khách sạn năm sao nổi tiếng, những thứ cần thiết cho bữa tiệc đều được giao đến tận nơi, cực kỳ thuận lợi.
Khi còn bé Cố Thanh Trì cũng sẽ mời bạn học đến tụ tập ở đó, ở nhà quá náo loạn sẽ khiến Cố phu nhân sẽ tức giận.
Bữa tiệc sinh nhật này được tổ chức với lý do chúc mừng sinh nhật Cố Thanh Trì, chủ yếu là nhằm chính thức giới thiệu Cố Thanh Trì.
Ba Cố luôn rất khiêm tốn, lại ít khi tổ chức tiệc chiêu đãi, so với các bữa tiệc sinh nhật, tiệc cưới, yến hội thường xuyên của các nhà khác thì tiệc nhà họ Cố chỉ đếm trên đầu ngón tay, sinh nhật của Cố Tạ cũng đều do gia đình tổ chức tại nhà. Sự kiện này tuy được tổ chức như một bữa tiệc sinh nhật cho Cố Thanh Trì, nhưng đây rõ ràng là cơ hội để nhà họ Cố lên tiếng.
Mặc dù nhà họ Cố hiếm khi tổ chức những sự kiện như vậy nhưng khi tổ chức họ lại không tiếc chi phí. Điều này không chỉ đề cập đến quy mô của bữa tiệc mà còn liên quan đến tầm cỡ của những vị khách được mời. Nhận được lời mời từ nhà họ Cố được coi là một niềm vinh dự và là sự khẳng định. Những người nhận được lời mời hầu như luôn chấp nhận.
Bữa tiệc hoành tráng, với tấm thảm đỏ trải dài từ lối vào.
Ngay cả trước khi chính thức bắt đầu, hết chiếc xe sang trọng này đến chiếc xe khác đã đến và đỗ ở lối vào. Những vị khách bước ra từ những chiếc xe này đều là nhân vật nổi tiếng trên các loại tạp chí, bất kể nam hay nữ đều là người có sức ảnh hưởng trong các lĩnh vực khác nhau, lễ phục trên người bọn họ nhìn qua có chút bình thường, nhưng nếu nhìn kỹ một chút sẽ biết đều là kiểu mới nhất của mùa, một trong số đó thậm chí còn đắt hơn trang phục của các minh tinh dự thảm đỏ.
Những món quà họ mang đến đều được mang lên tầng ba và chất đống trong những căn phòng trống. Những món quà này, mỗi món trị giá ít nhất hàng chục vạn, được đặt tùy tiện trên bàn và trên thảm.
Cố Thanh Trì vẫn còn ở trên lầu, cậu đã thay lễ phục mà Cố phu nhân đích thân chọn cho cậu, lễ phục đã được thiết kế riêng để vừa vặn với cậu một cách hoàn hảo, sống lưng thẳng tắp, tay đặt sau lưng, Cố phu nhân đưa tay ra cậu liền cúi đầu xuống để bà sửa sang lại tóc cho cậu.
Cố phu nhân cảm thấy hơi lạ. Trong chớp mắt, đứa con bé bỏng của bà đã lớn thành một đứa trẻ trưởng thành với mái tóc đen nhánh và đôi mắt sáng ngời.
"Bé ngoan của mẹ thật đẹp."
Cố Thanh Trì rất thích người khác khen cậu, nghe xong liền cười.
Cố phu nhân trìu mến vuốt tóc cậu và cho cậu một lời khuyên.
"Đợi lát nữa có thể sẽ có hơi nhàm chán, Tiểu Trì ngoan ngoãn nhịn tí nha, chỉ cần lộ diện lúc đầu xong là có thể lên lầu nghỉ ngơi" - Cố Thanh Trì gật đầu hiểu ý, lộ ra vẻ mặt rất ân cần, hiểu chuyện.
"Con biết."
Cố Thanh Trì càng nghe lời, bà càng không nỡ để cậu phải khó chịu một xíu nào.
Bà thở dài, loại yến tiệc như này càng giống như một dịp xã giao hơn là bữa tiệc sinh nhật.
Cố phu nhân cũng rất thích những dịp như này, không cần quá tích cực xã giao vì bà là đối tượng xã giao của người khác. Dù có quen biết với những người vợ khác hay không, bà luôn có rất nhiều chủ đề để trò chuyện.
Bà cũng không còn lo lắng về vòng xã giao của Cố Thanh Trì nữa. Bởi sau ngày hôm nay, Cố Thanh Trì sẽ trở thành người mà người khác cần nỗ lực làm quen.
Cũng chỉ sợ Tiểu Trì buồn chán.
"Sinh nhật mà lại khiến Tiểu Trì của mẹ không vui rồi, sau này chúng ta sẽ tổ chức một bữa tiệc ở nhà cho con, tổ chức ở đây một cái, ở nhà một cái ha."
Khi chỉnh lại cổ áo cho Cố Thanh Trì, Cố phu nhân lấy một chiếc trâm cài từ hộp trang sức của mình ra và đính lên người cậu. Nó không được trang trí bằng những loại đá quý thông thường mà được trang trí bằng một loại phỉ thúy quý hiếm, màu xanh đậm, tuy kiểu dáng cổ điển nhưng trông rất đẹp mắt.
"Chúc mừng sinh nhật, xin lỗi vì đã bỏ lỡ nhiều sinh nhật của con."
Đây vốn được sửa lại từ một chiếc vòng tay phỉ thúy, là vòng tay Cố phu nhân mua vào năm bà mang thai Cố Thanh Trì.
Người mẹ luôn muốn để lại những gì mà bà cho là tốt nhất cho con mình, Cố phu nhân cũng không ngoại lệ, bà giữ gìn chiếc vòng rất kỹ, sợ trầy xước hư hỏng một lần, chưa từng đeo qua, bà cho rằng mình mang thai con gái, cuối cùng lại được một cậu chàng bông hồng nhỏ.
Cố phu nhân vẫn giữ vòng tay lại, Cố Thanh Trì bây giờ không thể đeo nữa nên bà đưa đến chỗ thợ thủ công đổi thành trâm cài, ông sờ vòng tay một hồi lâu, quan sát nửa ngày, còn chụp, xác nhận vài lần mới bất đắc dĩ bẻ chiếc vòng tay.
Cố phu nhân chăm chú nhìn Cố Thanh Trì, vỗ lưng cậu rồi nhẹ nhàng đẩy cậu về phía trước.
"Đi đi, sắp đến giờ rồi, ba con đang ở bên kia chờ con."
Trước khi ra khỏi cửa, Cố Thanh Trì dừng lại, quay đầu lại nhìn Cố phu nhân, bà vội vàng cúi đầu lau đi nước mắt để che dấu rồi vẫy tay.
"Mau đi đi."
"Mẹ không đi sao?"
"Ba con có bảo mẹ đi, nhưng dưới lầu quá ồn ào, mẹ cũng không muốn đối phó, cho nên mẹ bảo ba con dẫn con đi."
Cố Thanh Trì vừa ra khỏi phòng đã thấy ba Cố ở đầu hành lang vốn dựa vào tường, nhưng nghe được tiếng cửa mở thì ngay lập tức đứng thẳng dậy, nhìn về phía Cố Thanh Trì.
Hành lang có ánh sáng mờ hơn, được che bởi những chiếc chao đèn, tỏa ra thứ ánh sáng dịu nhẹ, ấm áp. Phía sau ba Cố có những ngọn đèn sợi đốt, đổ bóng dài xuống chân ông, khiến cho hình dáng của ông mờ ảo.
Ba Cố nhìn Cố Thanh Trì từ trên xuống dưới, khen ngợi.
"Rất đẹp."
Ông đứng tại chỗ, chờ Cố Thanh Trì từng bước từng bước đi qua.
Đợi đến khi Cố Thanh Trì đi tới bên cạnh, ông mới đưa tay ra đặt ở sau lưng Cố Thanh Trì, tựa như rất nhiều người cha cùng con mình đi dạo, luôn đặt tay ra sau lưng đứa con nhỏ để phòng ngừa té ngã, ông cao hơn Cố Thanh Trì một chút nên cử chỉ này trông khá tự nhiên và không hề lúng túng.
Tuy nói là biệt thự nhưng thật ra lại mang hơi hướng cảm giác lâu đài kiểu châu Âu.
Từ tầng ba đến tầng một có một cầu thang rộng, đối diện với cửa chính ở giữa đại sảnh, cũng là tiêu điểm của ánh đèn.
Cố Thanh Trì đi về phía trước một chút, muốn đi tới dưới ánh đèn.
Cậu chần chờ một chút, ba Cố nhẹ nhàng vỗ lưng cậu tiếp tục đi, ánh đèn quá chói mắt khiến cậu rũ mi mắt nhìn xuống cầu thang.
Sự xuất hiện của chủ nhà đánh dấu sự bắt đầu chính thức của bữa tiệc.
Những người trong đại sảnh im lặng, ánh mắt chuyển về phía họ.
Cố Thanh Trì được ba Cố dẫn xuống cầu thang, dẫn cậu đến trung tâm đại sảnh.
Nơi họ đi đến, đám đông tách ra như Moises chia đôi biển cả, chờ cho đến khi họ đi qua thì nhanh chóng khép lại như dòng nước.
Ba Cố dẫn Cố Thanh Trì đi lên đài phát biểu ở trung tâm, trước tiên nhìn quanh sau đó cao giọng nói:
"Cảm ơn mọi người đã đến dự tiệc ngày hôm nay."
Ông chỉ khách sáo một câu liền đi vào vấn đề chính.
"Bữa tiệc lần này là vì tình yêu mà chúng tôi dành cho con trai: Cố Thanh Trì, tôi và vợ đã cẩn thận chọn yến hội này để chúc mừng sự ra đời của con, hiện tại con đã trưởng thành, cũng chúc con tương lai khỏe mạnh bình an, thuận buồm xuôi gió. Mong mọi người có một khoảng thời gian vui vẻ."
Dưới khán đài là tiếng vỗ tay vang lên.
Cố Thanh Trì đứng trên sân khấu, giống như đứng ở trung tâm thế giới, nhìn thấy bên dưới toàn những gương mặt xa lạ nhưng cũng có vài gương mặt quen thuộc, giờ phút này bọn họ đều đang nhìn chăm chú vào cậu, giờ phút này bọn họ vỗ tay là vì cậu, bọn họ tới nơi này là chúc mừng cậu trưởng thành, chúc phúc cho tương lai của cậu.
Cậu đảo qua từng gương mặt, cuối cùng cũng nhìn thấy Tạ Lục Dữ.
Tạ Lục Dữ đứng ở nơi đó, cậu nhìn ra được hắn đã chuẩn bị rất tỉ mỉ, ăn mặc rất trịnh trọng, tóc hắn đã dài hơn một chút, nhìn có vẻ bớt ngỗ nghịch hơn, hắn thoáng nghiêng đầu, so với người xung quanh hình như cao hơn một chút.
Hắn vẫn nhìn chăm chú vào Cố Thanh Trì, thấy Cố Thanh Trì nhìn qua, tầm mắt hai người giao nhau, hắn lộ ra một nụ cười, dùng khẩu hình miệng nói chuyện với Cố Thanh Trì.
Cố Thanh Trì cẩn thận nhận ra, Tạ Lục Dữ nói "Chúc mừng sinh nhật."
......
Tiệc sinh nhật của Cố Thanh Trì mời không ít người, trong đó có một thanh niên giàu có hoạt động khá tích cực trên mạng, dùng từ phú nhị đại thì chưa thích hợp lắm, nhưng cũng có thể xưng là con trai nhà giàu.
Anh ta từng lấn sân sang làng giải trí nhưng đã giải nghệ.
Cũng không phải bởi vì áp lực trong nhà, năng lực chỉ cả rất mạnh, chị hai cũng lợi hại, chỉ riêng hai người chị này đã có thể khống chế, chứ đừng nói là còn có một đống anh chị em khác, dù nói thế nào thì gia sản cũng không đến lượt anh ta.
May mắn là gia đình cũng cho đủ tiền, anh ta thích làm gì thì làm.
Anh ta lui khỏi vòng giải trí thật ra là bởi vì làm gì cũng không được, flop vẫn mãi hoàn flop, followers Weibo từ đầu đến cuối chỉ có ba mươi vạn, còn 5 vạn followers là do mua, cho nên tức giận quay về nhà.
Sau khi về nhà và trở thành "phú nhị đại", anh ta bất ngờ nổi tiếng khi thẳng thắn chỉ trích và tiết lộ những tin đồn trong giới, thu hút khá nhiều người hâm mộ. Mọi người đều muốn nghe những câu chuyện máu chó của các gia đình nhà giàu.
Anh ta cũng biết Cố Thanh Trì vì dù sao cậu cũng là người nhà họ Cố, ban đầu anh ta chưa từng gặp mặt Cố Thanh Trì, nhưng sau khi tham gia bữa tiệc thì anh ta đã hiểu ra, hai người không phải hề trên cùng một chiến tuyến, Cố Thanh Trì không giống anh ta bị mười mấy anh chị em phía trên chèn ép, cậu là được người trong nhà nâng niu trong lòng bàn tay.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
2. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
3. Kẹo Sữa Bò
4. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
=====================================
Cũng đúng, sản nghiệp của nhà họ Cố lớn mà thế hệ này lại chỉ có hai người. Anh ta nhanh chóng hiểu ra, rất nhanh liền điều chỉnh lại suy nghĩ, bắt đầu đăng weibo giống như mọi ngày.
Trước đó anh ta từng tiết lộ trên Weibo rằng buổi tối sẽ đi dự tiệc rất quan trọng.
Trong bữa tiệc có nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp chụp ảnh mọi người, anh ta cũng chụp không ít, chọn một bức để đăng.
Là một bức ảnh của anh ta với một vài người bạn.
[Anh về rồi à? Tầng lớp quý tộc thực sự khác hẳn ha. Phú nhị đại mới hai ngày trước còn khoe khoang không ngừng bảo sẽ đi dự "tiệc rất quan trọng" cơ đấy.]
[Tôi cực kì muốn biết bữa "tiệc rất quan trọng" này rốt cuộc là làm gì...]
[Đội hình này là nhà giàu f4 mà.]
[Tôi cười chết mất. Họ có rất nhiều anh chị em, khoảng hơn chục người đấy, cả nhà đếm không hết. Trong nhà chả nhúng tay vào việc gì, anh ta chỉ đang lừa mấy người mà thôi, cái ngữ như anh ta thì đi dự "tiệc quan trọng" được nỗi gì.]
[Nhưng ít nhất anh ấy cũng ở trong giới nhà giàu. Ít nhất anh ấy có thể dễ dàng tham dự những bữa "tiệc rất quan trọng" này trong khi chúng ta thì không.]
Anh ta âm thầm chế giễu những bình luận chỉ trích. Chậc, không thực sự dễ dàng như vậy đâu.
Ngoài một số người chỉ trích, hầu hết các bình luận đều khá ôn hòa.
Một số thậm chí còn hóa thành thám tử soi ảnh.
[Nhìn xem tui soi được cái gì nè! Đằng sau anh ấy có phải là Trì Trì không! Trì Trì dạo này không xuất hiện trước công chúng mà lại lén lút đi dự tiệc à?]
Anh ta trả lời:
[Đây là tiệc sinh nhật của Cố Thanh Trì.]
Chẳng bao lâu đã có thêm những bình luận hỏi thăm.
[Trời ơi, tui suýt quên Trì Trì là công tử nhà giàu, là người thừa kế tương lai. Giờ nghĩ lại, bữa "tiệc rất quan trọng" kia chính là tiệc sinh nhật của anh ấy, thật khó tin.]
[Cho tui biết khi nào anh ấy sẽ xuất hiện trước công chúng lần nữa không? Dự án tiếp theo của anh ấy là gì? Tui chắc chắn sẽ hóng.]
Không so sánh thì không có đau thương; người ta trở thành sao hạng A và trở về nhà để kế thừa công việc kinh doanh của gia đình.
Còn anh ta thì thành minh tinh còn chưa lọt nổi vào hạng D, về nhà cũng chỉ có đống tiền mặt lạnh như băng đập vô mặt.
Sau khi nghĩ xong, anh ta trả lời:
[Cậu ấy phải về nhà kế thừa gia nghiệp, tôi thấy nhà đó rất coi trọng cậu ấy, không chừng trong tương lai cậu ấy sẽ rút khỏi giới giải trí.]
Rep comment xong thì anh ta liền đi ngủ
Sáng hôm sau, top 1 hotsearch lại là: [Cố Thanh Trì rút khỏi ngành giải trí.]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.