Ninh Vũ Phi lạnh lùng nói: “Loại người như các người nói chuyện như đang đánh rắm vậy.”
A...
Ống thép cắm vào mu bàn tay của tên côn đồ, máu tươi phun ra.
Tên còn lại bị Ninh Vũ Phi đánh cho bất tỉnh, chỉ có đau đớn mới khiến bọn chúng ghi nhớ lâu dài.
Ông luật sư trung niên kinh hãi đứng tại chỗ, một luật sư cao cao tại thượng như ông ta chưa từng nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
Thấy Ninh Vũ Phi đang nhìn về phía mình, vị luật sư trung niên vội lùi lại hai bước, nói: “Cậu muốn thế nào, tôi là luật sư đấy, nếu dám động vào tôi sẽ khiến cậu phải ngồi tù bất cứ lúc nào.”
Đột nhiên, Ninh Vũ Phi ném ống thép ra khỏi tay, lực mạnh đến nỗi khiến ống thép xuyên qua sàn bê tông, cách ngón chân của vị luật sư trung niên chưa đầy một tấc.
Ầm!
Điều này khiến cho ông luật sư trung niên sợ hãi, thậm chí cả người đều run lên, một thứ chất lỏng màu vàng từ dưới quần chảy xuống.
Ninh Vũ Phi khinh thường nói: “Sao vậy luật sư? Sợ đến mức đi tiểu luôn rồi?”
“Cậu... Cậu muốn làm gì?” Ông luật sư trung niên nuốt nước bọt.
“Ha ha, nói đi, ai sai khiến ông làm như vậy?”
“Tôi nói cho cậu biết, người đó cậu không chọc vào được đâu, cô ta là một người nổi tiếng ở thành phố Ngọc Trai, cậu tưởng rằng cậu có thể khiến cô ta dao động à?”
Ninh Vũ Phi nhặt một bao thuốc lá từ dưới đất lên tự châm một điếu thuốc nói: “Người ông nói là một ngôi sao lớn đúng không?”
“Nếu như cậu đã biết cô ấy là một ngôi sao lớn vậy thì cậu đừng nên nhúng tay vào việc này, cô ấy chỉ muốn đòi lại công đạo cho người hâm mộ của mình mà thôi.”
“Ha ha...”
Những lời này khiến Ninh Vũ Phi cảm thấy nực cười, nói: “Có nghĩa là trong mắt cô ấy người hâm mộ của cô ấy là người còn những người khác không phải là người đúng không?”
“Bảo vệ người hâm mộ của mình là không sai.”
“Vậy thì người hâm mộ của cô ấy đánh người cũng không sai sao? Người hâm mộ đánh người cô ta liền để ông cứu người hâm mộ ra, đối với người khác liền mặc kệ không quan tâm sao?” Ninh Vũ Phi có chút tức giận.
“Tất nhiên là không, chúng tôi sẵn sàng giúp đỡ những người bị hại và đền bù mọi tổn thất, chuyện này đến đây là kết thúc đi, thế nào?”
Ninh Vũ Phi cười lạnh một tiếng: “Các người sớm làm như vậy có phải là tốt rồi không, đừng tưởng rằng bản thân có chút địa vị thì là người bề trên.”
“Được rồi, việc này tôi sẽ nói rõ với cô ta.”
“Tạ Khả Di?”
Ninh Vũ Phi nghĩ tới những ngôi sao có vẻ nổi tiếng ở thành phố Ngọc Trai, thường nhìn thấy ở trên điện thoại, là những người mới trở nên nổi tiếng trong năm nay.
Nhưng một ngôi sao làm người như nào còn chưa biết, vì phần lớn hình tượng đều là do các công ty giải trí tiến hành đóng khuôn.
“Đúng!” Ông luật sư trung niên gật đầu.
Ninh Vũ Phi cũng không nói gì nữa, nhìn bốn tên côn đồ một lượt rồi rời đi.
Cuối cùng cũng đi rồi, người đàn ông trung niên lau mồ hôi trên trán rồi vội vàng đi ra ngoài cửa.
Vị luật sư trung niên đến một tòa biệt thự, thấy Tạ Khả Di đang tập yoga.
“Chuyện kia làm đến đâu rồi, bọn họ đã trả giá chưa?” Tạ Khả Di hỏi.
Không thể không nói Tạ Khả Di có gương mặt xinh đẹp và vóc dáng thướt tha khi tập yoga mặc quần bó còn quyến rũ hơn.
Ngay cả ông luật sư cũng nhịn không được mà nhìn thêm một chút.
“Cô Tạ, mọi chuyện không suôn sẻ, có một người thanh niên đã can thiệp vào chuyện này, mấy tên côn đồ mà tôi tìm được đều đã bị dạy dỗ, còn bảo tôi cảnh cáo cô, tốt hơn hết là bớt lại một chút.” Ông luật sư trung niên nói.
Nghe vậy Tạ Khả Di có chút không vui, nói: “Tên Ninh Vũ Phi này là người nào vậy? Là cậu chủ của một gia tộc lớn hay sao?”
“Có vẻ không phải, chỉ là một tên sinh viên mà thôi, nhưng đánh rất tốt.”
“Nói đi nói lại cũng chỉ là một đứa trẻ mà thôi, bỏ đi, chuyện này cứ vậy mà cho qua đi, những việc nên làm cũng đã làm rồi.”