Cuối cùng Đỗ Đức Mạnh cũng cảm thấy khá hơn, lúc này mới ôm bụng đi tìm huấn luyện viên, nhất định phải đến bệnh viện, nếu không hôm nay sẽ bị mất nước.
“Không sao rồi hả?”
“Huấn luyện viên, nước uống của chúng ta có vấn đề. Chúng tôi phải đến bệnh viện, không thể chịu đựng được nữa.” Đỗ Đức Mạnh nói.
Nghe nói vậy, huấn luyện viên Tằng lập tức cầm lấy một chai nước đi thẳng đến trước mặt tổ trọng tài, tức giận nói: “Thưa trọng tài, tôi xin được hoãn trận thi đấu, tôi nghi ngờ nước của công ty quảng cáo có vấn đề, cần phải làm kiểm tra ngay lập tức. Tất cả cầu thủ của đội chúng tôi đều bị tiêu chảy, không có cách nào tiến hành thi đấu được nữa.”
Sau khi biết được chuyện này, tổ trọng tài vội vàng tạm dừng trận đấu, sau khi hỏi thăm tình hình, đồng thời đưa nước của công ty quảng cáo đến bệnh viện làm xét nghiệm.
Điều này đã đe dọa nghiêm trọng đến sự an toàn tính mạng, phải xem xét một cách nghiêm túc.
Khán giả không biết chuyện gì đang xảy ra, công ty quảng cáo cũng vô cùng lo lắng, nếu như nước uống của bọn họ có vấn đề thì sẽ vô cùng gay go, danh dự là điều quan trọng nhất.
Thi đấu tạm dừng hơn mười phút, Ninh Vũ Phi cũng đến hiện trường, nhìn thấy xe cứu thương cũng tới.
“Thành Hạo, có chuyện gì vậy?” Ninh Vũ Phi hỏi.
“Ôi trời, Vũ Phi, nước uống của chúng ta đã bị bỏ vào cái gì đó, bây giờ phải nhanh chóng đến bệnh viện, đại tràng của tôi sắp bị kéo ra rồi.”
“Nhanh chóng đến bệnh viện kiểm tra.”
Ninh Vũ Phi nhặt chai nước trên đất đưa lên mũi ngửi, cau mày nói: “Là thuốc xổ, hoặc là thuốc xổ đã hết hạn sử dụng, có mùi rất khó chịu.”
Huấn luyện viên Tằng nói: “Ninh Vũ Phi, cậu có thể ngửi ra không? Chúng tôi đã đưa đến bệnh viện để kiểm tra rồi.”
“Ừ.” Ninh Vũ Phi đi đến khu vực nghỉ ngơi của đại học thành phố Tân Yên, cầm một chai nước khoáng lên ngửi.
“Thế nào?”
“Nước uống của bọn họ không có vấn đề gì.”
Ninh Vũ Phi quay lại nhìn phần nước khoáng còn lại trong thùng, sau đó cầm lên rồi mở ra nói: “Có người nhắm vào Long Diệu chúng ta, toàn bộ số nước này đều đã từng bị mở ra.”
Ngay sau đó tổ trọng tài cũng nhận được tin báo từ bệnh viện, nguyên nhân chính dẫn đến tiêu chảy là thuốc xổ, hơn nữa đã hết hạn sử dụng, liều lượng rất lớn.
Sự việc đã trở nên rất tồi tệ, ban tổ chức chỉ có thể tạm dừng trận đấu hôm nay, điều tra sự việc này rõ ràng.
Dù sao cũng phải đợi các thành viên của đội Long Diệu bình phục trở lại.
Cảnh sát cũng nhanh chóng vào cuộc điều tra, xem tất cả video giám sát theo dõi, kiểm tra xem rốt cuộc kẻ khả nghi là ai.
Ninh Vũ Phi đến bệnh viện xem tình hình của đám người Trần Thành Hạo trước, bọn họ đã rửa ruột rồi, nhưng vẫn phải đi vệ sinh.
“Vũ Phi, tôi không thể chịu được nữa rồi, mau kê cho tôi mấy viên thuốc để cho tôi thoát khỏi cơn đau này đi. Bây giờ có cho điện thoại của tôi lưu lượng không giới hạn, tôi cũng không muốn vào nhà vệ sinh nữa.” Cả người Trần Thành Hạo đều hư thoát.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
2. Ngài Ảnh Đế Đang Hot Và Cậu Nghệ Sĩ Hết Thời
3. Kẹo Sữa Bò
4. Đối Tượng Kết Hôn Của Tôi Lắm Mưu Nhiều Kế
=====================================
“Không sao đâu, cậu cứ coi đang được thông ruột thôi.”
Mặc dù nói như vậy nhưng Ninh Vũ Phi vẫn kê một số loại thuốc đông y cho đám người Trần Thành Hạo, tránh nhàm chán khi truyền nước.
“Huấn luyện viên, thầy nói xem có ai cố tình nhắm vào chúng ta như vậy không?” Ninh Vũ Phi hỏi.
“Chuyện này cũng không rõ ràng, chờ cảnh sát điều tra.”
“Ừ.”
Bây giờ cảnh sát đã tham gia điều tra, tin tưởng không bao lâu sẽ có kết quả.
Ninh Vũ Phi trở lại biệt thự, đám người Giang Vị Noãn cũng đã trở lại, Ninh Vũ Phi nói: “Các em đã trở về rồi sao?”
“Ừ. Sao lại có thể xảy ra chuyện như vậy, ban đầu vẫn còn tốt mà?” Giang Vị Noãn nói.
“Có thể là do ai đó ghen tỵ. Không sao đâu, nếu như đối phương thực sự muốn giết người thì đã không bỏ thuốc xổ rồi, nhất định là do anh ta muốn chúng ta thua trận.”
Lăng Bảo Châu trực tiếp bị giám đốc sở cảnh sát ép buộc xin nghỉ phép nghỉ ngơi vì vết thương ở chân, nếu như vết thương chưa lành thì không được phép đi làm.
“Vết thương của chị Bảo Châu đã tốt hơn chưa?” Ninh Vũ Phi cười hỏi.
“Ai cần cậu lo, tránh qua một bên.”