Yêu Em Thành Bệnh

Chương 3:




Edit: Ross
Phòng giám sát của trung tâm mua sắm.
“Cảnh sát Ngụy, toàn bộ camera giám sát đột nhiên bị đen vào lúc 15:14 trong khoảng 5 phút, hẳn là bị nhiễu bởi một dòng điện nào đó, căn bản không thể thấy rõ.” một vị cảnh sát đứng sang một bên, đè nặng hô hấp, anh ta trộm nhìn về phía Ngụy Tấn, hắn đang nhìn chằm chằm vào màn hình, vẻ mặt đăm chiêu, nghe cảnh sát kia nói xong, hắn nghiêng đầu liếc qua.
“Cậu như thế nào có thể tốt nghiệp được học viện cảnh sát?, tất cả các thiết bị điện tử đều hoạt động trong một dải tần cụ thể. Nếu có các thiết bị công suất cao hoặc một thiết bị không dây vô tuyến ở cùng một dải tần trong phạm vi nhất định hoặc trong môi trường điện từ phức tap, sẽ có nhiễu, mức độ nhiễu tùy thuộc vào thiết bị công suất, cùng khoảng cách xa gần. Có thể làm ảnh hưởng tới toàn bộ thiết bị giám sát của trung tâm thương mại nhất định phải là một thiết bị gây nhiễu có điện từ cực mạnh.”Ngụy Tấn nói xong, gõ mặt bàn.
Đồng chí cảnh sát kia sợ tới mức run lên, biểu lộ đã hiểu ra vấn đề” Vậy tôi lập tức tìm kiếm xung quanh đây, xem có những đối tượng nào đã mua thiết bị điện tử”
Nghe vậy, lông mày của Ngụy Tấn lại cau thành hình chữ Xuyên, anh phất tay làm cho cậu tân binh nhỏ bé kia nhanh chóng biến mất.
*Chữ Xuyên: 川
“Cảnh sát Ngụy, đã tìm thấy manh mối!” Vị cảnh sát ngồi phía trước bấm vào video giám sát, đoạn 15:20
Ngụy Tấn nhìn lại, bãi đậu xe dưới lòng đất! Hình ảnh là ở cửa thang máy dưới bãi đậu xe. Một người đàn ông cao gầy mặc áo sơ mi đen, đội mũ lưỡi trai đang ôm lấy một người phụ nữ. Người phụ nữ đó đang trong tình trạng ngất xỉu; ra khỏi thang máy, anh ta trực tiếp bế thốc cô gái lên, chỉ cách có mấy mét, bước lên một chiếc ô tô cũ màu đen, không có giấy phép, biển số làm giả 8989. Từ mắt của Ngụy Tấn,nó giống như một chiếc xe chuyên dụng cho đặc vụ trong mấy bộ phim hình sự Hồng Kông.
Nghi phạm cúi đầu, nhìn không thấy mặt. Vừa đưa cô lên xe thì xảy ra chuyện.
Vài nhân viên cảnh sát đang theo dõi lập tức nín thở, ngồi thẳng lưng, tập trung quan sát màn hình, nghi phạm mặc đồ đen giữ thẳng thắt lưng, từ từ ngẩng đầu lên, không nghiêng không lệch, vừa đủ để mũ lưỡi trai đối diện với camera! Không sai, chính là manh mối mà đám người Ngụy Tấn điều tra được.
“Mau! Tạm dừng!” Ngụy Tấn kích động đến mức, suýt đập nắm đấm xuống bàn.
Người cảnh sát bấm nút tạm dừng, tiếp tục phóng to. Chất lượng hình ảnh rất mờ, chỉ thấy được đường cong hướng lên trên khóe miệng của nghi phạm, như thể đang khiêu khích.
Ngụy Tấn siết chặt nắm đấm. Chưa từng thấy kẻ tình nghi nào dám coi thường cảnh sát đến vậy.
“Chụp bức ảnh chết tiệt này lại cho tôi, đem nó chỉnh về hàng bội số” Giọng Ngụy Tấn không lớn, nhưng họ có thể nghe được lửa giận đang đè lén trong hơi thở hắn, đám cảnh sát còn lại liên tục gật đầu, bởi vì họ biết được áp lực từ vụ án này không hề nhỏ, nạn nhân là nữ diễn viên đang rất hot hiện nay! Hơn nữa, cô còn bị bắt cóc ngay ở thị trấn P! Phía trên ra quyết định, trong vòng ba ngày phải tìm được nạn nhân, nếu không tìm ra, không chỉ Cảnh sát Ngụy, mà toàn cục sẽ bị cách chức và thay thế.
Nhưng lần này kẻ tình nghi không đơn giản, sử dụng cảnh báo chiều để phạm tội, chống lại điều tra và xâm nhập vào hệ thống, nắm bắt được lợi thế địa hình, khéo léo lẩn trốn trong đám đông.
Ngụy Tấn yêu cầu tiếp tục phát video giám sát, nghi phạm trong bức ảnh có đeo một chiếc nhẫn bạc….
*
Ngày 11 tháng 6, chiếc đồng hồ kiểu cũ vẫn phát ra âm thanh đều đặn trên tường…. gần 22 giờ…
Đã được 5 tiếng 30 phút kể từ lúc Ngô Tửu mất tích…
Cửa hàng tiện lợi 24h, vẫn vắng vẻ,Lão Rải gác chân lên bàn, liếc ra phía ngoài, hôm nay đứa nhỏ kia lại không tới mua rượu, thật kỳ quái, chẳng nhẽ vì chuyện tình cảm của nữ minh tinh kia mà suy sụp.
Ông với lấy một tờ báo ra đọc, có dòng tiêu đề: Thực hư chuyện nữ minh tinh Ngô Tửu bị MẤT TÍCH!!!!
Đột nhiên,toàn bộ cửa hàng tối đen, đèn bên ngoài nhấp nháy.
Đứt cầu dao???
Toàn bộ chung cư, thậm chí toàn bộ đường của thị trấn P đều chìm trong bóng tối, không thể giải thích được. Không sai, mất điện, tiếng nói chuyện bắt đầu xôn xao, máy phát điện của chung cư phát ra một nguồn ánh sáng yếu ớt.Thứ ánh sáng này bao trùm không gian xung quanh, khiến mọi người cảm thấy mơ hồ một cách khó hiểu.
Lúc này, tại tầng cao nhất của khu chung cư sang trọng bậc nhất, không một ai để ý đến ánh nến chiếu ra ở cửa sổ tầng đó.
Đặt mũ lưỡi trai bên cạnh chiếc điện thoại đang điên cuồng nổ chuông.
[ Nhóm Fan hâm mộ Tửu Tửu đại nhân!!!-99+]
Mái tóc đen bù xù bấm vào đoạn tin nhắn, khuôn mặt gầy gò lộ ra.
[Box tỷ nói, fanmeeting bị hủy bỏ vì lý do đặc biệt]
[Nhưng ở sân bay chờ đợi rất lâu mà vẫn không thấy Tửu Tửu xuất hiện, hơn nữa Box tỷ cũng không ở bên cạnh Tửu Tửu! Điều đáng sợ nhất là, một bộ phận fan đồn rằng Tửu Tửu bị mất tích, đêm nay không phải có rất nhiều cảnh sát tới điều tra hiện trường sao?]
[A! Làm sao bây giờ, ta cảm thấy rất bối rối a!]
[Trước tiên, chúng ta phải khống chế được hot search đã]
*
Ánh sáng từ màn hình điện thoại chiếu vào chiếc nhẫn, cả người anh giật lên vì thích thú, khuôn mặt vặn vẹo đến quỷ dị, anh liếc nhìn cô đang nằm trên ghế mềm, bị trói chặt tay chân.
Ánh nến lung linh phản chiếu nơi khóe miệng cô.Anh đặt điện thoại xuống, vừa thở dài vừa tiến về phía cô, nửa quỳ gối, nhẹ nhàng vén những lọn tóc đang chắn trước mặt cô.Trong lòng không khỏi vui sướng.
“Sao em còn chưa tỉnh?” Anh nhẹ nhàng nói, phảng phất muốn đánh thức mỹ nhân đang ngủ say.
Vừa nói, anh vừa lắm lấy bàn tay đang lạnh lẽo của cô, liền có phản ứng, anh cảm thấy bàn tay ấy đang run rẩy.
“Hừ” Lông mày của cô không khỏi run lên, khóe miệng khẽ co rút, trong lòng anh, trái tim đang đập điên cuồng, anh cảm nhận được những cử động của cô, hình như thỏ con đã thức giấc rồi.
Anh đứng dậy, cúi người, ý nghĩ nông cạn muốn tới gần,Ngô Cửu ý thức vẫn tỉnh táo, chợt nghe được một luồng gió bên tai “Bé ngoan, tỉnh rồi sao?”
“Á, Anh là ai!! Buông tôi ra!!” cô không nhịn được nữa, mở mắt, bất chợt nước mắt tuôn rơi, đầu cô choáng váng, thẳng đến khi âm thanh đó tiến gần về phía cô, lông tơ khắp người liền dựng đứng. Không thanh tỉnh cũng khó!
“Anh muốn gì… bao nhiêu tiền tôi cũng cho anh!!!” Cô dường như hét lên, với tất cả bản năng muốn được tồn tại của con người.
Không nghĩ tới cô sẽ kích động như vậy, hai mắt của Bạch Bách mang đầy vẻ thương hại, gương mặt cô hết thảy đều là nước mắt, cô không còn thấy chính mình đâu, không ngừng khóc.
“Đừng khóc” Bạch Bách ngồi xuống, do dự đưa tay lên má cô, nước mắt trong suốt như pha lê thấm vào từng tấc da thịt hắn”Nhìn anh”.
Ngô Tửu nước mắt lưng tròng, dưới ánh nến, gương mặt người kia hiện lên, rất đẹp, khóe miệng hắn khẽ nhếch lên mang theo một tia hấp dẫn, nếu không phải hắn trói cô lại, cô tuyệt đối nhìn không ra, dưới vẻ mặt ôn nhu này thực chất là của một kẻ biến thái!!!
“Anh không cần tiền, Tửu….Tửu nhi…. anh xin lỗi!!…anh thực sự không kiềm chế nổi bản thân.” Bạch Bách nói, ánh mắt đau khổ, toàn bộ đều là ủy khuất.
“Buông tôi ra….” mấy lời nói này, cô thậm chí nghe không nổi, cô không thể nghe thấy bất cứ thứ gì ngoại trừ tiếng khóc tuyệt vọng của bản thân.
“Đừng khóc”
“Ô ô ô”
“Anh đã nói rồi, đừng khóc!” ngữ khí của hắn đột ngột tăng thêm.
Tiếng khóc của cô dần nhỏ lại, cô sợ hắn sẽ còn làm điều kinh khủng hơn.
“Bé ngoan, cứ yên lặng nghe anh nói không phải tốt sao? Không phải sợ, anh sẽ không làm em bị thương, anh chỉ muốn nói, anh yêu em rất nhiều….Làm sao những kẻ bẩn thỉu kia xứng đáng sở hữu em?”
Ngô Tửu rốt cuộc nghe được lời hắn nói, thì ra là fan nam biến thái!!!…..
Một lần nữa tuyệt vọng rơi nước mắt.
“Em mệt sao? vậy chúng ta cùng lên giường!”
Hả?!!!!
*
Đến 1 giờ sáng 12/6
Công an thị trấn P
Công an thị trấn P đã nỗ lực ngày đêm tăng ca, thẳng đến khi hình ảnh giám sát được xử lý nét căng, mọi người mới lấy lại được tinh thần.
“Cảnh sát Ngụy! mau ra đây!” Ngụy Tấn đầu tóc rối tung, anh cũng không biết có chuyện gì, sải bước đi đến cục kỹ thuật của cảnh sát hình sự, hình ảnh giám sát đã được xử lý, phóng đại, thậm chí có thể nhìn rõ cả lỗ chân lông.
Điều này lẽ ra đã lấy lại được niềm tin của sở cảnh sát, nhưng phản ứng đầu tiên của Ngụy Tấn lại là im lặng.
Khuôn mặt dưới chiếc mũ lưỡi trai, chiếc nhẫn bạc trên ngón áp út …
“Là cậu sao…..”
Tác giả có lời muốn nói: Sự xấu hổ được viết bởi emmm hahahaha, chảy nước miếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.