Yêu Nghiệt Xâm Nhập

Chương 25: Muốn làm cơ ? !




Tại nơi đó, ngày hôm sau, cô tự nhiên thấy lạ giống như nhận được tin nhắn của anh gửi tới, tuy rằng nội dung cũng không có gì, nhưng cô nhìn thấy này tin nhắn vào thời điểm này vẫn vẫn cảm thấy đắc ý nở nụ cười thỏa mản.
Hừ hừ, hắn dám vô lễ với cô.
Nhưng mà hôm nay làm việc gì thì tốt đây? Cô xem giường ngủ trống trơn, bỗng nhiên nhớ ra hôm nay là ngày Ốc Nhĩ mã (tên một siêu thị) giảm giá đặc biệt, không bằng chém giết này nọ.
Nói liền làm liền, vì thế cô lập tức rửa mặt xong, liền cầm cái túi nhỏ đi ra ngoài.
Bên trong Ốc Nhĩ mã .
Cô thấy trong hồ có rất nhiều cá, đang phân vân mua hay không mua mấy con về cho yêu nghiệt bồi bổ thân mình, tuy rằng hắn thân mình cường tráng đến không cần bồi bổ, nhưng hiện tại là giá đặc biệt a ~ không mua thì thật là đáng tiếc!
Nhưng mà ngẫm lại vẫn là quên đi, bởi vì theo quan sát của cô đối với yêu nghiệt thì có vẻ như hắn cũng không thể nào thích ăn cá, vạn nhất mua trở về không ai ăn, kia không phải lãng phí sao ? !(chà!chị này tiết kiệm ghê ha )
Vì thế, cô xoay người hướng khu bên trong ăn vặt đi đến.
Khoai tây chiên của ta ~ bánh ngọt của ta~ kẹo của ta ~
Ta tới rồi đây ~
Lúc cô đang chuẩn bị tiến vào siêu thị, tự nhiên vô tình nhìn phía trước thấy thân ảnh em trai? !
Cô lập tức đứng núp sau cây cột bên cạnh, vụng trộm nhìn xem em trai đang làm những gì.
Chỉ thấy em trai đứng trước cửa quán cà phê, vẻ mặt có chút lo lắng, tựa hồ đang đợi người.
Cũng thật to gan? ! Chẳng lẽ em trai là chờ hắn bạn gái sao?
Hắc hắc, thật sự là người không thành thật, để cô bắt quả tang, xem hắn lần sau còn dám lấy lý do này để vô lễ với cô nữa không, hừ!
Một lát sau, bỗng nhiên, một chiếc siêu cấp xa hoa dài hơn bản Rolls-Royce xuất hiện trước mặt em trai, em trai vừa thấy kia chiếc xe đến, mặt lập tức biến sắc, nhưng là nháy mắt lại cung kính đứng ở nơi đó. Chỉ thấy bên trong xe đi ra một vị mặc quân phục, đi đến một bên còn lại của xe một bàn tay mở cửa xe, tay kia thì đặt ở trên đỉnh xe.
Sau đó, theo trong xe đi ra một vị lão gia gia.
Quả nhiên là ông nội của em trai? !
Cô nhu nhu ánh mắt, lại nhìn về phía bên kia, đúng thật là ông nội của em trai. Mà một già một trẻ ở trong đó làm cái gì kia chứ? ! Nhưng mà, nhìn đến lão gia gia bên miệng cười lạnh, cô thật là có chút sợ hãi, chẳng lẽ là em trai đã làm sai chuyện gì ?
Kia hãy mau đấu võ đi, tốt nhất đem em trai nhấn xuống đất đánh PP…
Phốc… cô rất tà ác .
Đương nhiên đây là không có khả năng , lão gia gia kia chính là đi ra nhìn em trai liếc mắt một cái, nói một câu sau đó lại tiến vào bên trong xe; mà em trai, vẻ mặt uể oải nhìn nơi nào đó liếc mắt một cái, sau đó cũng đi theo lão gia gia vào xe
Nội.
Cuối cùng, em trai đi rồi không bao lâu, tư nhiên xuất hiện một vị thập phần suất khí mang theo kính râm đứng ở nơi đó, tựa như em trai như vậy, vẻ mặt có chút lo lắng hướng bốn phía nhìn lại, tựa hồ đang tìm kiếm cái gì.
Cô cảnh giác cao độ, nhìn chằm chằm vào người con trai đeo kính răm kia.
Chẳng lẽ… Chẳng lẽ nói…
Em trai chịu không nổi đả kích của yêu nghiệt, cho nên hắn giới tính trong nháy mắt thay đổi? !
Rất… Đáng sợ…
Hơn nữa trọng yếu nhất là, cái người con trai đeo kính răm kia trong tay tự nhiên cầm một cái hộp màu đỏ, là cái hộp nhỏ màu đỏ!
Qua hồi lâu, người con trai đeo kính răm kia tựa hồ bởi vì đợi không được em trai, ủ rũ bỏ đi.
Mà cô, vẫn đứng ở cây cột vẻ mặt cười gian, trong lòng thầm nghĩ, em trai ngươi chết chắc rồi, để cô nắm được nhược điểm rồi.
Bên trong khu biệt thự.
Cô ngồi ở trên sô pha, vừa ăn đồ ăn vặt mua ở Ốc Nhĩ mã vừa đem về, một bên thảnh thơi xem tivi.
Răng rắc một tiếng, cô thuận mắt nhìn lại, thì ra là yêu nghiệt đã trở lại, một bộ trang phục màu đen, trong tay còn cầm tập công văn; không thể không nói, yêu nghiệt hiện tại bộ dáng thật sự là cả người tỏa ra mị lực nam tính.
Vì thế, cô đứng lên chạy đến bên người yêu nghiệt, tiếp nhận xấp công văn của hắn thuận tiện nói một câu: “Có mệt lắm không “
“Nga?” Lục Cẩm đối như cô vậy thái độ tựa hồ có chút khó hiểu, nhìn cô hỏi: “Hôm nay có phải là đã làm sai chuyện gì không ?”
“Không a, ” cô nhìn yêu nghiệt, hướng hắn cười thần bí, “Anh đoán, em hôm nay nhìn thấy cái gì ?”
“Làm gì mà tâm tình vui vẻ như vậy…” Lục Cẩm thoát tay cởi áo khoác, cầm lấy cốc nước đi đến chỗ bình nước, vừa lấy nước vừa nhìn cô nói: “Chẳng lẽ em với nhóm cầm thú lại có sự tình sự tình gì tốt chăng?”
“Không có ,không có ” cô lắc đầu, quyết định không hề làm cho yêu nghiệt tiếp tục đoán lên đoán xuống, “Em tìm được nhược điểm của Hướng Văn .”
“Hướng Văn?” Lục Cẩm híp lại hai mắt, khóe miệng gợi lên một tia mỉm cười nói: “Hai người lại gặp nhau”.
“Không phải ” cô lại lắc đầu, vội vàng giải thích: “Là như thế này này , hôm nay lúc em đi mua đồ, vừa vặn nhìn đến em trai đứng ở đối diện, hình như là chờ người nào đó, nhưng là hắn không có đợi được người đó đã bị ông nội hắn bắt về. Sau đó em liền tiếp tục trốn vào một chỗ theo dõi, phát hiện đồng dạng có một người cũng ở nơi nào trong đám người, hơn nữa người kia là một người đàn ông, trong tay còn cầm một cái hộp nhỏ màu đỏ !”
“Như thế thì có việc gì?” Lục Cẩm trong mắt hiện lên một tia khó hiểu, ngồi ở bên cạnh cô, nhưng là hắn hiển nhiên đối chuyện này không nhiều hứng thú, hắn buông cốc nước trong tay, nhìn cô hỏi: “Muốn đi nông thôn du lịch không?”
“Ở nông thôn?” Cô nhất thời hai mắt sáng lên, vẻ mặt chờ mong nhìn yêu nghiệt. Bởi vì không biết vì sao, gần đây cô thường có hoài niệm muốn hít thở bầu không khí ở nông thôn , đang chuẩn bị qua giai đoạn này sẻ nói với yêu nghiệt, không nghĩ tới yêu nghiệt tự nhiên chủ động mở miệng , là tâm ý tương thông sao?
“Ân, ” Lục Cẩm nhẹ nhàng gật đầu, nhìn cô nở nụ cười một chút, ” Bà nội anh nói muốn gặp em.”
… Được rồi, xem ra cùng yêu nghiệt đồng lòng còn kém xa lắm.
“Bà nội?” Cô có chút khó hiểu nhìn yêu nghiệt, hỏi: “Bà nội anh làm sao có thể lại ở nông thôn được? Không phải là cùng người nhà anh ở cùng một chỗ sao?”
” Bà nội này có thói quen sống cuộc sống ở nông thôn, cho nên vẫn sống ở đó không chịu chuyển đi ” Lục Cẩm nhìn cô nói có chút khẩn trương, vươn tay nhéo nhéo hai má của cô nói: “Yên tâm, bà nội thực ôn hòa , khẳng định hai ngươi có thể ở chung.”
“Ân…” cô oai đầu nghĩ nghĩ, có thể thích cuộc sống ở nông thôn , khẳng định cũng là người dễ chung sống, vì thế cô nhìn yêu nghiệt nói: “Vậy khi nào thì chúng ta xuất phát?”
“Ngày mai.”
Ngày thứ hai.
Yêu nghiệt sáng sớm liền đánh thức cô dậy, sau đó liền đem cô mơ mơ màng màng nhét vào bên trong xe. Cô ở bên trong xe một trận ngã trái ngã phải, yêu nghiệt vỗ vỗ khuôn mặt cuả cô, nhẹ giọng nói: “Đến nơi rồi.”
“Ân…” Cô mệt mỏi đáp.
“A Cẩm.” Bỗng nhiên, giọng một bà lão truyền đến, lập tức đem cô đang theo Chu công nơi đó cướp về.
Cô lập tức mở mắt ra, nhìn nhìn bốn phía, oa, đến nơi khi nào vậy, yêu nghiệt cũng không bảo cô. Vì thế cô lập tức mở cửa xe, nhìn thấy yêu nghiệt đang ở cùng một vị tóc bạc chắc là bà nội,đang thân thiết nói chuyện với nhau.
Cô nhất thời trong lòng thầm kêu, thảm thảm, sao không cùng yêu nghiệt đi ra đi nghênh đón bà nội nó, thật là ngượng mà.
Cô gãi gãi đầu, vẻ mặt xấu hổ đi đến bên người yêu nghiệt, nhìn bà nội đối diện, nhẹ nhàng hô: “Nãi… bà nội hảo.”
“Kêu thế có đúng không ạ ” ai ngờ, bà nội nghe xong câu nói của cô, vội vàng lắc lắc đầu, sau đó đem cô kéo đến bên cạnh, nhìn cô nói: “Cháu chính là Ly Vũ Vũ , cháu phải giống như A Cẩm vậy gọi ta là bà nội mới được, biết không? Đứa nhỏ.”
“Ha?” Cô nhìn yêu nghiệt liếc mắt một cái, phát hiện yêu nghiệt mắt mang ý cười nhìn cô, sau đó cô quay đầu nhìn về phía bà nội, bà đang chăm chú chờ mong nhìn cô, cô chậm rãi gọi một câu, “Bà nội.”
“Ôi chao, như vậy mới đúng, ” bà nội lập tức vui vẻ ra mặt, sau đó đem ánh mắt chuyển hướng về phía yêu nghiệt đang đứng, nói: “Tốt lắm A Cẩm, cháu có thể đi rồi.”
“Đi? !” Cô nháy mắt nhìn về phía yêu nghiệt, chẳng lẽ yêu nghiệt muốn đem cô bỏ ở tại chỗ này?
“Làm sao vậy đứa nhỏ?” Bà nội nhìn cô, cười đến vẻ mặt hiền lành, “Không muốn ở chung với bà nội sao?”
Cô xem bà nội như thế hòa ái mỉm cười, kìm lòng không đậu gật gật đầu nói: “Đương nhiên nguyện ý.”
“Đến bên kia đi, chúng ta hai người nói chuyện, không cần quan tâm đến hắn.” Bà nội lập tức nói.
“Hảo.” Cô cười đáp.
“Vậy hai người cứ nói chuyện thoải mái, con đi trước.” Lục Cẩm hướng hai bà cháu gật gật đầu, xoay người rời đi.
Cô quan sát chung quanh là hơi thở của quê cha đất tổ, hời thở này cô cảm thấy thật quen thuộc, cô có chút hưng phấn nắm tay bà nội thủ thỉ, “Bà nội, bà biết không? Cháu trước kia cũng ở nơi như thế này lớn lên, bởi vì khi cháu đến nơi này, cháu cảm giác vô cùng quen thuộc.”
“Vậy cháu hãy ở đây cùng bà nội vài ngày, bà nội sẽ mang cháu đi chơi đây đó chỉ có chỗ này làm sao thấy được hết.” Bà nội nói với cô.
“Thật là tốt !! ” nói một hồi, cô nhìn xung quanh thì thấy yêu nghiệt đã đi khỏi, sau đó vẻ mặt bát quái nhìn bà nội hỏi: “Bà nội, người cho cháu hỏi một chút về Lục Cẩm trước đây, tốt nhất cho cháu biết về chuyện trước đây của anh ấy.” Như vậy về sau cô có thể nắm được nhược điểm của yêu nghiệt ở trong tay, là có thể đi uy hiếp yêu nghiệt , hừ hừ!
Bà nội nghe xong, nhìn cô lộ nụ cười thần bí, nói: “Đứa nhỏ, chuyện này cháu hỏi ta là được rồi.”
Nghe vậy, cô đối bà nội lộ ra càng thêm thần bí mỉm cười, nói: “Bà nội khi nào thì có thể nói cho cháu biết?”
“Đợi chút.” Bà nội đi vào trong phòng đem ra một gói khoai lang to, ngồi ở ghế trên hướng cô vẫy tay.
Cô lập tức chạy tới, vạn phần chờ mong nhìn bà cố nội.
“Chúng ta trước đến nướng khoai lang, sau đó vừa ăn khoai lang ta vừa nói cho cháu chuyện trước đây của A Cẩm, ” nói đến này, bà nội dừng một chút, trên mặt tươi cười càng nhiều, vỗ vỗ bả vai của cô, lời thấm thía nói với cô: “Yên tâm đi, sẽ có cái cháu muốn .”
Phốc… Bà nội ngươi rất xấu nha, thật xấu.
Đương nhiên, cô biểu hiện cũng là thập phần muốn biết sự tình này .
Hắc hắc…
Yêu nghiệt a yêu nghiệt, anh sắp bại trong tay em rồi !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.