Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm

Chương 100: Sở Ninh!




“Được lắm, thật mạnh!” Văn võ bá quan trong Dưỡng Tâm Các vô cùng rung động.
Đó chính là một thế hệ vương giả của Đại Hạ, đã dừng ở Siêu Phàm cảnh khoảng mười năm rồi.
Nhưng ở trước mặt Sở Ninh lại yếu ớt đến vậy. “Sao lại thế này!” Sắc mặt bốn vị vương giả bên trên đều biến đổi.
Từ khi Tây Vương ra tay đến khi bị đánh gục mới chỉ qua mấy giây, bọn họ muốn ngăn cản cũng không kịp.
Sự thong dong và bình tĩnh của Sở Ninh này, phải cần tu vi như thế nào để chống đỡ chứ?
“Chu Vương!” “Vì sao ngươi còn chưa viết?”
“Bắc Vương đã có ba tội rồi, không ngại có thêm một tội nữa đâu!"
Sở Ninh tiếp tục cất bước đi về hướng bốn vị vương.
“Sở Ninh!”
“Trước mắt ngươi là những người mạnh nhất Đại Hạ”. “Ở ngoại Hạ thành còn có hơn hai trăm vạn Vương quân, chỉ cần chúng ta ra lệnh một tiếng, ngươi cảm thấy mình có thể ra ngoài được sao?”
Một vị phu nhân mặc cung trang quát lên.
Bà ta là một vị nữ vương hầu của Đại Hạ, được xưng là Lệ Vương.
“Từ khi ta đi vào Hạ Cung cũng đã được nửa khắc rồi”.
“Ngươi có thấy đám Vương quân kia có động tĩnh gì không?”
Sở Ninh liếc đối phương một cái, sau đó dừng chân lại, cho đối phương cơ hội phát lệnh.
Đám vương giả Đại Hạ kia đã bí mật mưu đồ chuyện này từ lâu.
Có lẽ còn có những cái bẫy khác nữa, hắn phải lần lượt đập nát để cắt đứt hậu hoạn.
Về phần hơn hai trăm vạn Vương quân kia, muốn thoát khỏi cản trở của Hoàng Kim Ma Điêu ở trong khoảng thời gian ngắn, chẳng khác gì nằm mơ giữa ban ngày.
Sự ung dung của Sở Ninh làm cho trong lòng Lệ Vương có một dự cảm không rõ, sắc mặt ba vị vương khác cũng vô cùng nghiêm trọng.
Bọn họ giơ tay lên, từng bó buộc lần lượt bốc lên.
Đó là tín hiệu để đại quân đánh vào Hạ Cung.
“Bắc Vương rất khinh địch!”
Văn võ bá quan trong Dưỡng Tâm Các đều lộ ra vẻ mặt chua sót.
Hơn hai trăm vạn Vương quân, sao có thể là trò đùa được?
Một khi xông hết lên, sợ là có thể giết được mấy vị Siêu Phàm!
“Phụ thân, người cứ yên tâm”. “Bắc Vương đệ đệ có thể ứng phó được”.
An Vương đang nâng đỡ Đại Hạ Võ Chủ khẽ cười nói.
Sở Ninh ở Bắc Cảnh đã bày ra ra tư thế oai hùng vô địch.
Trên đường điều khiển Hoàng Kim Ma Điêu chạy tới Hạ thành, Sở Ninh vẫn luôn tu luyện.
Lấy huyết thống thần linh khởi động hồng kiều Siêu Phàm, đã đạt tới mười tám cái!
An Vương không hiểu, Sở Ninh đã có cơ duyên như thế nào.
Nhưng hiển nhiên. Thanh niên này có phong tư cái thết “Tốt, tốt!”
Đại Hạ Võ Chủ bật cười, không hề cảm thấy bất ngờ cho lắm.
Kỳ Lân Tử của Sở gia vốn sinh ra để vô địch! Thời gian từ từ trôi qua.
Trong Dưỡng Tâm Các im lặng đến dọa người, chỉ có thể nghe được tiếng hít thở, không khí cũng như đang đọng lại.
Đám người đứng trong các.
Thông qua chấn động mặt đất có thể phán đoán ra hai trăm vạn Vương quân đang tấn công vào thành, nhưng cố tình lại không một người nào xông vào trong Hạ Cung.
Chỉ có mùi máu tươi càng ngày càng nồng đậm tràn ngập ở chóp mũi. Bốn vị vương giả càng cảm thấy bất an, cuối cùng cũng có
một vị chiến sĩ cả người toàn là máu vọt tới bên ngoài Dưỡng Tâm Các.
“Chư vị đại nhân!” “Hạ thành bị một con dị chủng Siêu Phàm ngăn chặn, sáu đội Vương quân không thể chống lại được, thương vong thảm thiết!”
Giọng nói thê lương lại tuyệt vọng truyền đến. Đồng thời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.