Năng lực chuyên môn quản lý của Chu Hỏa đương nhiên mạnh hơn đám lão Kiều, có bộ phận truyền thông do Chu Hỏa tự dẫn dắt làm sáng tỏ mọi chuyện, có kết cấu có trật tự, công tác chuẩn bị nháy mắt trở nên đâu vào đấy.
Cũng giống như đám lão Kiều, Chu Hỏa đã sớm có ý tìm cơ hội thích hợp một lần nữa lôi kẻ chủ mưu của chuyện năm đó, giờ phút này cũng chẳng phải đánh trận không có chuẩn bị, có video từ camera, tất cả đều dễ dàng hơn rồi, sau khi tảng đá lớn trong lòng Chu Hỏa rơi xuống anh nhìn hai người ở hành lang, “À… Vừa rồi hai người đang nói gì vậy? Mặc dù tôi rất không muốn làm phiền hai người, nhưng Dư Thúy… Có phải điện thoại cậu để ở phòng họp không? Ba mẹ cậu vừa mới gọi mấy cuộc điện thoại cho cậu mà cậu không nghe, đã gọi qua cho Thần Hỏa rồi.”
Dư Thúy xoay người đi về phía phòng họp.
“Evil.” Chu Hỏa nhìn Thời Lạc, “Cậu… Hôm nay tạm ở đây nhé? Phòng của cậu đã được sửa sang rồi, nhưng có hơi trống, vẫn chưa chuẩn bị đồ dùng cơ bản, nếu như cậu không để ý thì tối nay ở đây?”
Thời Lạc nói, “Đồ của tôi còn đang để ở IAC, vốn dĩ…”
“Vốn dĩ nên đi đến lấy luôn, nhưng mà bây giờ đã loạn như thế này rồi, tài xế của chúng tôi cũng đã về nhà, nếu không…” Chu Hỏa đề nghị, “Tôi lái xe của mình chở cậu đi? Xe tôi cũng không nhỏ, chắc để vừa đồ đạc đó.”
Thời Lạc theo bản năng nhìn về phía phòng họp, Chu Hỏa mỉm cười, “Đương nhiên, cậu muốn chờ Dư Thúy cũng được, chỉ sợ là cậu ấy chưa gọi điện thoại cho ba mẹ xong, chắc là ba mẹ cậu ấy đã nghe được chút tin tức rồi, nhất định là đau lòng con trai, không biết phải nói bao lâu.”
Thời Lạc buồn bực nói: “Vậy thì làm phiền anh.”
“Có gì đâu mà, chúng ta đi thôi.” Chu Hỏa vừa đi vừa nói, “Sau khi cậu đến tuổi trưởng thành vẫn không có thời gian rảnh đi thi bằng lái phải không? Năm nay coi thử lúc nào có thời gian tôi tìm người dạy cho cậu…”
Chu Hỏa tự lái xe, Thời Lạc ngồi trên ghế phụ, nhất thời không nói gì.
Sau khi lái xe ra khỏi khu dân cư, Chu Hỏa mở nhạc trong xe, “Đường không gần, nếu như cậu buồn ngủ thì ngủ chút đi, không buồn ngủ thì nói chuyện với tôi.”
Thời Lạc lắc đầu: “Anh không cần lo cho tôi, phải gọi điện thì cứ gọi, nên xử lý chuyện gì thì cứ xử lý.”
“Cậu nói chuyện của Dư Thúy? Vậy thì cậu yên tâm đi.” Chu Hỏa thở phào một hơi, “Dư Thúy tốn nhiều tiền thuê tôi làm quản lý như vậy, đương nhiên là có lý do, tôi chỉ là giải quyết chút vấn đề này cho các cậu, chuyện này là chuyện cần chuyên môn, với lại tôi cũng muốn xử Quý Nham Hàn từ lâu rồi, yên tâm đi.”
Thời Lạc cau mày, “Vậy thì tốt, nhưng anh nói chuyện này với tôi làm gì?”
Thân là người có tài kinh doanh, Chu Hỏa đương nhiên sẽ không bỏ qua bất cứ chi tiết nào có thể thu lợi cho chiến đội, vừa rồi anh đã xem video camera rồi, cũng để ý đến lời Quý Nhàn Hàn nói, bây giờ đại sự lúc trước có manh mối, Chu Hỏa lại muốn thăm dò tâm tư của Thời Lạc.
“Cũng không có gì, chỉ là lo lắng mâu thuẫn giữa cậu và Dư Thúy cứ không hóa giải được, gây trở ngại cho sự phát triển sau này của chiến đội.” Chu Hỏa lái xe rất vững, lời nói cũng rất ôn hòa, “Cậu với Dư Thúy cứ lúng ta lúng túng, sẽ không ảnh hưởng đến thi đấu sau này chứ?”
Giọng nói Thời Lạc cứng nhắc, “Sẽ không đâu.”
“Như vậy thì đương nhiên tốt nhất.” Chu Hỏa hiểu được hai người vẫn chưa hoàn toàn trở mặt nhau, không còn điềm xấu nữa, nói sang chuyện khác, “Đúng rồi, tôi nghe nói cậu vẫn chưa có bạn gái đúng không?”
Thời Lạc nghiêng đầu nhìn Chu Hỏa: “Không có, sao thế?”
“Không có gì, không có thì tốt quá, có bạn gái dễ phân tâm.” Chu Hỏa hỏi tiếp, “Là do chơi chuyên nghiệp không có thời gian tìm, hay là từ trước đến nay vẫn chưa có?”
Tâm tư Thời Lạc hoàn toàn không ở chuyện này: “Chưa từng có.”
“Chưa từng có, chưa từng có…” Chu Hỏa tự mình lẩm nhẩm mấy câu, “Vậy có người mình thích chưa?”
Thời Lạc nhìn Chu Hoa một lượt, suýt nữa nói thẳng: Chưa nói chuyện hai chúng ta thân thiết đến như vậy à, vào lúc này rồi còn thích hợp nói ba chuyện tào lao này sao?
Chu Hỏa mỉm cười: “Nói chuyện mà, tùy tiện nói thôi, chỉ là tò mò.”
Thời Lạc ngồi ngay lại: “Không biết.”
“Cái gì kêu không biết.” Chu Hỏa nói, “Lúc chừng mười ba mười bốn tuổi gần như có ý thức rồi, không có crush?”
Thời Lạc lạnh lùng nói: “Lúc mười ba mười bốn tuổi, cả ngày tôi suy nghĩ làm sao để bỏ nhà ra đi, thật sự không có tâm tư này.”
Chu Hỏa cũng nghe qua chút chuyện trong nhà Thời Lạc, tự thấy lỡ lời, hỏi chuyện khác: “Vậy sau khi rời khỏi nhà thì sao? Sau khi chơi chuyên nghiệp ấy?”
Thời Lạc nheo mắt lại: “Anh muốn hỏi tôi có thích Dư Thúy không?”
Chu Hỏa bị sặc.
Thời Lạc đề phòng nhìn Chu Hỏa: “Trước đây anh bảo tôi live stream cùng anh ta, không chỉ đơn thuần là để quan hệ hai bọn tôi hòa hoãn lại khiến các fan dần dần chấp nhận, mà anh còn muốn lấy quan hệ của hai bọn tôi kinh doanh, giống như anh làm với đội trưởng Cố và Ngõa Ngõa, đúng không?”
Chu Hỏa gượng cười: “Evil, người trưởng thành bình thường sẽ không nói thẳng như vậy đâu, cậu thông minh quá rồi đó.”
Thời Lạc lạnh giọng nói: “Tôi không phải Ngõa Ngõa, đừng chơi trò đó với tôi, sau này có chuyện thì nói thẳng.”
“Được thôi.” Chu Hỏa vừa lái xe vừa nói, “Tôi không hiểu lắm, chuyện này có gì để mâu thuẫn đâu chứ? Cậu xem thẳng nam như đội trưởng Cố còn rất phối hợp, lúc đầu trong sắp xếp của tôi, hai người chỉ cần live stream đánh xếp đôi, hiệu quả vô cùng tốt, giá trị thương mại của Ngõa Ngõa nháy mắt bay lên gấp mấy lần, khiến tôi cũng dễ làm việc hơn nhiều, cậu ấy cũng được fan của NSN chấp nhận, mỗi ngày đều vui vẻ, tâm trạng tốt, thi đấu phát huy cũng tự tin hơn ổn định hơn.”
“Vậy anh yên tâm, tôi không giống Ngõa Ngõa, cho dù không hợp với đồng đội thì lúc thi đấu tôi cũng có thể rất tự tin rất ổn định.” Thời Lạc bình tĩnh nói, “Dư Thúy càng có thể.”
Thời Lạc nhìn bên ngoài cửa xe: “Sau khi chuyện này được làm rõ, hiển nhiên đám hater sẽ ít đi rất nhiều, những cái khác… Có thành tích rồi, đương nhiên sẽ ngậm miệng hết.”
“Câu này nói đúng rồi, nhưng nếu các cậu không dễ bị ảnh hưởng, vậy vì sao không thể nghe theo sắp xếp của tôi, phối hợp một chút chứ?” Chu Hỏa không muốn thả miếng mỡ đã ngay trên miệng mèo, “Dù sao hai người đều không để ý người khác nói thế nào mà.”
Thời Lạc tháo mũ bóng chày xuống, vuốt tóc rồi đội lên lại: “Người khác không ảnh hưởng tôi được, nhưng tôi sẽ ảnh hưởng bản thân mình.”
Chu Hỏa nhíu mày: “Không… Không hiểu.”
Thời Lạc nhìn ra ngoài cửa xe, không chịu giải thích.
Cậu chỉ là một tuyển thủ, không phải streamer càng không phải diễn viên, có vài thứ, diễn nhiều rồi thì sẽ không có được nữa.
Chu Hỏa tự suy nghĩ một hồi, thoáng nghĩ ra một chút, anh cẩn thận nói: “Vậy cậu… Vốn dĩ là có chút ý với Dư Thúy đúng không? Hai năm trước lúc vẫn chưa trở mặt.”
Thời Lạc không trả lời.
Chu Hỏa thở dài, tảng đá Thời Lạc này khó gặm quá, chẳng trách hai năm trước Dư Thúy không cầm được.
Đêm khuya trên đường rất ít xe, mọi thứ đều tĩnh lặng, qua một lúc lâu, lâu đến mức Chu Hỏa tưởng rằng Thời Lạc ngủ rồi thì Thời Lạc mở túi của mình lấy tai nghe nói, “Đối với Dư Thúy… Tôi không biết.”
Chu Hỏa ngẩn người: “Chuyện này có gì không biết?!”
“Lúc đó không rõ.” Thời Lạc đeo tai nghe, giọng khàn khàn nói, “Không biết đó là gì, sau này… Càng không muốn nghĩ nữa.”.
||||| Truyện đề cử: Thẳng Nam Đáng Khinh Sa Đoạ Thành Đồ Chơi Của Kí Túc Xá |||||
“Cho nên không biết.”
Thời Lạc nhắm mắt, không nói nữa.
Chu Hỏa ngạc nhiên, nhanh chóng nhớ lại, lúc đầu quả thật Thời Lạc không ở FS quá lâu.
Là khi FS chuẩn bị cho vòng play-off, thời gian tiếp xúc với Dư Thúy sợ là đã ít lại càng ít hơn.
Là vào lúc 17 tuổi – độ tuổi mơ mơ hồ hồ chết người nhất.
Tuổi còn quá trẻ, thời gian cho cậu lại quá ngắn.
Tâm tư muốn lăng-xê của Chu Hỏa bay đi phân nửa, đêm nay, lần đầu tiên thật sự cảm thấy hận Quý Nham Hàn.
Nếu như năm đó tên khốn ấy không gây ra chuyện ấy, giới e-Sports sợ là sẽ xuất hiện một đôi Song Tử Tinh* trời đất tạo nên thật. (*Sao đôi: Trong vật lý, chỉ hai ngôi sao có khối lượng cực kỳ gần nhau, bởi vì trọng lực của chúng rất gần cho nên hấp dẫn lẫn nhau, cùng nhau xoay tròn quanh đối phương, không phân ly)
Còn là cái kiểu thanh mai trúc mã.
Chu Hỏa nghiến răng: “Thất đức quá…”
Qua nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng hai người đã đến căn cứ IAC, e-Sports không hề ngủ, căn cứ IAC đèn đuốc sáng trưng, Chu Hỏa nói: “Nếu đồ đạc cậu không nhiều, tự mình đi lấy được không? Ừm… Thật ngại quá, trước đây tôi từng có mâu thuẫn với Triệu Phong, không muốn gặp anh ta lắm.”
Thời Lạc tháo tai nghe xuống xe: “Không nhiều.”
Chu Hỏa đưa mắt nhìn theo Thời Lạc vào căn cứ IAC, vội cầm điện thoại lên.
Anh với Triệu Phong trước đây quả thật từng có mâu thuẫn, nhưng hai người đều là kẻ già đời đi với phật mặc áo cà sa đi với ma mặc áo giấy, thấy mặt nhau cũng có thể trò chuyện vui vẻ, căn bản không có gì không thể gặp mặt.
Chu Hỏa vội vã gọi cho Dư Thúy, bên kia mới đầu còn đang máy bận, Chu Hỏa sốt ruột, lại gọi mấy cuộc, khoảng chừng năm phút sau, cuối cùng điện thoại cũng thông.
“Dư Thúy, lần này tôi hoàn toàn là vì cậu đó.” Chu Hỏa nhìn về phía căn cứ IAC bên ngoài cửa xe, nhanh chóng nói, “Vừa rồi nói mấy câu với Thời Lạc, hôm nay có lẽ cậu ấy cũng chịu nhiều kích thích, có hơi thấy cảnh thương tình, nói thêm với tôi vài câu.”
Chu Hỏa nói: “Tôi hỏi cậu ấy có phải từng thích cậu không.”
Đầu kia điện thoại, Dư Thúy ngập ngừng một lát: “Cậu ấy nói…”
“Cậu ấy không biết.”
Chu Hỏa cố gắng nhớ lại, sợ mình nói sót chữ nào: “Cậu ấy nói, lúc đó không rõ, không biết đó là gì, sau này thì không muốn nghĩ nữa.”
Bên kia điện thoại càng yên tĩnh hơn.
Chu Hỏa vội nói: “Mặc dù cậu ấy nói không biết, nhưng đây không phải tin xấu mà, lúc đó cậu ấy còn quá nhỏ, chưa từng thích ai, lại sinh ra trong gia đình có hoàn cảnh như thế, quá bình thường rồi, nhưng chuyện này chứng minh, lúc đó có thể chỉ là thiếu một bước!”
Chu Hỏa không nhịn được lại chửi: “Cái tên vô dụng Quý Nham Hàn, nếu như năm ấy hai người ở trong tay tôi thì bây giờ sợ là đã nhận giấy hôn thú luôn rồi, mẹ nó.”
“Haiz, cậu đừng bị ảnh hưởng đến cảm xúc nhé, không phải tôi cố ý nói tiếc nuối trước đây đâm tim cậu đâu.” Chu Hỏa nghiến răng nghiến lợi, “Làm chậm trễ hai năm, cũng không biết Thời Lạc có thật sự buông bỏ hay không, cậu… Có ý gì? Muốn coi đó là hồi ức thiếu niên, không nhắc lại, hay là… Thử lại lần nữa?”
Ở bên kia điện thoại, Dư Thúy thấp giọng nói, “… Sao có thể không thử.”
Trong lòng Chu Hỏa liền khó chịu: “Mẹ nó, là chuyện gì thế này.”
“Nhưng mà cũng là tin tức tốt, không chừng vẫn còn kịp.” Thời Lạc bước ra từ cổng căn cứ, Chu Hỏa vội vàng nói, “Tôi cúp trước đây, cậu ấy ra rồi.”
Chu Hỏa điều chỉnh lại cảm xúc, xuống xe cầm hành lý dùm Thời Lạc.
Trên đường về lại căn cứ Free, Thời Lạc ngủ thật, Chu Hỏa thì nhỏ giọng gọi điện thoại với bộ phận nghiệp vụ suốt đường đi.
Sau khi Quý Nham Hàn tự đăng tự xóa mấy bài weibo, tài khoản weibo của gã bị vô số người oanh tạc, mà Quý Nham Hàn lại chẳng trả lời lấy một câu, đám người mắng chửi Dư Thúy nhiều năm vẫn chất vấn Dư Thúy, muốn Quý Nham Hàn xuất hiện lại cũng luống cuống.
Theo đó ban lãnh đạo cũ của FS cũng không trực diện trả lời bất cứ vấn đề gì, có bị truy hỏi cũng đều nói không rõ khó nói, đám hater càng ngày càng mất sức, còn bộ phận nghiệp vụ của Free thì chính thức ra sân, bọn họ chuẩn bị đầy đủ bắt đầu lần lượt loại bỏ tin đồn cho Dư Thúy.
Điều quan trọng nhất cũng là vấn đề nói không rõ ràng nhất mấy năm nay, phí chuyển nhượng giá trên trời của năm tuyển thủ FS năm ấy, cuối cùng vào tay ai?
Phòng nghiệp vụ của Free trực tiếp đăng dữ liệu được xuất từ Tianyan cùng các dữ liệu còn lại có thể tra được từ các trang mạng khác. Trước khi năm tuyển thủ chuyển nhượng, không ít tài sản kinh doanh dưới danh nghĩa cha vợ của Quý Nham Hàn xảy ra vấn đề, dựa vào số liệu có thể thấy rõ, đó là một khoản nợ rất lớn.
Mà sau khi năm tuyển thủ chuyển nhượng, một công ty thuộc quyền cha vợ Quý Nham Hàn lại giống như có kỳ tích được bảo vệ.
Chỉ dựa vào điều này đương nhiên không thể đổ vỏ lên người Quý Nham Hàn, nhưng bài weibo mà Quý Nham Hàn đăng hồi tối, hoàn toàn trùng khớp với chuyện vốn của lãnh đạo FS xảy ra vấn đề mà gã nói.
Mấy tấm ảnh Quý Nham Hàn đã xóa cũng được Free lưu lại làm bằng chứng, đó thật sự là hợp đồng của mấy người họ năm ấy, thời hạn cũng nói rõ ràng, thời gian hợp đồng của bọn họ không giống nhau, nhưng bây giờ tất cả bọn họ lại khôi phục tự do cùng một lúc, khả năng chỉ có một chính là các tuyển thủ tự mình mua thời hạn của bản thân, chuyện này lại mâu thuẫn với tin đồn Dư Thúy bán đồng đội trước đó.
Dư Thúy căn bản không phải quản lý của FS, bản thân hắn còn có hai năm hợp đồng bị Quý Nham Hàn giữ trong tay, ở đâu ra khả năng bán người khác?
Phía dưới còn có vô số chi tiết bị người chơi đào ra, ví dụ như chi tiết năm đó từ đầu chí cuối Dư Thúy bị xuất huyết dạ dày, ví dụ như mới đầu Thời Lạc rõ ràng gánh hợp đồng năm năm, sao nháy mắt lại trở thành người tự do, lại ví dụ như hợp đồng của Puppy và Thần Hỏa đã đủ hai năm, nếu như năm ấy là bị Dư Thúy ép bức, vì sao sau khi kết thúc hợp đồng lại cùng Dư Thúy thành lập chiến đội mới Free?
Đương nhiên, những chuyện này vẫn không thể làm rõ ràng hết được, phòng nghiệp vụ của Free vào phút cuối cùng mới đăng video của camera lên, giải quyết triệt để.
Trong video, thị thị phi phi, đã không thể nào nói rõ hơn được nữa.
Sau khi video được đăng tải, người chửi Dư Thúy đã dần tắt mic, mà chưa đến một giờ, Quý Nham Hàn xóa sạch weibo cá nhân, không để lại bài đăng nào.
Cả một đêm, sự việc nhiều lần xoay chuyển, cuối cùng đóng dấu kết luận, lại không có gì có thể tranh cãi nữa.
Lúc trời tờ mờ sáng, Chu Hỏa và Thời Lạc cuối cùng về lại căn cứ Free, những người còn lại, không có ai ngủ cả, đều còn ở trong phòng họp.
Thần Hỏa nhìn điện thoại của mình, tự than thở không bằng, giơ ngón cái với Chu Hỏa: “Chuyên nghiệp đúng là chuyên nghiệp.”
Puppy lắc đầu thở dài: “Video này để đăng cuối cùng thật sự là góp sức lớn nhất, hoàn toàn đập chết Quý Nham Hàn, ngay cả vòng bạn bè của anh ta cũng trắng xóa rồi.”
Chu Hỏa mệt cả đêm, lúc này cũng không kịp ôm công: “Làm rõ ràng là được, còn diễn đàn nào chất vấn nhiều nhất? Tôi đi liên hệ quản lý để giải quyết, có thể cảnh cáo vì tung tin đồn nhảm.”
“Không còn nữa rồi.” Lão Kiều không dám nhìn thẳng tắt video, “Tôi thế mà gào một lúc lâu vậy luôn? Bản thân xem cái video đó thật xấu hổ mà, nhưng đều đang khen tôi, fan bên weibo của tôi trong một đêm tăng hơn một triệu, thôi thôi, đáng rồi.”
“Vậy thì tốt.” Chu Hỏa nhìn về phía Dư Thúy, “Đang bận gì vậy? Sao thấy màn hình điện thoại của cậu là đang liên lạc với trụ sở?”
“Lấy lại tài khoản cũ của FS, không có gì.” Dư Thúy nhìn Thời Lạc, “Đã… Dọn về rồi à?”
Thời Lạc nhìn ánh mắt của Dư Thúy có hơi lảng tránh: “Ừm.”
Chu Hỏa ngồi phịch xuống: “Thật sự không còn hot topic nào cần làm rõ sao?”
“Hết rồi, hầu như đều xoay chiều.” Dư Thúy lấy laptop của Chu Hỏa tùy tiện mở topic ra xem, “Bao gồm topic hot nhất hôm qua, bây giờ phổ biến nhất, đã… Là của người khác rồi.”
Dư Thúy lại mở topic mà hôm qua hắn dùng màn hình chiếu.
Topic phổ biến nhất diễn đàn nào đó hôm qua: “Chiến đội do tên bất trung bất nghĩa Whisper thành lập hôm nay tham dự vòng thăng hạng, ván cuối cùng đích thân đưa tiễn ông chủ cũ FS, mọi người thấy thế nào?”
Phổ biến nhất:
Thân là fan lâu năm của Whisper, có mấy câu muốn nói.
Tôi không phải fan vô địch, cũng chẳng phải fan bạn gái, giới tính tôi là nam, là một tên trạch nam mập mạp, bắt đầu chơi FOG là từ hồi open beta, rất thích game này, lúc đầu thích game thì biết tuyển thủ chơi trị liệu này chơi rất giỏi mà thôi.
Whisper lúc đó vẫn chưa phải Dư thần, vẫn chưa phải trị liệu vô địch, vẫn chưa chơi chuyên nghiệp, nhưng rất nhiều người chơi đã biết cậu ấy, bởi vì cậu ấy là người chơi đầu tiên dùng chức nghiệp trị liệu bước lên top server trong nước sau khi game open beta, trị liệu của tôi chính là xem video của Whisper lúc ấy mà học.
Tôi coi như là một fan khá sớm, nhìn Whisper 15 tuổi debut xuất sắc, nhìn cậu ấy liên tục xưng bá hạng nhất bảng server trong nước, nhìn cậu ấy được Quý thần đưa vào câu lạc bộ Đao Phong, nhìn cậu ấy vì kinh nghiệm sống chưa nhiều nên bị ông chủ cũ lừa gạt, nhìn cậu ấy và Quý thần bỏ đi thành lập câu lạc bộ, nhìn cậu ấy 16 tuổi kế nhiệm đội trưởng, nhìn cậu ấy năm này còn lợi hại hơn năm trước, nhìn từng đồng đội của cậu ấy vào FS, nhìn cậu ấy mang đồng đội giành được vô địch thế giới, nhìn cậu ấy đứng trên đỉnh cao nhất của cuộc thi.
Sau đó nhìn cậu ấy ngã từ chỗ cao nhất xuống.
Lúc đầu xảy ra chuyện những fan lâu năm chúng tôi bị khịa bị chửi, bị đánh đến trở tay không kịp, không biết cãi lại thế nào.
Quá đột ngột.
Người bỗng nhiên chuyển đến khu châu Âu thật sự là cậu ấy, người hủy đội thật sự là cậu ấy, người bán Thời thần thật sự là cậu ấy.
Phần đông fan chuyển thành anti, fan ở lại không biết nên nói gì.
Nhưng tôi luôn cảm thấy, đội trưởng tôi đã nhìn từ lúc 15 tuổi đến khi trưởng thành, không phải là loại người này.
Sự thật chứng minh, cậu ấy quả thật không phải.
Năng lực cá nhân của Whisper thật sự mạnh, không thể nghi ngờ, chỉ là số mệnh chiến đội có hơi xấu, gặp phải hai ông chủ, đều là cô đơn.
Trong đó quả thật cậu ấy có vài sai lầm, ví dụ như lúc đầu vào giới chuyên nghiệp không cẩn thận lựa chọn câu lạc bộ, ví dụ như quá tin tưởng đội trưởng người tự tay đưa cậu ấy vào liên minh, nhưng tôi cảm thấy không thể coi chút sai lầm ấy như tội ác tày trời đúng không?
Sau khi bị đội trưởng cũ âm mưu hãm hại, có thể đâu vào đấy đưa tiểu Thời thần vào NSN, có thể giữ Kiều thần lúc ấy đã bị thương ở tay ở lại trong nước, có thể đảm bảo Thần Hỏa và Puppy hai năm sau thuận lợi về nước, làm được những việc này, còn chưa đủ sao?
Tôi không biết còn có ai nhớ không, lúc sắp xếp tất cả những việc này, Whisper chẳng qua vừa mới đón sinh nhật 19 tuổi.
Đương nhiên cậu ấy năm đó không phải trẻ con, nhưng cũng chỉ mới 19 tuổi mà thôi.
Tôi biết các vị 19 tuổi chắc chắn đều là người chiến thắng cuộc đời, phóng khoáng tự do, chỉ điểm giang sơn sẽ không phạm sai lầm nào, xin lỗi, nhớ lại lúc tôi 19 tuổi, tôi vẫn là một kẻ ngu ngốc, cho nên tôi không có cách nào tưởng tượng được, lúc đó cậu ấy chống đỡ thế nào.
Lúc game open beta tôi đã chơi trò này rồi, mỗi ngày đều cùng chơi với mấy anh em cùng phòng ký túc đại học, sau đó tốt nghiệp, mọi người đều thành gia lập nghiệp, ít chơi game lại, khi nào chủ nhật không tăng ca, mới thả lỏng chơi mấy ván.
Ngẫu nhiên biết được tin này, ngẫu nhiên xúc động chuyện cũ, ngẫu nhiên có hơi thổn thức mà thôi.
Từ lúc Whisper 15 tuổi tôi đã biết cậu ấy rồi, năm ấy tôi vừa mới học năm hai, còn cậu ấy vừa vào Đao Phong.
Sau đó Dư thần đến nước Đức, mất đi tên tuổi, tôi đã tốt nghiệp đi làm, gỡ cài đặt game. Mấy năm nay bớt theo dõi game, không nghĩ rằng đội trưởng 16 tuổi trẻ nhất liên minh năm ấy, những năm này lại trắc trở đến bây giờ.
Lướt thấy chủ đề này, bỗng nhiên nhìn thấy cái tên này, không vào viết gì đó giống như có lỗi với thanh xuân của mình.
——————————————————
Hình như có hơi lạc đề, cảm ơn đã hỏi, đáp án để ở cuối cùng, Whisper thành lập chiến đội của mình, bạn thấy thế nào?
Câu trả lời chính thức: Tôi thấy thế nào? Ông đây dùng mắt thấy.
Cậu ấy chơi một ngày, tôi thấy một ngày.
——————————————————
Cùng lúc viết bài này, lại download game lần nữa, vừa mới đăng nhập tài khoản hai năm trước, trị liệu hệ thích khách, dùng cùng skin, cùng phục trang với Whisper năm ấy,
Hai năm không gặp, dao găm trong tay trị liệu vẫn sắc bén như trước, vẫn rực rỡ như trước.
——————————————————
Những người còn lại cũng nhìn thấy topic đó, nhất thời im lặng.
Thần Hỏa cắn răng: “Mẹ nó, cuối cùng cũng chờ được ngày này.”
“Thời cơ đúng lúc, trực tiếp thông báo chính thức chuyện Thời Lạc chuyển nhượng nhé?” Chu Hỏa nhìn Thời Lạc, “Được không?”
Thời Lạc gật đầu, Chu Hỏa lại nhìn về phía Dư Thúy, Dư Thúy nói, “Được, trụ sở vừa mới gửi tài khoản của các cậu mấy năm trước bị bên liên minh lấy lại, bọn họ đã đổi tên chiến đội mới giùm các cậu rồi, tôi đã gửi cho các cậu, nhớ đổi mật mã.”
Mọi người nhận được tài khoản cũ của mình.
Thời Lạc cầm điện thoại nhìn tài khoản cũ của bản thân, con ngươi khẽ động.
Mắt lão Kiều đỏ lên, đứng dậy nói: “Dù sao cũng không ngủ được, mở máy! Đổi mật mã.”
Lúc nắng ban mai lờ mờ chiếu, server trong nước của game FOG, giao diện hệ thống của nhóm người chơi cũ từng theo dõi chiến đội FS liên tục nhảy lên thông báo.
Trí nhớ về thông báo hệ thống này thật sự quá xa xưa, đến mức rất nhiều người chơi cũ thậm chí tưởng rằng do mình thức đêm cày game nên hoa mắt nằm mơ.
Thông báo hệ thống: Người chơi Free-Qiao bạn đặc biệt theo dõi đang online, đã 673 ngày kể từ khi người chơi online lần cuối.
Thông báo hệ thống: Người chơi Free-Puppy bạn đặc biệt theo dõi đang online, đã 689 ngày kể từ khi người chơi online lần cuối.
Thông báo hệ thống: Người chơi Free-Fire bạn đặc biệt theo dõi đang online, đã 645 ngày kể từ khi người chơi online lần cuối.
Thông báo hệ thống: Người chơi Free-Luo bạn đặc biệt theo dõi đang online, đã 757 ngày kể từ khi người chơi online lần cuối.
Thông báo hệ thống: Người chơi Free-Whisper bạn đặc biệt theo dõi đang online, đã 757 ngày kể từ khi người chơi online lần cuối.