Thần Điện, ma giới.
Kể từ ngày đàm phán ở Thượng Tam Đài kết thúc, người bên thiên giới không có lấy động tĩnh gì, nay lại bất thình lình tìm tới, Tinh Vương Minh biết thánh nữ kia đến đây không có ý tốt, vốn không muốn gặp lại bị Y Ngạn thúc ép.
Thôi thì, dẫu sao cũng là thánh nữ của thiên giới, đích thân hắn ra đuổi cũng coi như đã nể mặt.
Thánh nữ Liễu Linh ở trong Thần Điện chờ hắn một lúc lâu, chờ mỗi cả chân, gần nửa canh giờ chưa thấy người đâu, hai chân ả mỏi lên, phải đi qua đi lại như người sốt ruột.
" Sao ma thần của các ngươi còn chưa ra?
Còn muốn ta đợi bao lâu nữa? " ả mất kiên nhẫn tra hỏi nữ yêu đứng đó.
" Thưa thánh nữ, ma thần đang bận công vụ mong người đợi thêm một chút nữa ạ " nữ yêu cúi đầu, cung kính đáp.
Liễu Linh thở dài, ánh mắt không hài lòng liếc xéo nữ yêu kia, ngẫm nghĩ ả đến tìm hắn vì việc trọng đại nên phải tiếp tục chờ.
Trong chốc lát, một bóng người hiển hách, hiên ngang khí thế bất phàm sải bước tới, hôm nay không xiêm y đen huyền bí của mọi khi, thay vào đó là một màu trắng xanh nhàn nhạt, tóc cũng không dùng kim quan cài lên, chỉ quấn bằng một cây trâm ngọc nhạt, nhìn giống với một lãng tử hơn.
" Ma thần! " nữ yêu hành lễ.
Vị thánh nữ kia trông thấy người trong mộng, mặt lộ ra niềm vui sướng khó tả, ả nhanh chóng thay đổi trạng thái, luôn giữ cử chỉ nhu mì thoát tục, hành lễ với hắn.
" Ma thần! "
" Thánh nữ... " hắn chẳng thèm đối đáp, vừa đặt chân tới liền vào thẳng vấn đề.
" Không biết thánh nữ đến tìm phải chăng có chuyện gì? " hắn nói, không hề nhìn xuống Liễu Linh lấy một cái, toàn bắt nữ nhân kia phải ngẩn mặt lên nhìn hắn.
Liễu Linh bị hắn khinh ra mặt, có chút không vui, cố nén sự bất bình vào trong, hai tay luôn để trước bụng, nhún người, nói thẳng.
" Không biết ma thần còn nhớ lời ngài nói cho ta làm tì nữ bên cạnh ngài không? "
" Làm tì nữ... " hắn lẩm bẩm.
Câu nói đó hắn không quên, lúc đó chính hắn nói như vậy để chọc tức ả hồ ly này từ bỏ ý định làm trắc phi của hắn. Liễu Linh tựu dưng nhắc đến chuyện đó chắc chắn có dụng ý, hắn cũng không muốn mất thời gian, hỏi thẳng.
" Thánh nữ nói như vậy là có ý gì? "
Một bên mày rậm của hắn nhướng lên theo câu nói, đôi mắt nhỏ sắc bén chỉ nhìn Liễu Linh bằng một phân nửa, dọa cho Liễu Linh có chút kém lép chưa kịp nói hắn đã nhảy vào miệng ả trước.
" Nếu thánh nữ đến để đề nghị ta đồng ý cho ngươi làm trắc phi thì hãy về đi!
Ta nói rồi, ta không lấy thêm thê! Ngoài Tinh Y Ngạn đừng ai mong ta ngó đến! "
Ma thần tự tin, chẳng ngại đập nát mơ tưởng trong Liễu Linh.
Hắn đoán đúng lắm, ả đúng là đến đây kiến nghị hắn suy nghĩ lại chuyện làm trắc phi của ả, thế nhưng, còn chưa kịp nói đã bị hắn đánh phủ đầu, ả ma lanh, đổi ngay lộ trình khác đã chuẩn bị cho mình.
Liễu Linh tươi cười, nhún người lần nữa rất nhã nhặn, cử chỉ gò bó của một thánh nữ chẳng mất đâu, từ tốn mà nói.
" Ta biết ma thần sẽ không lấy thêm thê...cho nên...
Ta không đến đây để làm trắc phi... "
" Vậy thì vì điều gì mà thánh nữ phải đích thân đại giá quan lâm? " hắn xoay người, nghiêng đầu tỏ vẻ mất kiên nhẫn, hỏi.
Nữ nhân kia biết hắn không thích ả, cố đeo bám hắn vì sự ái mộ vô bờ bến mà bất chấp tất cả, và vì hắn là kẻ có sức mạnh thượng cổ, ả muốn có được hắn để ai ai cũng phải nhún nhường ả, dưới 1 người mà trên vạn người.
Do đó, có bị hắn khinh ghét, chà đạp đến mức nào Liễu Linh cũng phải nặn ra nụ cười dịu ngọt, tỏ ra là một nữ nhân thấu tình đạt lí, phù hợp với hắn.
Và, cũng không yếu nhược, trước mặt hắn, ả mạnh dạn mở miệng đưa ra yêu cầu.
" Ta đồng ý đến ma giới làm tì nữ cho ngài...chỉ mong...ngài sẽ chấp nhận cho ta được ở bên cạnh ngài... "
" Chấp nhận làm tì nữ...? " hắn chau mày, bị lời nói làm chấn động tạm thời, còn lầm tưởng mình nghe nhầm, trực tiếp quay sang nhìn chòng chọc Liễu Linh, nhắc lại.
" Thánh nữ chấp nhận làm tì nữ của ta? "
Liễu Linh giữ nguyên nét mặt điềm tĩnh, ngẩn cao đầu, dám nghĩ dám làm, nhún người lần nữa đinh ninh lại lời nói.
" Phải, ta chấp nhận làm tì nữ cho ngài...chỉ cần ngài cho ta làm tì nữ riêng cho ngài...ngày ngày hầu hạ ngài là đủ... "
" Thánh nữ, chuyện này không phải chuyện đùa...
Ngươi thật sự từ bỏ chức vị thánh nữ cao cao tại thượng của thiên giới sao? "
Hắn không thuận mắt thuận tai, lườm nguýt, cử chỉ ghét ra mặt, không muốn chấp nhận Liễu Linh, cố tình nhắc đến danh phận để ả từ bỏ.
Nữ nhân kia vốn thông minh, lại mưu mô xảo quyệt, nhìn ra biểu hiện ghét bỏ của hắn, mặt chai mày đá vẫn đeo bám hắn không buông.
" Lời của một thánh nữ nói ra...đâu lí nào lại là đùa giỡn...
Ta tình nguyện làm tì nữ cho ngài! Mong ngài chấp thuận! "
Lời nói của ả nhẹ nhàng, nghe thì lại cực kì nặng, như nhấn mạnh trong lời nói, ám chỉ trước đó hắn đã thốt ra cho phép ả làm tì nữ, bây giờ không thể nuốt lời.
Là một bậc ma thần đứng đầu ma giới, lời thốt ra thì không thể sửa, hắn hiểu hàm ý trong câu nói của Liễu Linh. Cơ mắt của hắn thay đổi chỉ trong một cái nháy mắt, từ khó chịu thản bớt thành không lãnh đạm, khóe miệng còn nhếch lên sự ác ý.
" Muốn từ từ trèo lên sao? Ta chơi với ngươi! " ma thần tự ngẫm.
Hạng nữ nhân tâm cơ, mơ mộng trèo cao như Liễu Linh hắn gặp không ít, liếc sơ đã đọc ra hết thảy được ý đồ của ả. Nếu Liễu Linh đã đánh tiếng ép hắn vào bẫy thì hắn cũng chẳng ngại tiếp ả ván cờ này.
" Nếu thánh nữ đã nói như vậy...bây giờ ngươi ở lại đây...tất cả tì nữ theo ngươi không một ai được ở lại
Làm tì nữ cho ta thì không cần người khác phục tùng... "
Hắn cố tình làm khó Liễu Linh, để ả biết sợ mà lui, có nào ngờ Liễu Linh kia vẫn chấp niệm, vì muốn ở bên cạnh hắn, từ từ ngoi lên vị trí cao hơn nên không ngại nghe theo.
" Vâng thưa ma thần... "
Ả nhún người, nét mặt trơ trơ, cười nhưng đầy ác ý xoay sang những tì nữ theo ả, truyền lại mệnh lệnh.
" Các ngươi quay về báo cáo với các trưởng lão...từ nay Liễu Linh sẽ ở lại ma giới...
Bảo họ chuyện của ta đã giải quyết xong! "
" Vâng thưa thánh nữ "
Tì nữ của ả chóng trở về thiên giới, từ đầu trước khi ả tới đây luận chuyện đã có chuẩn bị trước tinh thần. Nếu không được làm trắc phi thì làm tì nữ, mà, tì nữ nhất định sẽ bị ma thần kia nghĩ cách làm khó làm dễ.
Không ngoài dự đoán của ả, hắn cố tình không cho ả giữ lại một người nào để thể thách tính nhẫn nhịn, chỉ cần Liễu Linh phản đối sẽ bị ma thần kia tống cổ về thiên giới.
Ải đơn giản này làm sao có thể làm khó ả! Liễu Linh xử lí xong chuyện riêng, quay sang cung kính với ma thần như một tì nữ thật sự, trông chờ lời nói tiếp theo.
Tinh Vương Minh thấy ả dứt khoát, không thể đuổi, đành tạm thời đồng ý ả làm tì nữ cho mình, tìm cách xử trí ả sau.
" Xong rồi thì theo ta! " hắn lạnh giọng ra lệnh, sải bước dài miên man đi trước.
Nữ nhân kia nở nụ cười chiến thắng ở phía sau, vẫn còn giữ cử chỉ đoan trang của một thánh nữ, theo chân hắn.
Minh Ngạn cung.
Liễu Linh được đưa đến chỗ ở vốn chỉ dành cho hắn và Y Ngạn, mục đích rất rõ ràng, hắn muốn ả ta ở đây, ngày ngày hầu hạ hắn và Y Ngạn, để ả ta trông thấy hắn yêu chiều Y Ngạn, biết thân biết phận biết phận mà từ bỏ ma giới quay về thiên giới.
" Đây sẽ là phòng của ngươi! "
Tinh Vương Minh dành cho Liễu Linh một căn phòng trong 24 tiết khí, Đại Hàn, căn phòng cuối cùng, cũng là căn phòng lạnh lẽo nhất.
Bên trong bày trí khá đơn giản và tinh tế, lại vô cùng rộng rãi, thoáng mát, vốn là căn phòng sang trọng dành cho Y Ngạn tùy thích muốn ở lúc nào thì ở, nay, lại dành cho Liễu Linh. Căn phòng cho kẻ có địa vị cao quý đột nhiên cho một tì nữ ở, không phải nâng cao tầm quan trọng của ả đối với hắn mà là đang vả vào mặt ả.
Như thể, dù sau này Liễu Linh có ngoi lên vị trí nào, trong mắt hắn ả vẫn là tì nữ!
Cách đối xử của hắn vô cùng nhẫn tâm với Liễu Linh, sau khi để ả quan sát căn phòng xong liền cho người bắt ả thay một bộ đồ tì nữ, trút bỏ hết những món trang sức quý giá của một thánh nữ, kể cả vải vóc thượng hạng cũng hạ xuống bậc bần tiện nhất.
Hắn đứng ở bên ngoài chờ đợi, Liễu Linh bị người của hắn cưỡng chế lột từng món đồ một, khoác lên mình bộ đồ màu xám, thô thiển, mỏng manh chẳng đủ giữ ấm vào mùa đông, còn thua cả đồ của những tì nữ khác, đã thế còn không có than hồng sưởi ấm, đứng ở trong phòng rộng liền thấy lạnh.
Liễu Linh mắt nhắm mắt mở, chịu đựng sự sỉ nhục, một lát sau cũng xong xuôi, những nữ hầu kia trình báo với hắn ngay.
" Ma thần, đã xong rồi ạ! "
Nam nhân kia lập tức xoay người, lướt sơ bộ cặp mất thống trị, khóe cong một đường bất nhân.
" Mang những món đồ này đốt hết đi! " ma thần tàn nhẫn ra lệnh, không cho Liễu Linh lưu giữ lấy một món đồ nào, còn chĩa ánh nhìn thách thức Liễu Linh chống.
Hồ ly kia nhịn nhục rất giỏi, khuôn mặt vẫn nụ ra nụ cười giả tạo, trơ mắt nhìn hắn hủy đi những món đồ của mình.
Ma thần bắt ả xem những tì nữ khác đốt chúng ngay tại chỗ, nhìn cho đến lúc chúng hóa thành tro bụi mới ngừng lại.
" Theo ta đến gặp ma hậu! "
Dứt lời, hắn sải bước phóng khoáng, Liễu Linh phải nhanh chân theo sau hắn, cái lạnh ở ma giới đáng sợ tới mức, ả là thánh nữ sức khỏe hơn gấp 5 6 lần người thường mà vừa đi không được lâu đã thấy lạnh thấu xương.