Mối Tình Xuyên Kiếp

Chương 2:




Sau khi nghe bà thầy bói tiên đoán về vận mệnh của đứa con gái mình đứt ruột đẻ ra, người mẹ đã rất hoang mang và đắn đo. Vừa biết rằng lời của bà thầy bói chẳng có gì để xác thực cả cả vừa vô cùng lo lắng cho tương lai của con mình sau này. Cái giác quan của người mẹ không cho phép bà hoàn toàn không tin vào lời của bà thầy bói. Người mẹ đành quyết định tạm thời để con tránh xa ngọn lửa để bảo vệ an toàn cho con.
Vậy là kể từ đó, bà không để Trúc Nhã lại gần hay nhìn thấy bất cứ ngọn lửa nào, ba của Trúc Nhã Tuy bán tính bán nghi nhưng cũng không cho con gái lại gần ngọn lửa để Trúc Nhã được đảm bảo an toàn.
Năm lên bảy tuổi, Trúc Nhã đứng chơi ở ngoài sân thì vô tình nhìn thấy một cột khói bốc ra từ phía đằng xa xa. Trẻ em thì vốn tò mò với mọi thứ xung quanh, thế là Trúc Nhã đã chạy về phía có khói bốc lên. Đang chạy thì Trúc Nhã bất ngờ bị té. May mắn thay, người mẹ kịp nhận ra và đã chạy tới, đỡ Trúc Nhã lên. Nhìn đôi chân rớm máu của Trúc Nhã, người mẹ bất giác nhớ đến lời nói của bà thầy bói, điều đó càng làm bà cảm thấy lo lắng và tin tưởng vào lời tiên đoán xưa kia.
Khi đến trường, bất kỳ môn học nào có thể làm Trúc Nhã đến gần ngọn lửa, người mẹ đều tìm cách xin nhà trường miễn cho Trúc Nhã, bà giả bộ nói rằng Trúc Nhã mắc một căn bệnh về hội chứng sợ lửa.
11 năm trôi qua, Trúc Nhã nay đã thành một cô thiếu nữ 18 tuổi. Trúc Nhã có đôi mắt to tròn long lanh, đôi môi đỏ như son, làn da trắng, mái tóc đen dài, óng mượt, trông rất xinh xắn, dễ thương. Khi còn bé, cô rất thích được đứng trên sân khấu của trường và diễn kịch. Cô còn có mơ ước được trở thành một diễn viên nổi tiếng. Trúc Nhã xin mẹ cho theo học trường Sân Khấu Điện Ảnh. Tuy không muốn và bà biết rằng nếu Trúc Nhã tiếp tục học đại học thì sẽ rất nguy hiểm, vì bà không thể nào ở cạnh bên con gái. Nhưng nhìn con gái năn nỉ và ba của Trúc Nhã cũng khuyên nên để con gái tự do theo đuổi ngành nghề mà nó muốn. Cái là người mẹ đã làm để con gái đi học đại học.
Ít lâu sau, Trúc Nhã chính thức thi đậu trường Đại học Sân khấu Điện ảnh thành phố Hồ Chí Minh. Ngày Trúc Nhã chuẩn bị lên thành phố học, người mẹ đã vô cùng lo lắng, bà cứ dặn đi dặn lại con gái một số chuyện rồi lại suy nghĩ đắn đo.
Chiều ngày hôm đó, Chúc ngã đã lên tới thành phố Hồ Chí Minh. Trước đó, ba của Trúc Nhã đã nhờ một số người quen trên thành phố Hồ Chí Minh để tìm nhà trọ giúp. Vì vậy, bây giờ Trúc Nhã chỉ cần đi đến nhà trọ theo địa chỉ đã cho sẵn là được.
Vài ngày sau đó, Trúc Nhã đến trường ngày đầu tiên. Cô vốn hòa đồng, dễ gần nên đã làm quen bạn mới rất nhanh, Trúc Nhã còn cảm thấy rất vui khi được học ngành nghề mà cô yêu thích.
Một hôm, Trúc Nhã đang ghé vào một tiệm cơm bên đường. Đang ăn cơm Trúc Nhã tình cờ nhìn qua bên phía bếp lửa chủ tiệm đang làm thức ăn, nhìn thấy ngọn lửa trên bếp, Trúc Nhã Không hiểu sao đầu cô đau nhức dữ dội. Cô còn nhìn thấy hiện ra một cách mờ ảo hình ảnh một cửa tiệm đang bốc cháy dữ dội khiến cô vô cùng hoảng loạn. Trúc Nhã hét to, tay chân quơ loạn xạ, rồi té xuống sàn, cô chạy vội ra ngoài cửa tiệm rồi ngồi bệt xuống đất. Gương mặt Trúc Nhã lúc này tái nhợt, cô thở dốc. Ai đi ngang cứ tưởng tưởng cô ấy gặp ma.
Một chàng trai đi ngang thấy lạ, liền từ từ tiến tới, dò hỏi xem cô gái có làm sao không. Trúc Nhã vừa hoảng loạn vừa chỉ về phía ngọn lửa.
"Lửa?"
"Lửa cháy..". ngôn tình ngược
Trúc Nhã lẩm bẩm như đang nhớ điều gì đó.
"Cô không biết lửa sao?"
"Hình như tôi đã trông thấy nó ở đâu đó rồi, nhiều lắm mà.. Hình như.. Hình như như đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy thì phải."
"Nè, cô từng nhìn thấy chưa cô cũng không biết nữa sao? Mà không lẽ cô là người đồ đá hay sao mà không biết lửa chứ?"
"Anh nói ai người đồ đá hả?"
"Thôi tôi không cãi nhau với người đồ đá làm gì, tôi còn phải đi học"
"Đi học! Thôi chết tôi trễ giờ rồi!"
Trúc Nhã vội vàng chạy vô cửa tiệm, lấy cặp da, trả tiền cho chủ tiệm rồi lên xe máy chạy đi.
Tại trường Đại học Sân Khấu Điện Ảnh..
Cô giáo bước vào lớp..
"Chào mấy em ngày hôm nay chúng ta sẽ có bạn mới vào học, em vào đi."
Một chàng trai điển trai, tóc nhuộm nâu, vóc dáng cao cao bước vào.
"Xin chào mấy bạn, mình là Minh, mong mấy bạn giúp đỡ."
"Các bạn trong lớp học chung, rồi từ từ làm quen nhau nha! Em xuống dưới bàn ngồi đi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.