Edit: Điềm Điềm.
Beta: Cá.
***************
Lúc hai người trở lại xe một lần nữa, Tiêu Chiến mới nói: " Chúng ta hiện tại đi cửa hàng hoa lấy hoa nha. "
Hiển nhiên tất cả những chuyện này, tiểu Omega đều đã sớm lên kế hoạch tốt, chính là không biết an bài như vậy tốn bao nhiêu tâm tư cùng thời gian.
Vương Nhất Bác gật gật đầu, nhấn chọn định vị địa chỉ để xe bay đi.
Cửa hàng hoa Tiêu Chiến lựa chọn cũng nằm trên đường Trung Tâm, tên là Mộ Mộ.
Đợi Vương Nhất Bác đem xe đậu vào xong, Tiêu Chiến liền đề nghị: " Anh cũng không cần xuống xe, để em đi lấy."
Dứt lời cũng không cho Vương Nhất Bác cơ hội mở miệng, trực tiếp chạy xuống.
Chuông gió treo trên cửa vang lên đón khách: " Chào mừng bạn đến Mộ Mộ, xin hỏi có thể giúp gì cho bạn không?"
Lúc thanh âm ngọt ngào truyền tới, nhân viên bán hàng cũng đi tới bên cạnh Tiêu Chiến, cậu hướng đối phương nở nụ cười: " Tôi đến lấy sư tử dưới bầu trời đầy sao. "
Lúc Tiêu Chiến nói xong lời này liền thấy đối phương kinh ngạc nhìn cậu: " Ngài, ngài là Tứ điện hạ sao? "
Không nghĩ tới sẽ bị nhận ra, Tiêu Chiến cũng kinh ngạc sau đó đỏ mặt: " Có thể thay tôi giữ bí mật không?"
Nhân viên cửa hàng hoa bị khuôn mặt đỏ bừng của người đối diện làm kinh ngạc đến mức bịt miệng lại, gật đầu: " Được ạ, nhưng ngài có thể ký tên cho tôi không?"
Tiêu Chiến gật gật đầu.
Chờ đối phương từ cửa hàng hoa đi ra, nhân viên cửa hàng tự mình đưa đến cửa, nhìn thấy Vương Nhất Bác từ trên xe xuống, nhân viên cửa hàng lại che miệng lại, trợn tròn mắt, ngoại trừ kinh hỉ còn có không thể tin được.
Vương Nhất Bác gật gật đầu với đối phương, nhân viên cửa hàng nhất thời kinh hãi kêu lên một tiếng, ý thức được mình đã làm cái gì nhanh chóng bịt miệng lại, lại luyến tiếc chớp mắt, hôm nay cư nhiên có thể nhìn thấy người thật!
Nguyên soái hẹn hò lúc bảy giờ chiều, Nguyên soái đại nhân cư nhiên cũng sẽ hẹn hò!!!
Tiêu Chiến bước nhanh qua, đặt hộp cảm ứng màu xanh trong ngực vào tay Vương Nhất Bác, hai mắt cong cong cười lên xe.
Trở lại xe, Vương Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến: " Đây là cái gì, không thể mở ra sao? "
" Anh mở đi." Tiêu Chiến tiến lại gần cười đến đặc biệt ngọt ngào.
Vương Nhất Bác bị cậu lây nhiễm sự vui vẻ, trong mắt tràn đầy ý cười, rũ mắt nhìn hộp cảm ứng màu xanh đậm trong ngực.
Giơ tay lên đặt ở phía trên, hộp cảm ứng vốn trầm tĩnh đột nhiên sáng lên, theo một tiếng rầm rầm chậm rãi mở ra...
Đầu tiên là một chiếc tàu chiến màu đen, trên thân tàu viết hai chữ Tinh Huân, là chiếc tàu chiến đầu tiên xuất phát từ tay hắn, lại ngã xuống trong trận chiến Tinh Hải.
Một con sư tử màu vàng đứng ở phía trên, uy phong lẫm liệt, dưới chiến hạm là những vì sao mênh mông.
Theo thời gian mở ra, sau khi tiếp xúc với không khí, các thành phần bên trong dần dần phát sinh biến hóa, cuối cùng tàu chiến màu đen biến thành hoa hồng đỏ tươi...
Hương hoa hồng lan tỏa trong xe, ngọt ngào tràn ngập mập mờ.
" Tặng cho anh, hy vọng anh thích."
" Cám ơn, đây là món quà tốt nhất tôi nhận được, tốn rất nhiều tâm tư phải không, vất vả rồi."
" Chính là tìm mẫu Tinh Huân mất chút thời gian, những thứ khác đều tốt, hơn nữa đây là việc em nguyện ý làm, cho nên một chút cũng không vất vả, được rồi, anh cảm động còn sớm, điểm dừng tiếp theo chúng ta nên đi ăn cơm."
Vương Nhất Bác cẩn thận cất cái hộp cảm ứng trong ngực lại, cười gật đầu.
Khách sạn Quang Diệu năm sao trên đường Trung Tâm rất nổi tiếng, ngoài các món ăn thủ công thuần túy ra còn có đủ loại phòng theo chủ đề.
Nơi này không chỉ là nơi rất nhiều thú nhân đều muốn tới, cũng là nơi rất nhiều quyền quý ở chỗ này thể hiện thân phận.
Hai người từ trên xe đi xuống, từ lối vào riêng tiến vào phòng chủ đề được chỉ định.
Trong phòng nhìn ra biển xanh, có một bàn ăn, xung quanh là đàn cá bơi lội vui vẻ.
Cảm giác dùng bữa giữa đại dương này giống như trong truyện cổ tích.
Tiêu Chiến lúc trước khi chọn chủ đề lần đầu tiên đã chọn trúng nơi này.
Hai người đến không lâu, quản lý mặc áo đuôi tôm màu đen đẩy xe ăn tới.
Bữa chính là do Tiêu Chiến đặt trước, chính là muốn cùng Vương Nhất Bác hưởng thụ một bữa tối khác với không khí trong nhà.
Bữa tối được chỉ định lên bàn, quản lý nói với giọng nói nhẹ nhàng: " Chúc hai vị ăn tối vui vẻ."
Nhìn theo đối phương rời đi, Tiêu Chiến cười nói: " Chúng ta bắt đầu ăn đi! "
Tiêu Chiến tay cầm đao nĩa đem bít tết trước mặt cắt ra, bỏ vào trong miệng, hương vị của bít tết cũng không tốt như cậu tưởng tượng, nhưng cũng không khó ăn.
Trong khi họ đang ăn, một con cá voi sát thủ khổng lồ bơi qua lớp kính và nhìn vào như thể rất tò mò về họ.
Tiêu Chiến cầm lấy rượu vang đỏ trên bàn, cười rộ lên với Vương Nhất Bác.
Vương Nhất Bác nhìn tiểu tửu quỷ online, nhẹ nhàng chạm vào ly với cậu.
•••52Hz•••
Hôm nay Mục Liệu thật vất vả mới hẹn được Omega mà mình đã đuổi theo đã lâu.
Tuy rằng không phải là quý tộc thế gia gì, nhưng lại là ngôi sao nổi tiếng của Đế quốc.
Là tình yêu trong mộng trong lòng rất nhiều Alpha.
Mục Liệu đã chuẩn bị tốt đêm nay bắt được y, quyết định đặt căn phòng biển xanh nơi này, chỉ vì nghe nói quê hương đối phương là tinh cầu có biển.
Nguyên bản hết thảy đều đã chuẩn bị xong, nhưng đến khách sạn mới phát hiện phòng cảnh biển xanh đã được đặt trước, lúc này có người đang dùng cơm.
" Bên trong là ai, ngươi cùng đối phương nói ta bỏ ra gấp đôi tiền để cho bọn họ đem phòng nhường cho ta!"
Quản lý nhà hàng phụ trách tiếp khách vẻ mặt khó xử nói: " Thật sự rất xin lỗi, khách đã dùng bữa, thời gian này không dễ quấy rầy, chúng tôi có thể cung cấp cho ngài các phòng khác, ngài xem có được không? "
" Ta không cần phòng khác ta chỉ cần phòng cảnh biển, các ngươi nếu không tiện ta có thể tự mình đi nói với đối phương!" Mục Liệu nói xong, liền đi thẳng vòng qua quản lý nhà hàng chuẩn bị đi tìm người.
Quản lý nhà hàng vội vàng đuổi theo: " Mục tiên sinh, ngài không thể như vậy, chuyện này không hợp quy củ! "
Nhưng mà Mục Liệu căn bản không nghe ông, một Alpha gien cấp thấp như gã cũng tuyệt đối mạnh hơn một Beta.
Quản lý nhà hàng không thể đuổi kịp gã.
Mắt thấy gã sắp làm loạn, quản lý nhà hàng mồ hôi lạnh đều rơi xuống, đang chuẩn bị sử dụng robot...
Mục Liệu bị Hạ Thanh đột nhiên xuất hiện kêu lại: " Mục tiên sinh sốt ruột như vậy là muốn đi đâu? "
Thấy Hạ Thanh, Mục Liệu bất thình liêu nhíu mày, Hạ Thanh là con trai của Hạ gia chủ, là gia chủ Hạ gia kế tiếp, cũng là ông chủ khách sạn Quang Diệu.
Hạ gia có tiền cả Đế quốc đều biết.
" Hạ ca, thì ra anh ở đây." Mục Liệu nở nụ cười vội vàng nghênh đón, " Thật tốt quá, tối nay tôi muốn đặt phòng nhìn ra biển màu xanh ở đây. "
Gã đang nói, quản lý nhà hàng thở hồng hộc đuổi tới: " Hạ tiên sinh, phòng nhìn ra biển màu xanh bây giờ đang có khách. "
" Sao ngươi lại không hiểu chuyện như vậy, ta đã nói có thể bỏ ra gấp đôi tiền cho bọn họ, nếu như bọn họ đồng ý, bữa cơm tối nay ta cũng có thể mời, mọi việc có thể thương lượng, anh Hạ anh nói xem như thế nào?"
Trên mặt Hạ Thanh không có biểu tình dư thừa, chỉ nhàn nhạt nhìn thoáng qua quản lý nhà hàng: " Nếu như cậu có thể nói động đến đối phương, cậu có thể đi, nhưng nếu xảy ra chuyện không có bất kỳ quan hệ gì với nhà hàng của chúng tôi. "
" Được rồi, xảy ra chuyện gì tôi tự gánh vác." Nghe được những lời này của Hạ Thanh, Mục Liệu quay đầu đắc ý nhìn quản lý nhà hàng một cái, rất nhanh hướng phòng cảnh biển màu xanh đi tới.
Nhìn theo ga rời đi, quản lý nhà hàng vẻ mặt khó xử: " Hạ tiên sinh, khách nhân hôm nay của gian phòng kia là..."
Hạ Thanh giơ tay ngăn cản quản lý nhà hàng thốt ra đáp án: " Tôi cũng không muốn biết bên trong là ai. "
Hạ Thanh nói xong bước đi.
Mục Liệu đứng ở bên ngoài phòng biển màu xanh, trong mắt tràn đầy vui mừng không kiềm chế được.
Không kịp gõ cửa trực tiếp vọt vào: " Hai vị ta có việc muốn cùng các ngươi thương lượng một chút..."
Một khắc dứt lời, gian phòng im ắng không có bất kỳ thanh âm nào, hai người đứng cách đó không xa nghe thấy tiếng quay đầu lại.
Tiêu Chiến nhìn thú nhân trẻ tuổi xuất hiện ở cửa, trong mắt mang theo hoang mang:" Có việc gì sao, tiên sinh? "
Cậu không nói to, nhưng ở đây đủ để Mục Liệu nghe thấy.
Theo cái quay đầu lại của Tiêu Chiến, ngũ quan tinh xảo xinh đẹp rơi vào trong mắt đối phương, trong nháy mắt cảm giác kinh diễm kia làm cho Mục Liệu theo bản năng nín thở, đồng thời cũng xem nhẹ sự tồn tại của một người khác.
Người kia là ai căn bản không quan trọng, Omega trước mắt làm cho gã gặp được tình yêu!
Nhưng mà không đợi Mục Liệu làm gì, một cỗ tin tức tố ẩn chứa uy áp hướng gã đánh tới, thân thể trong nháy mắt bị đông cứng, khí tức lạnh thấu xương bao phủ trên thân thể, là tin tức tố cao cấp hơn gã vô số lần.
Dưới uy áp của đối phương, gã nhỏ bé giống như bụi bặm.
Thậm chí không dám ngẩng đầu nhìn đối phương, mồ hôi lạnh trong nháy mắt rơi xuống.
Ngay sau đó, Mục Liệu nghe thấy một giọng nói không có nhiệt độ truyền đến: " Ra ngoài! "
Hai chữ ngắn gọn, giống như một thanh đao sắc bén, cắt vào người gã!
Sau khi Hạ Thanh đi, quản lý nhà hàng lo lắng chạy tới, còn chưa đi tới trước cửa, chợt nghe phanh một tiếng, một bóng đen vẽ hình parabol rơi trên mặt đất.
Rõ ràng chính là Mục Liệu đã diễu võ dương oai với ông cách đây không lâu.
Quản lý nhà hàng: "..."
Tần Tinh Lan từ trong phòng đi ra, một tiểu Omega nhu thuận xinh đẹp đi theo bên cạnh hắn, lúc này đôi mắt đen của đối phương mang theo một chút lo lắng, đưa tay nhẹ nhàng kéo góc áo của vị Alpha mặt lạnh kia.
Khi Mục Liệu ngã trên mặt đất cả người co giật, lại còn không quên cắn răng nói: " Ngươi dám đối với ta như vậy, không sợ ta trả thù sao? "
Quản lý nhà hàng nhìn chằm chằm Mục Liệu trên mặt đất, ngay cả giãy giụa cũng có vẻ vô cùng hèn mọn, không rõ vị tiểu tử Mục gia này, chỉ số thông minh có phải đều dùng để ngâm trong Omega hay không.
Vị này là ai cũng không biết, còn dám kiêu ngạo như vậy?
" Ừm, ta là Vương Nhất Bác, ta chờ ngươi đến."
Vương Nhất Bác không nhìn gã, đưa tay nắm lấy tay Tiêu Chiến, dẫn người rời đi, đi ngang qua quản lý nhà hàng đứng ở một bên cũng không thèm nhìn qua..
Từ phòng ăn đi ra, Tiêu Chiến kéo tay áo Vương Nhất Bác cố gắng nhỏ giọng dỗ dành hắn.: " Đừng không vui, chúng ta còn có chỗ cuối cùng chưa đi. "
Vương Nhất Bác khẽ thở dài, đưa tay ôm lấy vùi vào cổ cậu, tuyên bố chủ quyền: " Em là của tôi! "
Cũng chỉ có thể là của tôi!
Tiêu Chiến biết Vương Nhất Bác đại khái là vì ánh mắt nhìn về cậu của tên Alpha vừa mới xuất hiện trong phòng kích thích.
Tuy rằng hiện tại cậu cũng không rõ đối phương xông vào là vì cái gì, nhưng cậu biết đối phương làm Vương Nhất Bác không vui.
Khi được buông ra, biểu tình Vương Nhất Bác còn có chút căng thẳng, thoạt nhìn vừa lạnh vừa ủy khuất, khiến Tiêu Chiến cực kỳ đau lòng, nhẹ nhàng phóng thích một ít tin tức tố quấn lấy đối phương, trấn an sư tử lớn đang tức giận này.
" Có muốn cắn một chút không?" Tiêu Chiến túm lấy tay áo hắn nhỏ giọng hỏi.
Vương Nhất Bác đem lo lắng của cậu thu vào trong mắt, kiềm chế lắc đầu cự tuyệt lời mời đối với hắn mà nói tràn ngập hấp dẫn.
Hắn không muốn tiểu Omega của mình tiếp xúc với nhiều người.
" Vậy anh không cần mất hứng, chúng ta cùng nhau đi xem phim, được không?"
Vương Nhất Bác nhẹ nhàng gật gật đầu.
Hết chap 94.