Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 60: Hổ nhảy vào đàn dê




Lâm Minh thính lực xuất chúng, cũng nghe được nghị luận của những người này. Hắn quay đầu nhìn phía Bài Danh thạch, ba người Lăng Sâm, Thác Khổ, Trương Quan Ngọc chính là ba hạng đầu trên Bài Danh thạch, tuy nhiên thiên phú của ba người này lại là ngược lại.
Trương Quan Ngọc cao nhất, là một người duy nhất thiên phú ngũ phẩm trong số không phải đệ tử hạch tâm của Thất Huyền võ phủ.
Thác Khổ kế tiếp, thiên phú là đỉnh nhất trong thiên phú tứ phẩm thượng đẳng, kém ngũ phẩm chỉ có một tia, hơn nữa trời sinh lực lượng phi phàm.
M Lăng Sâm kém nhất, thiên phú chỉ có tứ phẩm hạ đẳng, thể chất cũng không có điểm gì đặc sắc.
Lâm Minh lúc trước sau khi biết được thiên phú của Lăng Sâm, làm thế nào cũng nghĩ không thông Lăng Sâm này như thế nào bằng vào thiên phú tứ phẩm hạ đẳng, vững vàng chiếm cứ vị trí thứ nhất trên Bài Danh thạch.
Tuy nói thực lực cường đại hay không quyết định bởi rất nhiều nhân tố, thiên phú không đại biểu hết thảy, nhưng là thiên phú lại là trọng yếu nhất. Chẳng lẽ Lăng Sâm cũng có kỳ ngộ gì, tỷ như ăn thiên tài địa bảo gì đó?
Tuy rằng biết võ đạo chi tâm cũng là một nhân tố rất lớn ảnh hưởng thực lực, nhưng là Lâm Minh lại không cho rằng võ đạo chi tâm sẽ tạo thành ảnh hưởng lớn như vậy.
Ba người Lăng Sâm, Thác Khổ, Trương Quan Ngọc này là cùng một lần toát ra, lần đó Thất Huyền võ phủ khảo hạch có thể nói là thiên tài như mây tụ, Thiên Vận quốc cứ cách tám năm mười năm là sẽ xuất hiện một thế hệ thiên tài tập hợp. Thế hệ Lâm Minh, tuy rằng thiên tài tuyệt đỉnh không nhiều nhưng là lại xuất hiện Tần Hạnh Hiên như yêu nghiệt, cũng không thể nói là kém.
Lâm Minh đứng trên tế đàn Vạn Sát trận, yên lặng vận chuyển Hỗn Độn Chân Nguyên quyết. Từ sau khi Hỗn Độn Chân Nguyên quyết đại thành, hắn chỉ trên bia đá trắc lực thí nghiệm lực quyền, còn chưa thử qua sức chiến đấu tổng hợp của mình rốt cuộc tăng lên bao nhiêu.
Lần này vừa lúc thí nghiệm!
Hào quang của Vạn Sát trận sáng lên, Lâm Minh toàn thân tắm trong hào quang, đã số ánh mắt dưới đài tập trung lên người hắn.
Khóe miệng Trương Thương mang theo một tia ý cười nghiền ngẫm. Nửa chân bước vào Luyện Thể tầng bốn Dịch Cân kỳ, sức chiến đấu bản thân có thể đánh bại võ giả Dịch Cân bình thường. Phần thực lực này quả thật có tư cách miệt thị Lâm Minh tu vi chỉ có Luyện Thể tầng hai đỉnh phong.
Vạn Sát trận phát động, Lâm Minh đi vào trong một không gian sáng trắng. Trước mặt hắn có đủ loại binh khí, trường kiếm, đoản kiếm, trường đao, đoản đao... Đầy đủ mọi thứ.
Trước khi tiến vào Thất Huyền võ phủ, Lâm Minh một mực là dùng đoản đao. Nhưng là theo hắn tu luyện Hỗn Độn Cương Đấu kinh, lực lượng tăng nhiều, chân nguyên cũng dày đặc hơn mấy lần, đoản đao hiển nhiên đã không thích hợp làm binh khí của hắn nữa.
- Hỗn Độn Cương Đấu kinh rèn luyện thân thể, nắm tay chính là vũ khí tốt nhất của ta hiện tại. Tạm thời không chọn vũ khí đi.
Lâm Minh nghĩ vậy, những vũ khí này toàn bộ biến mất.
Cùng lúc đó, ở trước mặt Lâm Minh xuất hiện hơn mười hư ảnh. Trong những hư ảnh này có võ giả cũng có hung thú, thực lực của bọn họ từ mới vào Luyện Thể tầng hai đến Luyện Thể tầng ba đỉnh phong không đều.
Mắt thấy những kẻ địch này xông tới, Lâm Minh không chút hoang mang, hắn vận chuyển Hỗn Độn Chân Nguyên quyết tầng một đại thành tới cực hạn, toàn thân chân nguyên tăng vọt, lực lượng dường như dùng không hết.
Rống!
Một con hung thú dạng hổ cấp một gào thét xông tới. Hung thú này da dày thịt béo, thể trọng sáu bảy trăm cân, lực lượng húc tới càng tăng lên mấy lần.
Đối mặt con hung thú này, Lâm Minh nắm chặt tay, khớp ngón tay như sét đánh trên trời kêu lên “răng rắc”.
- Chết!
Lâm Minh gầm lớn một tiếng, nắm tay như tia chớp vung ra, lực lượng ba ngàn hai trăm cân đột nhiên bùng nổ.
Ầm! Một quyền này đánh trúng trán hung thú dạng hổ kia. Trong tiếng xương đầu vỡ vụn vang dội, con hung thú nặng sáu bảy trăm cân hùng hổ vọt tới lại bị Lâm Minh một quyền nện bay ra ngoài, mà Lâm Minh chỉ là chân sau giẫm mạnh xuống đất, liền vững vàng chống được lực đẩy ngược.
Hung thú dạng hổ ở không trung ngay cả kêu đều không kêu một tiếng, xương đầu nó trực tiếp nát vụn, óc nát nhừ, chết đến không thể chết lại!
Một quyền diệt địch, ý chí chiến đấu của Lâm Minh như cầu vồng. Hắn vận chuyển Hỗn Độn Chân Nguyên quyết đến cực hạn, cả người vọt vào trong đám quân địch, xuất quyền như gió, chân đá như mưa. Trong lúc nhất thời Lâm Minh như hổ nhảy vào đàn dê, thế không thể đỡ!
Máu tươi tùy ý vẩy ra, tiếng xương cốt vỡ lọt vào tai, hung thú da dày thịt béo còn không chịu được một quyền của Lâm Minh, võ giả thân thể yếu ớt lại càng là một quyền là chết.
- Võ giả Luyện Tạng đỉnh phong!
Sau khi Lâm Minh một quyền đánh gục một võ giả Luyện Thể tầng hai đỉnh phong, một võ giả Luyện Tạng kỳ đỉnh phong xuất hiện. Võ giả đạt tới Luyện Thể tầng ba Luyện Tạng kỳ, nội tạng được chân nguyên bảo vệ, lực phòng ngự tăng nhiều, dù là Lâm Minh cũng rất khó một quyền diệt địch. Hơn nữa loại võ giả này thân pháp linh hoạt, công kích sắc bén, muốn đánh trúng cũng không phải rất dễ dàng.
- Năm mươi điểm, chính là ngươi!
Lâm Minh nhìn thấy võ giả Luyện Tạng đỉnh phong này chẳng những không sợ ngược lại chiến ý tăng vọt. Sau khi Hỗn Độn Chân Nguyên quyết tầng một đại thành, hắn cần một đối thủ ra hồn để nghiệm chứng thực lực của mình.
Víu!
Võ giả kia một kiếm chém tới, Lâm Minh rùn người, tránh qua một kiếm này, thân thể dán sát mặt đất bay ra, một quyền đánh về phía đầu gối võ giả kia.
Sau khi Hỗn Độn Chân Nguyên quyết tầng một đại thành, chân nguyên của Lâm Minh dày đặc, tốc độ cũng theo đó tăng lên một bậc. Một quyền này đánh ra giống như Tiềm Long Xuất Uyên, tốc độ mau vô cùng. Võ giả kia hốt hoảng né tránh, nhưng mà Lâm Minh hai tay mượn lực trên mặt đất, một chiêu Ô Long Quấn Trụ một chân quét hướng hậu tâm của võ giả kia.
Một chân này giống như roi vụt ra, võ giả kia rốt cuộc không thể né tránh, bị một chân đá trúng, một ngụm máu tươi hộc như suối phun.
Lâm Minh thừa thẳng đuổi đánh, thân thể nhảy dựng lên, nắm tay như mưa hạ xuống. Võ giả kia hốt hoảng chống đỡ, lại trúng một quyền. Dù là nội tạng hắn có chân nguyên bảo vệ, bị nắm tay ba ngàn hai trăm cân đánh trúng cũng bị thương nặng.
Võ giả kia bị Lâm Minh đánh cho máu chảy như điên, xương ngực gãy rời, phần giữa mở rộng. Sau đó Lâm Minh lại bồi một quyền, đánh trúng ngực trái, trong nháy mắt trái tim ngừng đập. Võ giả Luyện Tạng đỉnh phong này hoàn toàn bị mất mạng.
Trong loạn quân, vượt tròn một tầng tu vi đánh gục đối thủ, thành tích này đã đủ để kiêu ngạo. Nhưng mà Lâm Minh lại biết, phần thực lực này so với Trương Thương còn kém một chút!
- Lại ăn năm mươi điểm, đã hơn hai trăm điểm rồi.
***
- Thời gian một nén nhang rồi, không có một người kiên trì không được. Lâm Minh này cũng ở trên đài đứng vững vàng, hắn hiển nhiên vượt qua Vương Nghiễn Phong.
- Cược Vương Nghiễn Phong là chắc rồi, ngươi đừng quên hắn đạt được phần thưởng của thứ nhất lần khảo hạch này, Hồng Kim Long Tủy đan. Còn thắng được phần thưởng Kim Xà Xích Đảm Hoàn của Vương Nghiễn Phong. Ăn hai viên đan dược này, hắn dù không đạt tới Luyện Thể tầng ba cũng là thực lực tăng vọt, không nên bởi vì thiên phú hắn là tam phẩm trung đẳng mà khinh thường hắn.
Khi trên đài khảo hạch, người dưới đài tự nhiên không thiếu được một phen nghị luận. Lúc này Trương Thương hai tay giao nhau khoanh trước ngực, bộ dáng ung dung tùy ý. Thực lực Lâm Minh như vậy ở trong dự kiến của hắn, nếu không thì không có ý nghĩa.
Hương cháy hết một nén lại một nén, rất nhanh, nén thứ hai cũng đốt tới cuối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.