Y Vương Vạn Dặm Truy Thê

Chương 543:




Luật sư trung niên cũng không ngờ tới Tạ Khả Di lại không muốn trả thù Ninh Vũ Phi nữa, thật đúng là làm cho ông ta thật kinh ngạc.
Lúc này, một một cô giúp việc đi tới, nói: ”Cô chủ, ông chủ đến đây.”
“Ở đâu?”
Tạ Khả Di vẫn chưa kịp đứng lên thì liền nghe được một giọng nói truyền vào từ ngoài cửa: ”Cục cưng của anh, có nhớ anh không?”
Luật sư trung niên cúi đầu nhìn sang rồi sao đó từ từ rời khỏi biệt thự.
Nhìn thấy người đàn ông có thể làm bố mình này, Tạ Khả Di nở một nụ cười vui vẻ: ”Đồ xấu xa, lâu lắm rồi vậy mà anh cũng không đến tìm người ta.”
“Bây giờ không phải là anh đã tới đây rồi hay sao?”
Người này không phải người khác, chính là Âu Dương Chấn Hưng, ba của Âu Dương Minh Khánh, mà sở dĩ Tạ Khả Di có thể phất lên như vậy cũng là bởi vì cô ta ôm được cái đùi to này, mà cái giá đắt cô ta phải trả chính là làm tình nhân của ông ta. 𝑇𝙧ải‎ nghiệm‎ đọc‎ 𝘁𝙧u𝙮ện‎ số‎ 1‎ 𝘁ại‎ ~‎ 𝑇𝐑Ù𝑴𝑇𝐑𝐔𝑌ỆN.𝒱n‎ ‎ ~
Âu Dương Chấn Hưng uống chút rượu, ôm Tạ Khả Di nói: ”Anh nhớ em muốn chết, mau đến đây để cho anh hôn một cái.”
“Ai yo, thật là đáng ghét, cả người đều là mùi rượu hôi muốn chết, đi tắm rửa nhanh đi.”
“Được, được!”
Trong biệt thự Ngự Giang, các cô gái đang lén lút xem phim kinh dị.
Lúc này Ninh Vũ Phi đang rửa chén, nhìn những bông tuyết đang sà xuống trong TV, lại nhìn ba cô gái ngồi chụm lại một chỗ, thật là khiến cho người ta không nhịn được mà muốn cười.
“A...”
Đột nhiên, Tư Đồ Y Nhạn ôm chặt lấy Đường Tố Nga, bị màn hình khủng bố dọa cho sợ đến phát khiếp.
Ba người xem một hồi, thỉnh thoảng lại phát ra âm thanh rít gào làm cho Ninh Vũ Phi có chút đau đầu, người biết chuyện thì biết bọn họ đang xem phim kinh dị, người không biết chuyện chắc đã tưởng rằng mình còn đang làm gì với bọn họ nữa.
Bởi vì đêm nay Lăng Bảo Châu có việc bận cho nên vẫn chưa về, Ninh Vũ Phi giữ lại một ít đồ ăn cho cô.
Một giờ đêm, Ninh Vũ Phi mở mắt, loáng thoáng nghe được âm thanh sột soạt bên ngoài, anh nghĩ thầm chẳng lẽ là trong nhà có trộm?
Thế là anh mở cửa hé ra một cái khe nhỏ, hướng mặt ngoài nhìn lại.
Thì ra không phải là tên trộm, là mấy người Giang Vị Noãn còn chưa chịu ngủ, tụ tập cùng một chỗ không biết lại muốn làm gì.
Anh chỉ thấy sau khi ba người cùng gật đầu thì xoay người đi lên lầu, Ninh Vũ Phi đi qua nhìn một chút, mấy người bọn họ vậy mà lại trực tiếp mở cửa ra.
“Đêm hôm khuya khoắt không ngủ được, muốn làm gì đây?”
Trên trán Ninh Vũ Phi hiện lên một chuỗi lớn dấu chấm hỏi, vẫn nên nhìn một chút xem có chuyện gì đang xảy ra rồi hẵng nói sau.
Đằng sau biệt thự là một ngọn núi và đám rừng cây rậm rạp, sau vườn rất lớn, ba người các cô mượn ánh đèn yếu ớt của điện thoại chiếu sáng mà đi đến.
“Vị Noãn, Tố Nga, hay chúng ta trở về đi?” Tư Đồ Y Nhạn nắm chặt lấy quần áo của hai người.
Đường Tố Nga cười hì hì một tiếng: ”Đừng sợ, như thế này mới có cảm giác kích thích, đêm nay trời tối gió lớn lại không có trăng, càng thêm thú vị.”
“Chúng ta đi lên hang động trên núi thám hiểm, hay là gọi Vũ Phi đến đi cùng đi, lỡ như có chuyện gì thì có cậu ấy bảo vệ chúng ta.” Tư Đồ Y Nhạn vẫn rất sợ.
“Không được, Vũ Phi là đàn ông, nếu như để cho cậu ấy đến thì còn gì là thú vị nữa, đừng sợ, chúng ta mạnh dạng lên một chút đi.”
“Y Nhạn, cô phải tin tưởng rằng thế giới này không có quỷ.” Giang Vị Noãn nhấn mạnh nói.
Tư Đồ Y Nhạn nói: ”Cái này... Vậy thì tại sao mỗi lần cô xem phim kinh dị liền bị dọa đến nỗi không ngủ yên, đều chạy tới tìm tôi?”
“Cảm thấy sợ hãi với việc tồn tại ma quỷ đâu có giống nhau, đi đi đi, còn cách một tí thôi.”
Cùng lúc đó, Ninh Vũ Phi lặng yên không tiếng động theo ở phía sau, nghe được tiếng các cô nói chuyện
“Thì ra là muốn thông qua việc thám hiểm lúc nửa đêm để tăng thêm lòng can đảm sao, hì hì.”
Một cái suy nghĩ hư hỏng xuất hiện trong đầu Ninh Vũ Phi, anh tiếp tục đi theo mấy người bọn họ tiến về phía sau núi.
Trên núi đúng là có một cái hầm trú ẩn bị bỏ hoang, bởi vì suy nghĩ đến phong thủy của biệt thự cho nên vẫn không san bằng nó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.