Hệ Thống Trùng Sinh Của Tô Ảnh Hậu

Chương 86: Bài học nhớ đời




Đầu óc của xử nam thật là thẳng, thẳng đến nỗi không thể bẻ cong lại được.
Lúc nhìn thấy vũng máu, anh còn tưởng cô bị thương ở bụng, vội vàng đi vào nhà vệ sinh.
- " Thỏ con, em có sao không? Vết thương sâu lắm không mà sao chảy nhiều máu vậy? Để anh xem cho...!"
( Đã lược bớt một vạn câu hỏi)
- "...!"
- " Này thỏ con, sao em không nói gì? Mở cửa ra để anh đưa em đi bệnh viện khám, vết thương sâu quá còn khâu lại chứ! Mất máu nhiều như vậy là chết đó! "
- " Em...!không sao " _ cô cố nhịn cơn đau bụng kinh, nói với anh.
- " Nghe giọng em không ổn lắm đâu! Em mà còn không mở anh xông vào đó! "
Anh lo lắng cho cô đến mức tay chân luống cuống hết cả lên.
Còn cô thì mãi mới thay xong băng, chậm rãi mở cửa đi ra.
Haizz ai là con gái sẽ hiểu được cảm giác mình thì đang bị đau bụng mà bên cạnh lại có người đưa ra một vạn câu hỏi như vậy thì phiền tới cỡ nào.
- " Em không sao hết! Đến tháng mà thôi! "
- " Là vậy sao! Vậy có cần đi gọi bác sĩ đến nhà không?
- " Anh gọi bác sĩ làm gì? Giúp em thay băng vệ sinh chắc? " _ cô nói với giọng có phần hơi cáu kỉnh.
- " Ừm...!em ngồi ghế đợi một lát, anh thay ga giường mới đã! "
- " Không cần đâu, để em làm cho! "_ cô tiến đến chỗ giường ngủ.
- " Em đang mệt mà làm sao anh bắt em làm được! " _ anh bế cô lên rồi đặt cô ngồi vào ghế, còn không quên đưa cho cô cả túi chườm bụng.
- " Cảm ơn anh! Khi nãy...!em có hơi "
- " Không sao! Đàn ông ai để ý chuyện đó đâu.
Phụ nữ đến tháng cáu gắt hơn bình thường là điều đương nhiên.
"
Sau đó, anh đi thay ga trải giường mới, còn cái cũ thì cho vào túi rác vứt ra xuống lầu.
Anh đến gần, trực tiếp bế cô lên giường, đắp chăn lên cho cô.
- " Đến tháng không được để bị lạnh! " _ anh nhẹ nhàng nói.
Đúng là mẫu người chồng hoàn hảo của mọi cô gái mà! Bảo sao anh lại được xếp top 1 với danh xưng người chồng quốc dân.
Đúng là số cô khổ thật mà! Ngày mai cần phải làm nhiều việc vậy mà đúng lúc " bà dì " ghé thăm.
Cô mệt mỏi, thở dài rồi nhắm mắt ngủ.
( Sáng hôm sau)
* Vươn vai *
- " Chào buổi sáng, vợ yêu! Anh có nấu ít cháo bí đỏ, em rửa mặt rồi xuống ăn nhé! "
- " Ừm! "
Một lúc sau, cô đi xuống lầu, hai người cùng ngồi ăn.
Anh thì vừa ăn vừa xem tài liệu, phong thái vô cùng chậm rãi còn cô thì phải ăn nhanh nhất có thể để không uổng phí một ngày.
Cô đã lên sẵn kế hoạch rồi! Cuộc hẹn với Vu đạo diễn là 11 giờ trưa, còn cuộc hẹn với trợ lí Trần thì vào khoảng 3 giờ chiều.
Vậy thì chỉ còn khoảng thời gian trống đó là vào buổi tối.
Thấy cô mải đăm chiêu suy nghĩ, anh gõ nhẹ vào tay cô nói.
- " Nghĩ gì mà hồn vía bay hết cả đi thế? À thỏ con này, bà nội vừa gọi điện cho anh hẹn tối nay chúng ta ăn một bữa cơm gia đình ở nhà chính đấy! "
- " Vậy sao! Em sẽ về sớm! "
^^ Đúng là ông trời cũng giúp mình mà! ^^ _ cô mừng thầm.
- " Vậy tầm khoảng 7 giờ chúng ta từ nhà đi nhé! Cho dư chút thời gian em còn lựa trang phục với makeup.
"
- " Vâng! "
Ăn xong, cô tạm biệt anh rồi nhanh chóng lái xe đi gặp Vu đạo diễn.
Dù sao bây giờ cũng đã 11 giờ kém 15 phút rồi.
Cũng tại cô lề mề, tối hôm qua không chịu chọn đồ trước nên giờ mới phải gấp gáp như vậy.
Cô đi ra lấy xe rồi đi đến chỗ đã hẹn với Vu Nhất Chính ( Vu đạo diễn).
( Quán cafe)
Lúc cô đi đến, Vu Nhất Chính đã ngồi ở đó và đang thưởng thức ly cafe của mình.
Trên mặt bàn là một vài giấy tờ hợp đồng.
- " Chào Vu đạo diễn, xin lỗi tôi đến hơi muộn! Để ông phải chờ lâu rồi! " _ cô ngại ngùng đẩy ghế ra ngồi xuống.
- " Không sao, cũng có muộn gì đâu, vừa đúng giờ mà! Chẳng qua tôi rảnh nên mới tới đây sớm! Đây, kịch bản phim, nhân vật nữ chính cũng như hợp đồng đóng phim đây! "
- " Vâng! "
Cô nhận lấy, đọc chăm chú từng tờ một.
Một lúc sau khi đã đọc xong, cô liền vui vẻ đồng ý nhận vai diễn với Vu đạo diễn.
- " Tôi đồng ý tham gia bộ phim này! Rất mong sau này được Vu đạo diễn chỉ giáo thêm! "
- " Cô có thể nói cho tôi biết vì sao cô lại đồng ý tham gia không? "
- " Vì...!giống tôi! "
Thấy cô có vẻ ngập ngừng nên Vu Nhất Chính cũng không hỏi thêm gì nữa.
Hai người kí hợp đồng vô cùng thuận lợi.
Kí xong thì Vu Nhất Chính cũng có việc nên phải đi trước còn cô thì ngồi đó, đọc kịch bản về nhân vật nữ chính mà cô đóng.
Quả thật rất giống cô kiếp trước.
Là một người mù quáng trong tình yêu.
Đến cả tính cách ngông cuồng, bất chấp sự phản đối của người khác cũng rất giống cô.
Đó chính là lí do mà cô đồng ý nhận vai diễn này.
Tô Mỹ lệ nhìn điện thoại, thấy đã là 1 giờ rồi, cũng vẫn còn khá sớm.
Cô cứ nghĩ rằng hôm nay bàn hợp đồng phải mất rất nhiều thời gian nhưng không ngờ lại thuận lợi như vậy.
Cô lái xe đến nhà hàng Pháp gần công ty giải trí K&Q ăn bữa trưa.
Điều bất ngờ là khi vào đến nơi, cô thấy An Vỹ Vỹ cùng với một người đàn ông khác đang ngồi nói chuyện rất vui vẻ.
^^ Lại bám được người khác rồi à! ^^ _ cô nghĩ thầm.
- " Phục vụ, cho tôi bàn một người! "
- " Vâng, mời chị đi lối này! "
Ma xui quỷ khiến thế nào cô lại ngồi gần với bàn của An vỹ Vỹ.
Cô ta thấy Tô Mỹ Lệ liền bắt đầu nhíu mày.
- " Ôi, thì ra là người lần trước bắt nạt em! Còn cứ tưởng ai chứ.
Honey, hôm nay anh phải làm chủ cho em đấy! " _ cô ta nói với cái giọng ngọt như rót mật, tay thì nắm lấy tay người đàn ông đối diện.
- " Ai, ai làm cục cưng bé bỏng của anh buồn, bắt nạt em hả? Anh cho nó chết không toàn thây! "
Lúc người đàn ông ngồi cạnh An Vỹ Vỹ lên tiếng, đồng thời quay mặt nhìn ra phía cô, cô không nhịn được mà phì cười.
Trước nay gu thẩm mĩ của An Vỹ Vỹ cũng không đến nỗi nào mà giờ lại đi cặp kè với một lão già gần 70 tuổi như này.
Cái tuổi này cô ta gọi là ông cũng không thấy lạ lẫm gì.
Vậy mà hai người họ còn gọi nhau là " cục cưng bé bỏng " với cả " honey ".
Ọe, ghê tởm chết được.
Cô cố nhịn cười, phớt lờ hai chúa hề đang diễn tuồng kia.
- " Cho tôi một phần beefsteak chín 7 phần nhé và một ly vang đỏ! "
- " Này em gái, quay mặt lại nhìn chút đi chứ! " y ông ta giở thói háo sắc ra, sờ tay cô.
Cô vẫn không nói gì mà trực tiếp hất tay của lão già đó ra rồi kêu phục vụ.
- " Phục vụ, lấy thêm cho tôi một con dao mang đến đây! "
Phục vụ mang đến một con dao, đưa cho cô với gương mặt có chút lo sợ.
Cô nhận lấy con dao, giơ nó lên trước mặt lão già kia rồi nói.
- " Một là cút khỏi tầm mắt của bổn tiểu thư, hai là con dao này sẽ làm nhiệm vụ của nó! "
- " Con kia, mày định làm gì ông đây? Dù sao tao cũng là phó giám đốc của tập đoàn công ty con của gia tộc Tô thị đó, mày muốn chết không hả? " _ hắn quát to
- " Công ty con của Tô thị? Là chi nhánh nào? " _ cô hỏi một cách nhẹ nhàng.
- " Là khu phía Nam gần công viên giải trí.
"
- " Ồ thì ra là vậy! "
Cô lấy điện thoại trong túi ra, gọi một cuộc.
Lúc sau, khi cô tắt máy thì điện thoại của lão già kia đổ chuông.
- " Alo, ai đấy? "
- "......"
- " Ơ, sao tôi lại bị đuổi việc? Giám đốc Lí, alo,...!Chết tiệt! Lần này coi như xong thật rồi! "
Lão ta nhìn cô, ánh mắt của cô phần nào đã trả lời cho lão ta rằng do ông ta gây sự với cô nên xứng đáng bị vậy.
Thấy ông ta như vậy, An Vỹ Vỹ định lén bỏ chạy, dù gì ông ta cũng không còn giá trị lợi dụng nữa rồi.
- " Đi đâu vậy Vỹ Vỹ? Bạn trai cậu vẫn còn đợi ở đây mà! Tiền ăn cũng còn chưa thanh toán nữa.
"
Nghe thấy vậy, An Vỹ Vỹ cố gắng chạy nhanh nhưng bị lão già kia tóm được.
- " Cục cưng, tàu khoản ngân hàng anh bị khóa rồi, em trả bữa này nhé! Xong xuôi về khách sạn anh bù đắp cho em! "
An Vỹ Vỹ bèn cắn răng chịu đựng, thanh toán tiền rồi đi cùng lão ta.
- " Tô Mỹ Lệ mày nhớ đó! "
- " Đương nhiên rồi! ". Ngôn Tình Trọng Sinh
Cuối cùng thì hai cái gai cũng đi, cô cũng có thể một mình thư giãn, thưởng thức đồ ăn ở đây rồi..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.