Ám Sát Nhầm Ác Ma

Chương 27



Nghĩ là làm, Chủ tịch Triệu liền tìm đến Chủ tịch Hàn, thay Tịch Sa bày tỏ sự ngưỡng mộ đối với Hàn Diên, Hàn Duật nghe xong liền hiểu ngay ý đồ của ông, Hàn Duật cũng đã gặp qua Tịch Sa, đúng là cô rất trông trẻo, xinh đẹp, nho nhã và lễ phép. Nhân lúc có cơ hội như vậy, Hàn Duật cũng kể chuyện về Hàn Diên cho Chủ tịch Triệu nghe, hóa ra Hàn Duật cũng đã nhiều lần bày tỏ Hàn Diên tìm bạn gái hoặc là đi xem mắt với một tiểu thư nhà hào môn nào đó. Nhưng mỗi lần như vậy anh đều lơ đi và tỏ thái độ khó chịu khi Hàn Duật đề cập đến chuyện đó. Chủ tịch Triệu nghe vậy liền biết đây chính là cơ hội nên đã thẳng thắn nói với Hàn Duật về ý muốn kết thông gia, Hàn Duật nghe xong cũng trầm tư suy nghĩ gì đó, qua một lúc ông mới trả lời về việc đính hôn thì không chắc, nếu Hàn Diên chưa có bạn gái thì phải để cả hai từ từ tìm hiểu, còn nếu anh đã có bạn gái thì việc này không thể tiến hành. Chủ tịch Triệu nghe xong cũng miễn cưỡng mà đồng ý. Qua mấy ngày sau, Hàn Duật muốn dẫn Hàn Diên đi đến thăm dinh thự Triệu thị, nhưng hôm đó Hàn Diên có việc đột xuất nên không thể đi cùng ông, nên Hàn Duật chỉ đành đến đó một mình, trùng hợp hôm đó, Tịch Sa cũng ra ngoài. Hàn Duật đến chủ yếu hỏi thăm sức khỏe và bàn bạc một số công việc nhưng khi Chủ tịch Triệu truyền đạt lại cho Tịch Sa thành ra là Hàn Diên ngỏ ý muốn đính hôn với cô. Chủ tịch Triệu không ngờ rằng chuyện này lại khiến cô vui vẻ đến như vậy, bản thân ông cũng chắc chắn sau này con gái ông nhất định sẽ trở thành phu nhân của Hàn thị. Còn về phía Tịch Sa, cô cứ nghĩ rằng bản thân mình sẽ đính hôn với Hàn Diên nên lúc nào cũng gọi điện, nhắn tin hẹn gặp mặt anh nhưng mỗi lần như vậy anh đều không đến hoặc sẽ có người khác thay anh đến. Cô cho rằng anh bận rộn với công việc nên bản thân nghĩ cũng thông cảm cho anh. Bởi vì nghĩ mình sẽ là phu nhân của Hàn thị nên mỗi lần đi gặp mặt tiểu thư các nhà hào môn khác, cô không ngừng đem chuyện này ra khoe khoang, song còn tỏ thái độ kiêu ngạo, coi thường những người khác. Đến bây giờ mọi chuyện vỡ lẽ ra, hóa ra từ đó đến giờ chỉ là do Tịch Sa ảo tưởng, tự bản thân đi đồn đoán mình sẽ đính hôn với Hàn Diên, rồi còn chạy đến trước mặt anh đề cập đến chuyện này trong khi đó anh không hề biết cô là ai, còn Chủ tịch Triệu không còn cách nào khác để cứu vớt chuyện này, ngay từ đầu Hàn Duật đã nói rất rõ ràng, do bản thân ông quá nóng vội mà hành động nông nổi. Bây giờ, Tịch Sa không còn mặt mũi để nhìn mặt ai nữa. Cô cứ trốn mãi trong phòng, không ngừng đập phá, gào khóc.

- Lâm Túc à.

Cuộc gọi vừa kết nối, Tịch Sa liền òa khóc gọi tên người bên kia đầu dây. Cô gái tên Lâm Túc sau khi nghe thấy tiếng khóc nức nở của Tịch Sa, đầu mày khẽ chau lại, giọng lo lắng hỏi.

- Tịch Sa, có chuyện gì vậy?

- Tôi không còn mặt mũi để gặp ai nữa.

Sau khi nói xong, cô lại tiếp tục òa khóc thảm thương, câu nói trở nên đứt quãng khiến Lâm Túc nghe chữ được chữ không. Cô nhiều lần gọi tên Tịch Sa thầm mong cô gái từ nãy đến giờ gọi đến chỉ biết khóc mau mau bình tĩnh lại.

- Sa Sa, Sa Sa,… Cậu bình tĩnh lại đi được không? Đừng có khóc nữa, cậu vừa khóc vừa nói như vậy tôi chẳng nghe được gì cả?