Áp Đảo Na Chích Thụ

Chương 56



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Hàn Thư Duệ mang theo phong thư cùng những tư liệu mà Lưu Lãng Bác đã làm với Mặc Hương quán rời khỏi thư phòng của Hàn lão gia.

Hàn Thư Duệ không muốn thừa nhận cũng không được, Lưu Lãng Bác này tuy cũng thuộc trang lứa với cậu nhưng lại là một nhân tài sử dụng thủ đoạn đến xuất sắc. Có can đảm làm Hàn lão gia tử tức giận, còn có thể trong tình huống đang bất lợi với hắn ma ra đòn sát thủ như vậy, đúng là không thể khinh thường.

Chấp nhận đem nhược điểm của mình bày ra cũng đang uy hiếp tất cả mọi người rằng hắn cũng sẽ cố “cá chết lưới rách” hết một lần, làm cho mọi người khi muốn động vào hắn liền phải cân nhắc đến kỹ càng.

Nhưng rất nhanh Lưu Lãng Bác lại đến dâng lễ vật xin lỗi__Lễ vật chính là người làm cho Hàn lão gia tử đau lòng nhất, Chu Tác Lâm phản bội, bị trói đem đến Hàn gia.

Việc này về sau Hàn Thư Duệ ngẫm lại liền có chút buồn cười, người anh em kia lúc nào cũng tự nhận mình có “khí thái”, lúc ấy cứ như vậy mà bị trói, chật vật mà quỳ xuống đất khẩn cầu Hàn lão gia tử buông tha cho y.

Hàn Thư Duệ thấy một màn này liền cười khổ, không biết Lưu Lãng Bác kia là thật tâm xin lỗi hay là cố tình làm Hàn gia không được tự nhiên đây.

Nhưng cuối cùng Hàn lão gia tử cũng không hạ được quyết tâm. Dù sao Chu Tác Lâm là do một tay ông nuôi dưỡng, trực tiếp hủy hoại tiền đồ của Chu Tác Lâm thì cũng không đành lòng. Mà Hàn lão gia tử không hạ quyết tâm được như thế là vì Hàn Thư Duệ không nói chuyện mình bị hạ dược cho Hàn lão gia tử, chỉ nói là vì uống quá nhiều rượu nên mới chật vật như vậy.

Hiện tại lão gia tử phóng cho y một con ngựa, rồi cậu nghĩ chỉ thường ngày cảnh giác nhiều hơn một chút, thì bí mật này cũng sẽ được chôn vùi.

Huống chi Chu Tác Lâm cũng là một người bị người khác lợi dụng, chỉ làm cho cậu hoài nghi ánh mắt nhìn người của cậu mà thôi. Kỳ thật khi nhỏ được sống trong môi trường như vậy thành người ngu xuẩn cũng đúng, nhưng sau khi làm việc, ăn nhiều đau khổ làm cho Hàn Thư Duệ càng ngày càng trưởng thành hơn.

Huống chi hiện giờ có hai lão gia tử ở sau lưng ủng hộ, những thứ mà Hàn Thư Duệ có được cũng không thua kém gì Lưu Lãng Bác. Hàn Thư Duệ thấy cậu có nhiều chỗ dựa như vậy mà còn không làm gì cũng thật quá phế vật a.

Tâm lý cậu dần cải biến, Hàn gia cũng nhìn ra được cậu đã đổi khác so với trước. Thiếu gia vô dụng cô độc luôn cự tuyệt trao đổi cùng những người khác nhưng gần đây trong những buổi tiệc lớn ở Bắc Kinh đều có mặt cậu.

Với tư cách là người phát ngôn cho Hàn lão gia tử đang có ý quy ẩn, không nói đến cậu vượt xa đệ tử của Hàn Nhất Phương; mà quan trọng nhất là cậu có huyết thống với Hàn lão gia tử khiến mọi người đều phải kiêng kị vài phần.

Nghĩ đến những nhà giàu mới nổi kia đã bắt đầu phong trào dùng đồ cổ, tranh chữ để khẳng định địa vị của bản thân, với tư cách là người thừa kế Mặc Hương quán trong tương lai, Hàn Thư Duệ đương nhiên sẽ có những best-seller của riêng mình.

Thời gian dần qua, Hàn lão gia tử bắt đầu bận tâm đến việc này. Bởi vì Hàn Thư Duệ trong mấy ngày này có chút khác thường, tự giác cách xa Trịnh Hạo An – người mà lúc trước cậu ẩn ẩn ỷ lại thì không nói, mà báo chí bắt đầu đưa tin tức về cậu cũng ngày càng nhiều.

Đại thiếu gia khí chất anh tuấn nhiều tiền lại đa tình, vốn là người hội tụ hết tất cả hào quang, hơn nữa thư pháp của Hàn Thư Duệ làm người tán thưởng, đồng thời cũng không phải là một đại thiếu gia không hiểu phong tình, theo những bài báo thì cũng có không ít những vị tiểu thư được mời làm khách Hàn gia rồi.

Thậm chí truyền thông còn bắt đầu suy đoán rằng Hàn Thư Duệ đang bị người nhà cưỡng chế đi tìm đối tượng cho mình.

Đầu năm nay giới thượng lưu xa hoa như ban ngày cũng đã mang đến không ít tin tức rồi, nào là chín mươi chín đóa hoa hồng được làm bằng vàng, nên năm nay các nhà báo làm ăn đến muốn phát đạt.

Người bình thường rất muốn xem náo nhiệt của giới nhà giàu, bọn họ muốn coi thì nhà báo cũng sẽ thỏa mãn họ, huống chi những năm nay chênh lệch giàu nghèo cũng là một trong những vấn đề lớn, với tư cách là một văn nhân thành công thì càng không thể buông tha!!

Cuối cùng chỉ có thể nói Hàn gia dung túng, tin tức về Hàn Thư Duệ ngày càng xôn xao, dân chúng bình thường không nhịn được mà líu lưỡi.

Cũng không phải là những tin tức nóng hổi như một ngày đổi một bạn gái, những tin tức về cậu có thể chấp nhận được, dùng để nói trong buổi trà dư tửu hậu cũng không tệ.

Làm cho Hàn lão gia cùng Hàn gia bất ngờ nhất là khi Hàn Thư Duệ áp dụng thái độ này lại không thấy Trịnh Hạo An xuất hiện cùng Hàn Thư Duệ lần nào.

Thế nhưng Trịnh gia thấy thái độ này của Hàn Thư Duệ lại quyết không buông tha cho việc ghép đôi Hàn Thư Duệ cùng Trịnh Hạo An đúng là không thể nào nói nổi. Bởi vì mấy ngày nay Hàn Dịch – thủ vệ của Trịnh lão gia luôn đi theo sau Hàn Thư Duệ, nói là một tấc không rời cũng không quá đáng.

Cẩn thận bảo hộ như vậy, làm Hàn lão gia yên tâm phần nào cũng tùy ý cho mấy người trẻ tuổi tự giày vò đi. Dù sao bọn nhỏ cũng đã lớn rồi, ông lại không phải là người thích quản đông quản tây, đem hết thảy quản trong lòng bàn tay.

Bất quá đối với vấn đề của Lưu Nghệ Sanh, ông cũng đã nhiều lần nói với Hàn Việt Thiên. Ông biết năm đó con ông đưa Hàn Nặc Y đến cho Phương Tử Xuyên cũng là gián tiếp cho Hàn Thư Duệ biết bộ mặt thật của hắn ta, nếu nói con mình có tình cảm sâu đậm với mẹ con Lưu Nghệ Sanh thì ông là người thứ nhất không tin.

Năm đó, Hàn Thư Duệ thích sâu đậm Phương Tử Xuyên, Hàn Việt Thiên lại đưa ra ý tứ muốn bồi dưỡng Phương Tử Xuyên, còn ở sau lưng mà thúc đẩy Hàn Nặc Y có tình cảm với Phương Tử Xuyên.

Nếu Hàn Việt Thiên thật sự sủng ái con gái mà chán ghét Hàn Thư Duệ thì sao có thể đem một nam nhân cặn bã như vậy cột ở bên người đứa con gái mình sủng ái chứ, nhìn đến logic này cũng đã thấy rất buồn cười rồi.

Việc này Hàn lão gia cũng giống như Hàn Thư Duệ không muốn truy cứu chuyện hoang đường năm đó, ông cũng đã nói cho Hàn Thư Duệ biết rồi. Thậm chí ông hoài nghi Hàn Thư Duệ chăm chú tìm vợ như thế cũng là có mục đích gì đó đối với ba Hàn.

Nhưng bất kể là như thế nào thì Hàn Thư Duệ cũng không bị người trong nhà hối thúc đâu.

Đối với việc này, Trịnh Hạo An cũng rất bình tĩnh, thỉnh thoảng còn bá đạo đưa ra quyết định giúp Trần Đông Dược. Nhưng cũng không ai đoán được Hàn Thư Duệ làm ra những chuyện này người không yên phận nhất lại là Hàn Nặc Y.

Từ khi mang thai, lúc ở nhà cô ta càng ra dáng đại tiểu thư ngang ngược càn rỡ. Khi Lưu Lãng Bác đưa phong thư đến cô ta cũng có coi qua nội dung, về sau cứ như bị mèo giẫm vào đuôi mà bình tĩnh không được.

Nguyên bản cô ta hẹn ngày hôm sau sẽ gặp Lưu Lãng Bác nhưng cô ta lại một lần nữa gọi lại đổi thành gặp nhau vào buổi tối. Cô ta thật sự sợ, Hàn gia mặc dù không coi cô sẽ làm ra việc gì nên bỏ qua, nhưng cô ta lo lắng Lưu Lãng Bác sẽ đem những thông tin này ra ngoài ánh sáng.

Cô ta, Hàn Nặc Y chỉ là một đứa con gái do một tiểu tam sinh ra, nếu như bị toàn Bắc Kinh này biết được, cô không biết mình có thể bước ra đường để gặp mọi người hay không. Nói chi những đại tiểu thư trước kia bị cô ta trêu chọc không biết sẽ trả thù cô ta như thế nào.

Hai người gặp nhau vào ban đêm, địa điểm là tại tầng cao nhất ở tòa cao ốc Quốc Mậu. Hàn Nặc Y là người yêu thích lãng mạn, hơn nữa mấy ngày nay Phương Tử Xuyên rất lãnh đạm với cô, mặc dù trong bụng đã có bảo bảo rồi nhưng lại có chút không yên phận.

Phương Tử Xuyên là do Hàn gia đề bạt lên, năm đó vì thân phận của mình nên chấp nhận buông tha Hàn Thư Duệ, nhưng bây giờ lại đang cố nghĩ cách níu kéo cậu ta.

Đối với việc này không chỉ có ba Hàn cảm thấy không thoải mái, mà Hàn Nặc Y là người đi nịnh nọt ba Hàn trong nháy mắt liền thấy huyết khí dâng lên không nhả thì không khoái.

Lưu Lãng Bác tới sớm hơn Hàn Nặc Y, một bộ y phục sang trọng cùng với ánh nến lãng mạn làm cho hắn thường ngày đã ưu tú bây giờ lại thêm vài phần hấp dẫn.

“Hàn tiểu thư, mời ngồi.”- Lưu Lãng Bác phong độ, ở Bắc Kinh cũng là một người nổi danh, đương nhiên cũng rất hưởng thụ đối phương ân cần kéo ghế cho mình như vậy, nhưng khi tưởng tượng người này đang cố làm hành vi ám muội với mình liền cảm thấy không thoải mái.

“Lưu thiếu gia, chúng ta là người sáng mắt không nói tiếng lóng. Anh hẹn tôi tôi cũng đã từ chối rồi, cũng không cần đem những tư liệu ấy đến nhà tôi chứ.”

Đáy lòng Lưu Lãng Bác cười nhạo đại tiểu thư tự cho mình là đúng này, vui vẻ trên mặt tuyệt không biến, nhìn những đồ ăn hắn yêu thích được đặt trên bàn, lúc này mới nói: “Những tư liệu kia, tôi cam đoan sẽ không truyền ra. Về phần tại sao tôi phải đem phong thư ấy đến Hàn gia, cũng bởi là vì Hàn thiếu gia bức tôi nên tôi phải tự cứu lấy mình mà thôi, cho nên, Hàn tiểu thư, cô cứ yên tâm.”

Hàn Nặc Y nghe chuyện này là do Hàn Thư Duệ làm, lập tức càng thêm chán ghét người em trai cùng cha khác mẹ này, tâm thoáng đặt xuống, lại cảm giác thân thiết hơn với Lưu Lãng Bác.

Địch nhân của địch nhân có đôi khi sẽ là địch nhân lớn của cả hai người, cho nên Hàn tiểu thư trước giờ tự cho rằng mình thông minh liền lột da mặt của mình.

Lưu Lãng Bác nhìn ra điểm này, lập tức tươi cười càng thêm chân thành, thậm chí trải sẵn khăn tay cho cô ta, còn không kìm được mà hôn vào tay của cô ta.

“Nhìn cô là tôi đã biết cô là một đại tiểu thư thông minh, lại còn rất xinh đẹp. Cho nên hôm nay, tôi mạo muội hẹn cô đến đây là muốn bàn bạc về chuyện của Hàn Thư Duệ thiếu gia.”